Mà ở bên trong trang viên, lại xuất hiện một đám tượng đá, toàn bộ những tượng đá này đều rất sống động, giống như người thật, một mực đứng im không nhúc nhích, trên mặt còn lưu lại vẻ sợ hãi không thể xóa nhòa.
Một võ giả Thạch gia đang há mồm to gặm một miếng thịt thú, ăn xong lập tức chùi sạch miệng, rồi nguyên một bàn tay đầy dầu mỡ, gã tùy tiện xoa xoa lên người một bức thạch điêu bên cạnh, còn cười hắc hắc nói: "Không phải lúc trước Lý gia các ngươi rất có bản lĩnh sao? Thà chết cũng không hàng thì có hữu dụng gì đâu? Ta nói cho mà biết này, những kẻ thực lực nhỏ yếu chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời mà thôi!"
Đương nhiên thạch điêu kia không hề trả lời.
Trong lúc này, đại đa số võ giả Thạch gia, đều đang khoanh chân ngồi, hoặc là yên tĩnh chờ đợi, nhưng đột nhiên toàn bộ bọn họ lại đồng loạt ngưng thần, mở to hai mắt, tất cả đều cảm nhận được cửa vào của Thư Hương động thiên đã bị mở ra!
"Chẳng lẽ Thạch Vương đã trở lại?" Nhóm võ giả Thạch gia vội vàng đứng dậy, trong lòng cho rằng rất có thể là Thạch Kinh Thiên ra ngoài đã quay trở về.
Nhưng rất nhanh, tất cả bọn họ liền biến sắc.
"Thạch Kinh Thiên có ở đây không?" Một giọng nói xa lạ truyền tới, quanh quẩn ở bên trong Thư Hương động thiên!
"Người nào?" Nhóm võ giả Thạch gia đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Rõ ràng người đột nhiên xuất hiện này biết Thạch Kinh Thiên đang ở trong này, vẫn dám làm càn đến mức gọi thẳng cái tên Thạch Kinh Thiên kia ra, có thể thấy được đối phương tuyệt đối không tầm thường!
Tất cả võ giả Thạch gia đều đứng dậy, dàn xong trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Tới lúc này, từ trong đáy mắt đang nhìn chằm chằm vào cánh cửa bên ngoài Thư Hương động thiên ở phía xa xa của bọn họ, chợt xuất hiện hai bóng người đang lao tới cực nhanh.
"Người của Lý gia?" Một đám võ giả Thạch gia lập tức trở nên khẩn trương, lo lắng.
Bọn họ vừa trông thấy Lý Chấn Cao, lập tức nhận ra gã đúng là một thành viên của Lý gia trước đó, đồng thời cũng là một trong mấy người Lý gia đã thành công chạy trốn kia.
Chẳng lẽ Lý Chấn Cao này đã tìm được người đến đây giúp đỡ?
Mà người thứ hai kia lại là một nam tử mặc hắc y lạnh lùng tuấn tú, trên mặt không có bao nhiêu biểu cảm, thoạt nhìn rất bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng cũng chẳng hiểu vì sao, vừa nhìn thấy đối phương, trong lòng người ta lại dâng lên một loại cảm giác ngưng trọng.
Hai người Tô Trường Không đi vào bên trong trang viên Lý gia tại Thư Hương động thiên, Lý Chấn Cao bước theo bên cạnh, chậm hơn hắn nửa bước, Tô Trường Không nhìn chung quanh một vòng, lập tức trông thấy một đám võ giả Thạch gia đang ngưng thần chờ đợi, cũng trông thấy những bức thạch điêu kia.
"Lý Học, Lý Mặc?" Những thạch điêu ấy trông rất sống động, Tô Trường Không còn phát hiện ra người quen trong số chúng, đó là hai vị trưởng lão Lý gia.
"Xem ra bọn họ đã trúng một loại thần thông nào đó rồi, hầu hết những đệ tử Lý gia trong này đều bị biến thành thạch điêu." Tô Trường Không thầm nói, hắn suy đoán toàn bộ những thạch điêu này đều do đệ tử Lý gia hóa thành.
Ngoại trừ tình huống trước mắt, Tô Trường Không còn phát hiện ra vài bức thạch điêu đã vỡ nát, nhưng gia chủ Lý Tùng của Lý gia không có mặt ở nơi này, Tô Trường Không không cảm nhận được khí tức của ông ấy.
"Hắn là ai vậy?"
Đám võ giả Thạch gia đều ngưng thần chờ đợi, tất cả đều biết, rất có khả năng thanh niên mặc hắc y này chính là người được Lý gia mời tới giúp đỡ.
Nhưng đối phương biết rõ Thạch gia bọn họ đang ở trong này, còn dám chủ động tới cửa?
Khẳng định không phải người bình thường!
"Ngươi là... Đao Vô Phong?" Cùng lúc ấy, bên trong đám võ giả Thạch gia, chợt có người bật ra câu hỏi, hiển nhiên đối phương đã nhận ra thân phận của hắn.
"Đao Vô Phong? Là đệ nhất nhân dưới Võ Thánh Đao Vô Phong kia?" Tất cả mọi người đồng loạt chấn động, có vẻ như tất cả bọn họ đều biết tới uy danh vô địch dưới Võ Thánh của Đao Vô Phong!
"Hắn chính là Đao Vô Phong! Là hung thủ từng giết mấy chục tộc nhân tinh anh của Thạch gia chúng ta!" Cũng có người lộ ra một tia địch ý trong ánh mắt.
Từ sau khi tóm được Lý gia, bọn họ đã dễ dàng hiểu được lý do vì sao trước kia đám người Thạch Bất Phá lại rơi vào tình huống toàn quân bị giết.
Ban đầu Thạch gia vẫn cho rằng là tổ tiên Lý gia còn lưu lại thủ đoạn bảo mệnh gì đó cho bọn họ, mới khiến đám người Thạch Bất Phá toàn bộ ngã xuống.
Lại nói, một gia tộc từng sản sinh ra Võ Thánh, có một chút nội tình bảo mệnh cũng là chuyện bình thường.
Nhưng sau khi bắt được đám người Lý gia, bọn họ lại biết được, kẻ giết chết đám người Thạch Bất Phá trong Thư Hương động thiên trước kia vốn không phải ai khác, mà chính là tồn tại đang danh chấn thiên hạ đương thời Đao Vô Phong kia!
Không cần phải nghi ngờ, tất cả đám người Thạch gia đều mang địch ý với Tô Trường Không, nhưng đối phương vốn không phải nhân vật dễ chọc, thực lực bản thân hắn cực kỳ không tầm thường, còn là khách khanh trưởng lão của Hạ Viêm gia tộc, nên mới tạm thời kiềm chế nỗi hận kia xuống thôi.
Nhưng thực sự không ngờ được, trong số mấy người của Lý gia đào thoát khỏi nơi này, lại có một người tiến đến Đại Viêm hoàng triều tìm Đao Vô Phong, mà Đao Vô Phong còn tự mình chạy đến nơi này cứu viện???
"Đao Vô Phong, ngươi tới đây làm gì? Nơi này không chào đón ngươi!” Một trung niên nam tử mặc áo xám đứng dậy từ bên trong đám võ giả Thạch gia, mang theo sắc mặt có chút khó coi, lên tiếng chất vấn.
Trung niên áo xám này là tam thúc của Thạch Bất Phá.
Thạch Bất Phá đã chết dưới tay Tô Trường Không, đương nhiên trung niên áo xám này sẽ không cho hắn sắc mặt thân thiện, nếu không phải ông ta kiêng kị uy danh, thực lực của Tô Trường Không, rất có khả năng sẽ không kiềm chế được, vừa chạm mặt là trực tiếp ra tay rồi.
Tô Trường Không thản nhiên nói: "Vì sao ta không thể tới? Nơi này là Thư Hương động thiên của Lý gia, đámThạch gia các ngươi còn muốn cưu chiêm thước sào đuổi người ta đi ư?"
Lý Chấn Cao cũng lộ ra vẻ mặt địch ý và bi phẫn.
Vừa bước vào nơi đây, thứ đập vào mắt gã chính là một dãy thạch điêu với cốt lõi bên trong chính là đệ tử Lý gia, hơn nữa, còn có vài bức thạch điêu đã vỡ vụn thành vài khối, khả năng cao… người bên trong đã bỏ mình rồi!
Phải biết rằng, toàn bộ Lý gia bọn họ, từ già đến trẻ cũng chỉ có chừng trăm người thôi, cũng chính vì ít người, mà toàn bộ đều vô cùng đoàn kết, mối quan hệ với người cùng tộc đều không tệ.
Hơn nữa… rõ ràng bọn họ biết bản thân yếu thế, đã dứt khoát lựa chọn bỏ xứ đi tha hương rồi, ấy vậy mà, đám võ giả Thạch gia kia lại tiếp tục đuổi tới Hoàng Thiên quốc, không nguyện ý buông tha cho bọn họ!
Những lời này của Tô Trường Không lập tức làm sắc mặt nhóm võ giả Thạch gia bên kia thoáng biến đổi, ai nấy đều có chút mất tự nhiên.
Không thể nghi ngờ, hành vi của Thạch gia bọn họ cũng tương đương với đám thổ phỉ, cường đạo thấp hèn ngoài kia.
Tô Trường Không cũng lười nhiều lời cùng những người này, hắn bình tĩnh nói: "Thạch Kinh Thiên đâu? Ta muốn giáp mặt nói chuyện cùng hắn."
Ngay từ đầu, mục đích để Tô Trường Không đi tới nơi này, chính là muốn trao đổi một phen cùng Thạch Kinh Thiên, để cho Thạch gia từ bỏ ý định xuống tay với Lý gia.
Nếu Thạch Kinh Thiên kia không đáp ứng, Tô Trường Không sẽ dùng thủ đoạn lôi đình, diệt trừ tất cả hậu hoạn!