Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 1074 - Đệ Nhất Nhân Dưới Võ Thánh Chân Chính!




Nhưng đứng trước một đòn công kích khủng bố tới vậy, tựa như Tô Trường Không lại chẳng cảm nhận được gì, hắn vẫn đứng yên tại chỗ, để mặc cho Dung Huyết Thứ kia hung hăng đâm vào làn da đỏ đậm của mình.

"Cái gì?"

Nhưng Huyết Thần Tử mới là người phải sững sờ, ngây dại.

Bởi vì ngay trước khi gã đâm trúng Tô Trường Không, lại có một luồng thiên địa linh khí vô hình xâm nhập vào bên trong huyết sắc đoản nhận, làm kết cấu của thanh đoản nhận này tan rã từ bên trong, khiến cho nó trở nên bất ổn, rời rạc, thậm chí là mục nát.

"Phốc!"

Bởi vậy, Dung Huyết Thứ nọ đã đâm vào lưng Tô Trường Không, nhưng ngay cả làn da của hắn cũng không thể xé rách nổi, đã tan thành từng mảnh, sau đó, bị nhiệt lượng khủng bố của chân huyết bên trong cơ thể Tô Trường Không tản ra xung quanh, đốt cháy thành hư vô rồi.

Tô Trường Không quay đầu lại, khẽ nhếch miệng cười: "Chỉ có một chút bản lĩnh như vậy? Cũng dám khiêu chiến ta?"

Huyết Thần Tử này nắm giữ rất nhiều Huyết Thần Chủng, cũng có được rất nhiều môn thần thông.

Đúng là uy năng của những thần thông này mạnh hơn chín phần những ngụy thần thông khác, nhưng đương nhiên, chúng vẫn yếu hơn thần thông chân chính, vẫn bị giới hạn bởi phạm trù ngụy thần thông./

Trong khi Đạo Dẫn Thuật của Tô Trường Không lại có thể làm suy yếu sát chiêu do vài môn ngụy thần thông kết hợp lại.

Nói vậy là đủ hiểu, thần thông bên trong Huyết Thần Chủng của Huyết Thần Tử cũng không thể thoát khỏi ảnh hưởng của Đạo Dẫn Thuật. Bởi vậy, ngay cả chạm đến Tô Trường Không, nó cũng không thể làm được, đã bị suy yếu đến mức chẳng mang tới một chút uy hiếp nào cho hắn rồi.

Mí mắt Huyết Thần Tử không ngừng giật giật, gã mơ hồ ý thức được thanh niên trước mắt này, còn khủng bố hơn rất nhiều so với những gì gã từng tưởng tượng!

Cự Kình công. Nộ Hải Vô Lượng!

Tô Trường Không chợt xoay người, quyền phải mang theo Thần lực hùng hậu, vô tận chân nguyên hội tụ thành lốc xoáy biển sâu, lập tức xuất hiện.

Dường như bên trong vòng lốc xoáy này có một con cự thú vừa mở ra cái mồm to như chậu máu, hung hăng hút vào một hơi, cứng rắn kéo Huyết Thần Tử đang muốn tiếp tục bỏ chạy, phải trở về.

Huyết Thần Tử hung hăng cắn răng một cái, trong miệng tuôn ra một tiếng gầm gừ giống như lôi đình: "Huyết Mộc Cương Thể!"

"Ca ca ca!"

Chỉ thấy thân hình của Huyết Thần Tử chợt bành trướng thêm một vòng lớn, khiến cho toàn bộ những mảnh vải màu trắng đang quấn quanh trên người gã đều vỡ vụn ra, để lộ một gương mặt vặn vẹo, bị che kín bởi vô số hoa văn dữ tợn.

Làn da gã trở nên huyết hồng ướt át, từng đường mạch máu nổi gồ lên, khung xương chuyển thành cứng cỏi hơn thép.

Huyết Thần Tử cũng ngưng tụ Thần lực, ngang nhiên đánh ra một quyền, ngạnh kháng chính diện cùng Tô Trường Không.

"Ầm vang!"

Hai đấm va chạm, Huyết Thần Tử lập tức cảm thấy luồng khí kình xoắn ốc kia thâm thúy giống như vực sâu biển lớn, cứng rắn cắn nuốt kình lực ngưng tụ trên một quyền của gã, rồi hóa giải, và một lần nữa vòng trở lại!

Dùng thập nhất cảnh Cự Kình công phối hợp với Huyền Quy chân nguyên của Tô Trường Không để thúc giục Cự Kình Ngũ Thức, lập tức lộ rõ đặc tính hung hãn cuồng bá của đòn công kích này!

"Ca ca ca!"

Trong tiếng kêu rên, một cánh tay của Huyết Thần Tử bị Nộ Hải Vô Lượng trong tay Tô Trường Không cứng rắn xay thành mảnh nhỏ, còn thân thể khôi ngô của gã trực tiếp bị đánh cho bay ngược về phía sau.

“Thật... Thật mạnh!" Cơ Tuyết Tiêu đứng bên ngoài quan sát, lập tức tặc lưỡi không thôi.

Huyết Thần Tử này tuyệt đối không phải kẻ yếu, thậm chí gã còn mang tới cho nàng một loại uy hiếp mãnh liệt. Nhưng cũng là người đó, vừa giao thủ với Tô Trường Không, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã bị thương nặng!

"Đây... Chính mới là người chân chính [1] mạnh nhất dưới Võ Thánh, tồn tại có thể nghịch phạt Võ Thánh!" Thiên Thi lão nhân cũng sợ hãi than.

[1] : tác giả dùng từ 含金量 – hàm kim lượng: tương đương với vàng bốn số chín, hàng thật giá thật.

"Đùng!"

Lúc này, cánh tay vừa bị quyền kình trên tay Tô Trường Không xay nát của Huyết Thần Tử, chợt nổ tung ra.

Thật nhiều máu thịt hóa thành gai máu phô thiên cái địa, điên cuồng bắn tới, bao phủ quanh người Tô Trường Không, chỉ cần chúng có thể cắt vỡ làn da của Tô Trường Không, dù chủ một chút cũng được, khẳng định nó sẽ tạo thành vết thương trí mạng cho hắn.

Nhưng thiên địa linh khí trong phạm vi gần mười dặm xung quanh đều bị Tô Trường Không tùy ý sử dụng.

Hắn chỉ khẽ động ý niệm một cái, luồng thiên địa linh khí khổng lồ ấy lập tức xâm nhập vào bên trong hàng sa số gai máu kia, khiến cho uy lực của chúng nó suy giảm trên diện rộng.

Vào lúc này, Tô Trường Không còn không cần vận dụng Huyền Quy Nguyên Giáp, chỉ vẻn vẹn là thúc giục chân huyết, khiến cho khí huyết hùng hậu trong cơ thể hình thành một tầng sóng nhiệt nóng cháy, tản ra bên ngoài, đã đủ khiến cho toàn bộ những gai máu tiến đến phạm vi ba thước quanh người hắn, đều bị đốt cháy không còn!

"Sao... Làm sao có thể? Làm sao hắn có thể mạnh như vậy?" Huyết Thần Tử chật vật rơi xuống mặt đất, một cánh tay đã biến mất, trên gương mặt bị hoa văn phủ kín kia, lộ ra vẻ khiếp sợ không thể ức chế nổi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.

Đối mặt với Tô Trường Không, cảm giác duy nhất dâng lên trong lòng Huyết Thần Tử chính là vô lực!

Cả về cường độ thân thể, lẫn khả năng nắm giữ huyền ảo của ngụy thần thông, gã đều bị đối phương toàn diện áp chế, hệt như một đứa hài đồng đối mặt với một người trưởng thành vậy.

Bị đơn phương nghiền áp!

"Nếu chỉ có một chút bản lĩnh ấy thôi... Ngươi vẫn nên tìm chết đi!" Tô Trường Không đi nhanh về phía Huyết Thần Tử, mỗi một bước liền vượt qua khoảng cách hơn mười trượng.

Hắn đạp xuống, làm một mảnh cát vàng run rẩy, cả người uy nghiêm như một pho tượng Ma Thần.

"Nha nha nha!"

Huyết Thần Tử đã trở nên điên cuồng. Gã không ngừng gầm thét rít gào, thúc giục lực lượng của Huyết Thần Chủng đến mức tận cùng, khiến cho huyết dịch toàn thân bắn nhanh ra ngoài, dung nhập vào giữa hư không, khiến trong hư không nở rộ ra thật nhiều những sợi dây leo phủ đầy gai ngược.

Từng đóa hoa đều há cái mồm to như chậu máu, điên cuồng quấn quanh, gặm cắn về phía Tô Trường Không, muốn xé thành mảnh nhỏ.

Mà bản thân Huyết Thần Tử, lại được trùng trùng điệp điệp những sợi dây leo, cây cỏ màu máu quấn quanh, bao bọc.

Huyết Thần Tử vừa liều mạng bộc phát ra sát chiêu, hiển nhiên một đòn này tuyệt dối không thể khinh thường được.

Có thể nói, nó đã hình thành nên lĩnh vực, bao trùm phạm vi hai, ba dặm xung quanh.

Nhưng Tô Trường Không lại làm như không thấy.

Đao hồn từ bên trong thức hải của hắn, lao thẳng ra khỏi mi tâm, trực tiếp cắt ngang bổ dọc, lưu lại từng sợi tơ màu đen ở giữa hư không, phá tan, chém nát toàn bộ dây leo, hoa cỏ ngăn trở phía trước mình.

Cùng lúc đó, thân hình khôi ngô của Tô Trường Không cũng tiến quân thần tốc, lao thẳng về phía trước, hai tròng mắt lóe ra hung quang làm người ta sợ hãi: " Chết... Cho ta!"

Tô Trường Không trực tiếp đánh tới một quyền, quyền kình Bạch Hổ Khiếu Sát ngưng tụ lại, hung hăng đánh lên thân hình đang được tầng tầng lớp lớp dây leo quấn quanh của Huyết Thần Tử!