"Dám động đao trước mặt ta?" Trong hai tròng mắt của Tô Trường Không lóe ra một tia sáng lạnh, lại tựa như một lẽ hiển nhiên, luồng lãnh ý cũng theo đó mà tản ra xung quanh.
Đây tuyệt đối là đôi mắt của tồn tại đã nhiễm không ít máu người trên tay!
"Này..."
Trên trán nam tử cao lớn nọ túa ra mồ hôi lạnh, theo bản năng muốn dịch đi vài bước, trái tim lập tức đập dồn dập.
"Thật... Thật mạnh!" Trong lòng Nghiêm Tùng sợ hãi than.
Hắn biết nam tử cao lớn này. Đối phương tên là Cảnh Hồng, là thống lĩnh hộ vệ phụ trách bảo vệ Vương Vân tri phủ, thực lực bản thân cực kỳ không tầm thường, có thể nói là không dưới Nghiêm Tùng.
Nhưng ở trước mặt Tô Trường Không, lại nhỏ bé tới mức không thể rút dao ra được!
Rất nhanh, Nghiêm Tùng đã phản ứng lại, hắn vội vàng tiến lên một bước nói: "Văn huynh đệ, Cảnh Hồng đại nhân chỉ là võ phu nóng nảy, hoàn toàn không có địch ý đâu."
"Đúng... Đúng, Văn tiên sinh võ nghệ cao cường, tại hạ vô cùng mặc cảm!” Cảnh Hồng liên tục gật đầu.
"Được… Ta bỏ qua lần này. Nhưng ta không hy vọng có người lại tiếp tục động đao ở trước mặt ta." Tô Trường Không thu sát khí, chậm rãi nói.
Cảnh Hồng này muốn thử hắn, lại không hẹn mà hợp với ý muốn của Tô Trường Không.
Hắn hiểu được muốn làm người khác coi trọng chính mình, thì bản thân mình phải lộ ra thực lực nhất định trước đã.
Bởi vậy, hắn cũng thuận theo hành động của đối phương, dùng một tay thoải mái trấn trụ Cảnh Hồng, còn tiện thể gõ bọn họ một phen, xây dựng ra hình tượng người giang hồ tính nết quái đản, lạnh như băng.
"Cảnh Hồng không hiểu chuyện, bản quan thay mặt hắn xin lỗi Văn tiên sinh một tiếng." Giờ phút này, Vương Vân tri phủ cũng vội vàng đứng dậy chắp tay, hạ thấp tư thế, biểu đạt sự coi trọng và tôn kính của bản thân với Tô Trường Không.
Cảnh Hồng phục hồi lại tâm trạng, lập tức ghé vào sát bên tai Vương Vân thấp giọng nói: "Là cao thủ không thua kém Hứa Kim!"
Nghe vậy, trong lòng Vương Vân lập tức lửa nóng lên!
Hứa Kim là ai?
Bản thân người này chính là quán chủ Thiết Y võ quán, võ quán lớn nhất, có môn đồ đông đảo nhất, đã thành danh nhiều năm tại Thanh Thủy thành. Nghe nói, Hứa Kim đã đạt tới Đoán Thể đại thành. Người ngoài đều tôn xưng đối phương là Thiết Quyền Vô Địch, người này cũng là một trong những cường giả võ đạo đức cao vọng trọng đứng trên đỉnh cao nhất của giới võ lâm Thanh Thủy thành!
Vậy mà người trẻ tuổi trước mắt này có thể thoải mái áp chế Cảnh Hồng, khiến cho hắn không thể rút đao ra, lại được Cảnh Hồng đánh giá là không thua kém cao thủ như Hứa Kim!
Chẳng phải đã phù hợp với yêu cầu mà Vương Vân đang tìm kiếm ư?
Vương Vân suy nghĩ một hồi, lập tức mở miệng nói: "Nghiêm Tùng, Cảnh Hồng, các ngươi ra ngoài một chút trước đi, ta có việc muốn nói chuyện cùng vị Văn tiên sinh này."
"Vâng."
Những chuyện tiếp theo Vương Vân muốn trao đổi, không tiện để những người khác biết, mới lên tiếng bảo Nghiêm Tùng và Cảnh Hồng rời khỏi phòng.
Nghiêm Tùng và Cảnh Hồng đều lên tiếng, nhanh chóng rời khỏi phòng, trước khi rời đi, Cảnh Hồng còn thuận tay đóng cửa phòng lại.
Trong phòng chỉ còn hai người Tô Trường Không và Vương Vân.
"Văn tiên sinh, mời ngồi." Vương Vân tỏ ra cực kỳ nhiệt tình mời Tô Trường Không ngồi xuống, hơn nữa còn tự mình pha trà cho Tô Trường Không.
Tô Trường Không cũng không khách khí, hắn ngồi xuống, sau đó đi thẳng vào vấn đề, nói: "Vương đại nhân, ta đã nghe Nghiêm Tùng nói ngươi cần tìm võ giả có chút thực lực, không biết mục đích là gì?"
Sắc mặt Vương Vân lập tức trở nên nghiêm túc, hắn thoáng trầm ngâm một chút, tựa như lo lắng điều gì, nhưng lại biết, nếu mình muốn Tô Trường Không hỗ trợ, dĩ nhiên phải nói với đối phương tình hình thực tế.
Vì thế Vương Vân nhanh chóng mở miệng hỏi dò: "Văn huynh đệ đã nghe nói tới Hắc Liên giáo chưa?"
Khi hỏi câu này, trong lòng Vương Vân cũng thoáng cảnh giác, Tô Trường Không trước mắt là người được Nghiêm Tùng giới thiệu tới, có thực lực cao cường, nhưng từ trước tới nay, hắn lại chưa từng nghe nói tới nhân vật này trong giới võ lâm Thanh Thủy thành…
Hắn lo lắng, không biết Tô Trường Không này có liên quan tới Hắc Liên giáo hay không, thậm chí cũng không thể bác bỏ trường hợp, đối phương chính là thành viên của Hắc Liên giáo!
Cuối cùng, suy đi tính lại, hắn cảm thấy mình cần phải thăm dò cách nhìn của đối phương về Hắc Liên giáo trước đã, mọi chuyện cứ để lại phía sau, không được quá nóng vội, làm hỏng việc.
Tô Trường Không nghe vậy, có hơi sửng sốt nhưng khi hắn bắt gặp khuôn mặt đầy cảnh giác của Vương Vân kia, đại khái cũng hiểu được nỗi băn khoăn trong lòn gđối phương.
Tô Trường Không lập tức nhàn nhạt nói: "Hắc Liên giáo... Là một đám tà giáo đang làm mưa làm gió hiện nay. Tại hạ cũng thoáng nghe thấy."
Vương Vân nghe được câu trả lời của Tô Trường Không, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.