"Đùng! Đùng!"
Những sợi dây leo cũng như đóa hoa màu máu nọ bị chấn động, phân giải, hóa thành máu tươi văng tung tóe khắp nơi, mà bản thân Huyết Thần Tử, lại như một con kim thiền thoát xác, khẩn trương chui đi xuống dưới nền đất, muốn dựa vào độn thuật có được bên trong Huyết Thần Chủng, từ nơi này bỏ chạy.
"Xuy!"
Nhưng Tô Trường Không lập tức thúc giục đao hồn.
Phải biết rằng, chỉ cần hắn khẽ động ý niệm, đao hồn hoàn toàn có thể lập tức xuất hiện tại bất cứ vị trí nào trong phạm vi trăm trượng.
Chỉ thấy đao hồn nhanh như thiểm điện, một lướt là qua. Ngay lúc ấy, hơn phân nửa thân hình của Huyết Thần Tử đã chui thẳng xuống đất, nhưng phần cổ lộ ra bên ngoài vẫn bị đao hồn xẹt qua.
Cái đầu của Huyết Thần Tử bị chém bay ra ngoài, máu tươi tràn ra từ gáy, hình thành nên từng sợi dây leo. Chúng vẫn kéo cái đầu của gã, tiếp tục chui sâu xuống lòng đất.
Nhưng một chút giãy giụa này chỉ là phí công.
"Xuy xuy xuy!"
Đao hồn cắt ngang bổ dọc, nhanh như thiểm điện lại bay trở về, không dính một giọt máu, lập tức quay lại trong thức hải của Tô Trường Không.
Mà gương mặt Huyết Thần Tử trên cái đầu nọ chợt trở nên vặn vẹo, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi và không cam lòng, lại rơi thẳng xuống mặt đất.
Một vết rách xuất hiện, nó lập tức vỡ vụn thành chẵn mười khối, máu tươi hỗn hợp với dịch óc nhỏ giọt ra ngoài.
Thật nhiều những bông hoa máu, những sợi dây leo vốn đang nở rộ giữa hư không, cũng trở nên héo rũ lụi tàn.
"Thắng... Thắng rồi?" Đám người Hạ Viêm Nghĩa, Hồng Chấn Tượng ngơ ngác đến sững sờ, lặng nhìn thi thể dưới mặt đất, cùng với Tô Trường Không đang hiên ngang đứng bên cạnh, ai nấy đều có chút kinh ngạc.
Bọn họ biết thực lực của Tô Trường Không rất mạnh, lại không thể tưởng tượng được hắn lại mạnh đến loại tình trạng này.
Rõ ràng phải đối mặt với Huyết Thần Tử sâu không lường được kia, một tồn tại gần như có thể sánh ngang với cường giả Nhập Thánh bình thường, hắn lại có thể đánh chết đối phương tại chỗ chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn!
Trận đại chiến này cực nhanh phân ra thắng bại, cả quá trình không tồn tại bất cứ điểm gì khiến người xem hồi hộp, hay mong đợi, và đã chấm dứt bởi cái chết nhanh, gọn của Huyết Thần Tử.
" Đao Vô Phong này... Tất thành đại khí [1] nha!"
[1] : thành công chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi
"Hắn hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đệ nhất nhân dưới Võ Thánh! Kể cả ta thời còn trẻ, cũng tuyệt đối không đạt được trình độ như hắn!"
Trong lòng nhóm Võ Thánh đang âm thàm trận chiến này cũng không khỏi ngạc nhiên bội phục.
Qua đó, bọn họ hiểu được rằng, quả thật Đao Vô Phong này vốn không phải là hư danh giả tạo.
Bởi vì Huyết Thần Tử đến từ Cổ Ma tông, được một tay Hồng Mạn Thiên chuyên môn bồi dưỡng ra với mục đích thăm dò Kính Thiên Địa, cũng trở nên vô cùng yếu ớt ở trước mặt hắn, thậm chí còn trực tiếp bị đánh giết tại chỗ!
"Nhiều nhất chỉ trong vòng mấy năm nữa thôi, thiên hạ sẽ có thêm một vị Võ Thánh... Lần này thủy triều linh khí bạo tăng, thực sự đã sản sinh ra quá nhiều yêu nghiệt trước kia chưa từng có!"
Cũng có người suy đoán, phỏng chừng rất nhanh thôi, Đao Vô Phong này sẽ Nhập Thánh, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
"Huyết Thần Tử... Đã chết rồi? Nhanh như vậy?"
Cùng lúc ấy ở trên trời cao, Hồng Mạn Thiên và Hạ Viêm Long đang chiến đến phong vân biến sắc, còn chưa phân ra thắng bại, nhưng Hồng Mạn Thiên chỉ thoáng phân thần một chút liền cảm nhận được đại chiến phía dưới đã chấm dứt rồi, và kết cục là Huyết Thần Tử chết đi!
Điều này làm cho Hồng Mạn Thiên có chút khó mà tin nổi.
Ả ta tiêu phí thật nhiều tài nguyên bồi dưỡng ra Huyết Thần Tử, bởi vậy, gã tuyệt đối là tồn tại có thể quét ngang Tiên Thiên cảnh. Ai biết đâu khi đối mặt với tên tiểu tử thổ dân Đao Vô Phong kia, gã chẳng những đã bị đánh bại, còn bại nhanh đến thế? Tựa như cả quá trình đều bị nghiền áp sau đó dứt khoát giết chết vậy!
Chuyện này khiến sắc mặt Hồng Mạn Thiên trở nên âm trầm, ả nhanh chóng lui về phía sau, thoát khỏi vòng chiến.
Trong lòng ả cũng biết, dù bản thân có đánh tiếp cũng khó lòng phân ra thắng bại cùng Hạ Viêm Long, mà Huyết Thần Tử, kẻ duy nhất có thể mang tới cho ả một chút giúp đỡ lại phế vật đến mức bị đối phương chém giết tại chỗ rồi.
Hiện giờ chuyện ả có thể làm cũng chỉ có nhanh chóng rút đi, nếu không càng ở lại lâu, chỉ càng mất mặt.
"Hạ Viêm gia tộc? Hi vọng ngươi đừng hối hận vì những chuyện mình đã làm hôm nay!" Con ngươi màu huyết hồng của Hồng Mạn Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Viêm Long, ngầm có ý uy hiếp, nếu không phai Hạ Viêm Long ra tay cản trở, ả hoàn toàn có thể đánh giết Tô Trường Không mà chẳng phí bao nhiêu sức lực!
"Bổn hoàng làm việc còn chưa bao giờ hối hận." Hạ Viêm Long cũng không để ý tới lời uy hiếp của Hồng Mạn Thiên, chỉ nhàn nhạt nói.
Lại nói, Hồng Mạn Thiên xuất thân từ Cổ Ma tông. Cổ Ma tông kia vốn là đỉnh cấp cổ tông của Cổ Thánh quốc, nhưng căn cứ theo tư thái của Hồng Mạn Thiên, hiển nhiên ả cũng chẳng phải nhân vật quá quan trọng bên trong Cổ Ma tông, mà Cổ Ma tông bên kia cũng không có khả năng đại động can qua đến đối phó Hạ Viêm gia tộc chỉ vì ả.
Phải biết rằng, tại Cổ Thánh quốc có quy tắc ngầm, đó là thế lực bên trong Cổ Thánh quốc sẽ không dễ dàng nhúng tay vào chuyện của cửu quốc khác.
Hơn nữa, từ đây tới Cổ Thánh quốc đường xá xa xôi, dù là cường giả Nhập Thánh có thể phi hành, một qua một lại cũng tốn tới hai, ba năm thời gian.
"Hừ!"
Hồng Mạn Thiên hừ lạnh một tiếng, rồi nhanh chóng biến mất phía cuối chân trời.
Không thể nghi ngờ, một chuyến đi này đã làm ả ta tổn thất không nhỏ, lãng phí rất nhiều thời gian mà không đạt được Đại Thần Chủng, còn ăn quả đắng trước mặt đám thổ dân mà ả ta vốn không thèm để vào mắt.
"Có lẽ... Nên trở lại Cổ Ma tông, khiến cho đám yêu nghiệt trong tông môn đến thử xem, chắc hẳn sẽ có cơ hội thông qua khảo nghiệm Kính Thiên Địa!" Hồng Mạn Thiên cân nhắc một hồi, cuối cùng mới quyết định báo tin tức này cho đồng môn.
...
"Đi rồi." Tô Trường Không nhìn thấy Hồng Mạn Thiên lui lại, trong lòng cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cường giả Nhập Thánh Cổ Ma tông này cực kỳ mạnh, thực lực của ả vượt xa Vệ Thánh Tâm vừa Nhập Thánh lúc trước.
Bởi vậy, nếu hắn phải đối mặt với Hồng Mạn Thiên, trong tay cũng chỉ có duy nhất một thủ đoạn dùng được, chính là 'Vạn Vật kính', nhưng một khi bại lộ món bảo vật này, chắc chắn sẽ mang đến càng nhiều phiền toái hơn.
Cho nên, kết quả như hiện tại là tốt nhất rồi.
Tô Trường Không trực tiếp nhét thi thể của Huyết Thần Tử vào bên trong Thư Hương đại.
"Đa tạ Viêm Hoàng bệ hạ đã ra tay tương trợ!"
Hạ Viêm Long thu hồi trảm Long thần kiếm, vừa hạ xuống dưới, Tô Trường Không, Cơ Tuyết Tiêu đều cảm kích nói tạ ơn.
Hạ Viêm Long mạo hiểm đắc tội Cổ Ma tông cũng ra tay cứu giúp bọn họ, đúng là đủ trượng nghĩa.
"Không có gì." Hạ Viêm Long mỉm cười lắc đầu.
Vừa rồi Tô Trường Không đã ra tay chém giết Huyết Thần Tử sâu không lường được kia, thậm chí trong quá trình ấy, hắn còn để lộ thực lực gần như nghiền áp. Biểu hiện này càng làm cho Hạ Viêm Long hiểu được, kết giao với Tô Trường Không là lựa chọn tuyệt đối chính xác.
Chờ trong tương lai khi hắn trưởng thành, có nhân tình ngày hôm nay, nói không chừng nếu ngày sau, Hạ Viêm gia tộc chân chính gặp phải tai ương ngập đầu, ông ấy có thể dựa vào sự trợ giúp của hắn để vượt qua cửa ải khó khăn!