Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 106: Ta Cứ Tưởng Cái Đầu Ngươi Phải Cứng Lắm




"Đây là... Loại thân pháp gì?" Nghiêm Tùng trợn tròn con mắt, có chút kinh hoàng nhìn loại thân pháp cao minh của Tô Trường Không!

Trong lúc ấy, Tô Trường Không vừa né tránh đám niệm châu đánh tới vừa nhanh chóng đến gần Độ Chân.

"Thiết Tụ Công!"

Trong lòng Độ Chân đầy hoảng sợ, không ngờ một sát chiêu của bản thân lại bị Tô Trường Không thoải mái né qua như thế.

Mắt thấy Tô Trường Không đang nhanh chóng tới gần, hắn không dám sơ suất, lập tức gầm nhẹ một tiếng, vung vẩy tay áo bào rộng lớn.

Tay áo bào rộng lớn được kình lực rót vào, trở nên cứng rắn tựa như một chiếc roi sắt, hung hăng quất về phía Tô Trường Không.

Lực lượng này có thể thoải mái đánh cho người ta gãy xương đứt gân!

Lúc trước, một đòn vận dụng tay áo của Độ Chân đã dễ dàng hóa giải sát chiêu do Nghiêm Tùng đánh tới.

Có thể thấy chiêu thức này ẩn chứa uy lực không hề tầm thường.

"Phốc!"

Ống tay áo như roi sắt quật lên người Tô Trường Không, phát ra âm thanh bạo liệt chát chúa, nhưng hình ảnh Tô Trường Không tứ phân ngũ liệt trước mắt lại chỉ là một cái tàn ảnh mà thôi!

"Ở sau người!" Con ngươi Độ Chân co rút lại.

Tốc độ của Tô Trường Không quá nhanh, toàn thân người này tựa như một con linh lộc linh hoạt vừa nhảy về phía trước vừa xoay chuyển vị trí tự nhiên. Đối phương chỉ thoáng thay đổi hướng đi, đã tránh được đòn công kích từ ống tay áo của hắn.

Thậm chí còn nương theo cơ hội này để vòng ra phía sau hắn!

Chợt hai bàn tay thò ra từ phía sau, bắt được đầu Độ Chân, sau đó dùng sức đè ép!

"Buông ra!"

Độ Chân phản ứng rất nhanh, hắn cũng trực tiếp bắt được cổ tay Tô Trường Không, song chưởng phát lực, muốn giãy thoát sự kiềm chế của đối phương.

Lại nói, cảnh giới võ đạo của Độ Chân đã đạt tới Thần Lực cảnh, lực năng kháng đỉnh, không phải loại tầm thường.

Nhưng chênh lệch giữa Tô Trường Không và Độ Chân lại như sự khác biệt giữa người lớn và tiểu hài tử!

Tô Trường Không chỉ dựa vào lực bùng nổ dũng mãnh phi thường của một cánh tay đã đạt tới mức ngàn cân lực lượng!

Trong khi đó, hắn lại đang đè ép Độ Chân bằng cả hai tay.

"A a a!"

Trong miệng Độ Chân phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương đầy thống khổ.

Cùng lúc đó, lại nghe âm thanh đầu lâu vỡ vụn vang lên.

Độ Chân cảm thấy trên đầu mình như đang đội một chiếc vòng kim cô, nó không ngừng co rút lại, khiến cho cái đầu kia không cách nào chịu nổi, lập tức vỡ vụn ra.

"Ca ca ca!"

Giữa tiếng kêu gào thê thảm, cái đầu của Độ Chân bị Tô Trường Không cứng rắn đè ép tới vặn vẹo, biến hình, rồi nứt toác.

Hỗn hợp óc kèm theo huyết dịch, từng giọt chảy xuống dưới.

Đến lúc này, Tô Trường Không mới buông lỏng tay, lạnh lùng nhìn Độ Chân với cái đầu vỡ vụn, hai mắt sung huyết, nét mặt đầy vẻ không cam lòng, mềm nhũn ngã xuống mặt đất.

Đến chết, đối phương cũng không biết được thân phận người đã giết mình!

"Lúc nãy đám người các ngươi đã nói gì nhỉ? Theo các ngươi sẽ không ngã xuống luân hồi? Ta cứ tưởng cái đầu ngươi phải cứng lắm chứ!"

Tô Trường Không mặt không chút thay đổi nhìn thi thể trên mặt đất.

"Này… Làm sao có thể?"

Nghiêm Tùng trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt.

Hắn vẫn một mực cho rằng bản thân mình đã đạt tới Nội Tráng cảnh đỉnh phong, còn tu luyện Xích Hỏa Công có thành tựu nhất định, sẽ không kém hơn Tô Trường Không bao nhiêu.

Nhưng Độ Chân vừa thoải mái đánh bại hắn kia, lại bị Tô Trường Không bóp chết như giết một con gà…

Tới tận lúc này hắn mới biết, chênh lệch giữa mình và đối phương chính là một khe rãnh khó có thể vượt qua!

"Quá yếu..." Tô Trường Không âm thầm lắc đầu.

Trên thực tế, ở trong đám Thần Lực cảnh, thực lực của Độ Chân đã coi như không tầm thường.

Nếu hai người đối chiến chừng hai ba tháng trước, khi Tô Trường Không còn chưa đột phá, có lẽ hắn cần phải khổ chiến mới đánh bại được đối phương.

Nhưng từ sau khi hắn đạt tới Thần Dũng cảnh, lại thêm Ngũ Cầm Hí, Quy Tức Công song song đột phá, thực lực của Tô Trường Không đã vượt quá xa Độ Chân.

Hắn muốn giết đối phương, căn bản không cần xuất đao!

"Sư tôn!"

Lúc này bốn năm tăng nhân mặc hắc y còn lại, mới phục hồi lại tinh thần. Một đám kinh hô lên tiếng như phụ mẫu chết thảm.

Thật hiển nhiên, hình ảnh Độ Chân có thực lực không tầm thường lại bị Tô Trường Không cứng rắn bóp nát đầu chỉ trong chớp mắt kia, đã gây cho bọn họ rung động quá lớn.

"Không chừa lại một kẻ nào!" Mặt Tô Trường Không không lộ cảm xúc, hắn lạnh lùng nhủ thầm một câu.

Ngay sau đó, bóng dáng hắn chợt lóe, kéo dài thành tàn ảnh, rất nhanh đã xuất hiện ở trước mặt hai tăng nhân mặc hắc y, hai đấm đều xuất!

"Bang bang!"

Hai tăng nhân mặc hắc y này đều không kịp phản ứng, đã bị trọng quyền của Tô Trường Không đánh lõm ngực.

Bọn họ điên cuồng phun máu tươi bay ngược ra ngoài một trượng rồi rơi trên mặt đất, không rên nổi một tiếng đã tắc thở.