Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 1326: Vạn Thú Trung!




Đối với chuyện này, Tô Trường Không cũng phải đồng ý gật đầu.

Đúng là bộ thân thể yêu ma này đã mang lại cho Tô Trường Không thể phách sánh ngang với yêu ma, lại gia tăng thật nhiều tuổi thọ.

Dựa theo tình thế trước mắt, đúng là ưu đãi vô hạn. Nếu đã không tìm được cách giải quyết thì tương lai như thế nào, đành phải đi một bước xem một bước, xe tới núi chắc chắn sẽ có đường!

Tô Trường Không lại mở miệng dò hỏi: "Hoa Thiện tiền bối, ngài có biết Chân Thú cường đại nhất từng lưu lại dấu vết ở nơi nào hay không?"

Lần này, Tô Trường Không muốn hỏi chuyện về Chân Thú, và mục đích khiến hắn hỏi câu này, đương nhiên là vì Ngũ Cầm Hí.

Lại nói, hiện giờ tất cả những môn võ công của Tô Trường Không đều đã đột phá 12 cảnh, đạt tới cấp thần thông. Thời gian Ngũ Cầm Hí đột phá tới 12 cảnh cấp thần thông vốn không ngắn, mà trước mắt, chỉ một mình Ngũ Cầm Hí mới có chút manh mối đột phá.

Nếu có thể biết được ở nơi nào có dấu vết do Chân Thú đỉnh cấp nhất để lại, rồi dùng Kính Thiên Địa Đại Thần Chủng của hắn tiến hành phản chiếu, có lẽ hắn sẽ nhận được dẫn dắt, khiến cho Ngũ Cầm Hí hoàn thành đột phá.

Hoa Thiện làm một trong chín đại Cổ Thánh, đã sống qua thời gian dài đằng đẵng, phỏng chừng những nơi bí ẩn trên thế gian này, lão đều biết được.

Nghe được Tô Trường Không hỏi, Hoa Thiện thoáng suy tư một chútt, cuối cùng mới nói: "Chân Thú đỉnh cao nhất sao? Đúng là có một chỗ như vậy... Nó từng là nơi Niết bàn cuối cùng của Chân Thú nhất tộc, cũng là nấm mồ táng thân của chúng nó. Chúng ta gọi nơi ấy là Vạn Thú trủng"

"Vạn Thú trủng?" Trong lòng Tô Trường Không khẽ động.

Hoa Thiện có chút cảm khái nói: "Ở thời đại mãng hoang viễn cổ trước kia, Chân Thú là chúa tể của thế gian này, Chân Thú vương giả mạnh mẽ từng thống trị cả khối đại lục, đáng tiếc... Chúng nó đã gặp phải đám Yêu Ma nhất tộc tàn sát. Nếu ngày ấy, chúng nó có thể liên hợp lại, may ra vẫn có một tia cơ hội vượt qua kiếp nạn"

Chân Thú từng có thời khắc huy hoàng của chính mình, nhưng tới hiện tại, cả tộc đàn gần như đã bị diệt sạch.

Hơn nữa, chuyện chúng bị tiêu diệt không chỉ bởi quá trình săn giết của Nhân tộc, mà nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là Yêu Ma nhất tộc.

Ở thời đại mãng hoang, Chân Thú vốn là chúa tể của mảnh thiên địa này. Nhưng sau khi Thiên Ma Thần buông xuống, đương nhiên chúng nó đã trở thành tồn tại đứng mũi chịu sào, bị Thiên Ma chúng suất lĩnh đám thủ hạ dưới tay triển khai đồ sát.

Đúng là mỗi một con Chân Thú đều cực kỳ mạnh mẽ, nhưng khi đối mặt tai kiếp, Chân Thú lại không thể nhất trí đối ngoại như Nhân tộc, cả đám rời rạc, năm bè bảy mảng, cuối cùng đã bị tàn sát hầu như không còn.

Mà Vạn Thú trủng kia vốn là thành lũy cuối cùng của Chân Thú nhất tộc, toàn bộ Chân Thú vương giả còn sót lại đã tụ tập ở nơi này, nhưng kết quả vẫn bị địch nhân đột phá. Trong trận chiến cuối cùng ấy, tất cả Chân Thú vương giả đều chết trận.

Từ đó, nơi này đã được đám người Hoa Thiện gọi là Vạn Thú trủng!

“Nơi đó khắp nơi đều là hài cốt, cảnh tượng tan hoang, là một mảnh tĩnh mịch. Hiện tại đã nhiều năm trôi qua như vậy, cũng không biết ở đó có xuất hiện một chút biến đổi gì hay không, nhưng khẳng định đó là nơi nhóm Chân Thú đỉnh cao nhất từng ngã xuống, vẫn còn dấu vết do chúng lưu lại. Nếu ngươi muốn đi, ta sẽ cho ngươi tọa độ.” Hoa Thiện nói.

“Đa tạ Dược Thánh tiền bối!"

Tô Trường Không lập tức cảm kích nói tạ ơn. Đây đích thật là sự trợ giúp không nhỏ dành cho hắn! Hoa Thiện lập tức lấy ra một quyển trục, ý niệm khẽ động, nhanh chóng lưu lại trong đó một đường ấn ký, rồi đưa nó cho Tô Trường Không.

Quyển trục này là một tấm bản đồ, nhưng không phải là bản đồ của Cổ Thánh quốc, mà là bản đồ đánh dấu Vạn Thú trủng. Đó là một mảnh đại lục xa xôi bên ngoài Cổ Thánh Quốc, từ đây đến đó còn xa hơn khoảng cách giữa cửu quốc Đại Viêm Hoàng triều và Cổ Thánh quốc.

Dù lấy tốc độ hiện tại của Tô Trường Không, phỏng chừng cũng phải mất gần một năm mới đến được nơi đó.

“Phải tới Vạn Thú trủng một chuyến, nếu có thể tu thành Đại Thần Thông ở đó...” Trong lòng Tô Trường Không có chút hưng phấn. Vạn Thú trủng, là một nơi hắn nhất định phải đi.

“Đi đường cẩn thận, nơi đó có biến hóa gì không vẫn còn chưa biết. Hoa Thiện dặn dò Tô Trường Không nhất cử nhất động đều phải hết sức cẩn thận.

“Dược Thánh tiền bối, vãn bối xin cáo từ trước. Sau khi Tô Trường Không cáo từ Hoa Thiện, hắn lập tức rời đi.

Hoa Thiện ngồi ở trên ghế, nhìn theo bóng lưng Tô Trường Không rời đi, lại khẽ thở dài một hơi: “Thật sự hy vọng trong tương lai... Chúng ta có thể nắm được cơ hội bước ra bên ngoài thiên địa xem một chút. Khám phá thiên địa bên ngoài?

Những người khác đều có cơ hội này, nhưng chỉ cửu đại Cổ Thánh bọn họ là không.

Đúng là nói chuyện với Hoa Thiện một phen, đã giúp Tô Trường Không biết được thêm không ít chuyện, chẳng những là sự tồn tại của Thiên Ma Thần, mà hắn còn có thể xác nhận được vẫn còn những sinh linh khác sống được bên ngoài phương thiên địa này.

Và Thiên Ma Thần chính là tồn tại đến từ thiên ngoại!

“Có lẽ... Trong tương lai ta sẽ có cơ hội đi tới chứng kiến một thiên địa rộng lớn hơn!” Trong lòng Tô Trường Không cũng có chút chờ mong.

“Đi thôi, tới Vạn Thú trủng một chuyến, hy vọng có thể đạt được thu hoạch!"

Tô Trường Không nhanh chóng rời khỏi Hồng Dược cốc, sau khi nghe ngóng được Vạn Thú trủng từ chỗ Hoa Thiện, hắn lập tức bay về hướng đó.

Đường xá xa xôi, nhưng đối với Tô Trường Không mà nói, khoảng cách này tuyệt không thành vấn đề. Dù sao, Đạo Dẫn Thuật của hắn cũng đạt tới cấp độ thần thông, ngưng kết ra Thần Chủng rồi, chẳng khác nào hắn thời thời khắc khắc luôn ở trong trạng thái luyện hóa thiên địa linh khí, làm mạnh mẽ bản thân. Trong trạng thái này, dù hắn có chạy đi liên tục, cũng tương đương với đang không ngừng tu hành, tiết kiệm được rất nhiều công phu!

Tô Trường Không rời khỏi phạm vi Cổ Thánh quốc. Trên đường đi, hắn thường xuyên lấy ra bản đồ Hoa Thiện cho ra xem xét.

Tô Trường Không chợt phát hiện, trên tấm bản đồ này, Cổ Thánh quốc là khu vực trung tâm, còn những khối đại lục còn lại một mực quây xung quanh nó. Bên trên bản đồ cũng có ký hiệu đại lục của Nhân tộc cửu quốc, nội dung tương đối toàn diện.

“Mảnh đại lục càng cách xa Cổ Thánh quốc, lại càng hoang vu..” Trên đường đi, sau khi Tô Trường Không rời khỏi Cổ Thánh quốc một khoảng cách rất xa, ngoại trừ hoa cỏ cây cối, gần như hắn không phát hiện ra bất cứ một con vật sống nào.

Quá trình đi đường rất khô khan, nhưng Tô Trường Không đã sớm quen với tình trạng này rồi. Gần một năm thời gian vội vàng trôi qua. Trong một năm này, dựa vào Đạo Dẫn Thuật, số lượng Thần Văn của Tô Trường Không đã trưởng thành tới trình độ vượt quá một ngàn nhánh, tiến bộ phi thường! Mà một ngày đó, rốt cuộc Tô Trường Không cũng đến địa điểm ‘Vạn Thú trủng được đánh dấu trên bản đồ.

Đây là một mảnh đại lục có diện tích không nhỏ hơn Cổ Thánh quốc bao nhiêu, đã từng có lượng lớn Chân Thú sinh sống ở đây, khắp nơi đều là kỳ trân dị bảo. Nhưng hiện giờ bên trên mảnh đại lục này chỉ còn lại tĩnh mịch, tàn phai, cùng với những dãy núi âm trầm cao ngàn trượng!

1519 chữ