Thế nhưng đối mặt với một kính ảnh nhân tinh thông tất cả công pháp, vũ kỹ của bản thân đã đánh tới độ khó phân thắng bại rồi, thì đối mặt với hai, ba kính ảnh nhân như vậy, làm sao có thể thắng được?
"Cứ lui ra ngoài trước đã!" Trong lòng Tô Trường Không cũng hiểu, mình không thể chỉ đánh một lần mà có thể thông qua khảo nghiệm Kính Ảnh không gian này được.
Tới hiện giờ, vừa cảm thấy bản thân không thể địch lại đối phương, dĩ nhiên cần bàn bạc kỹ hơn đã.
Hơn nữa, kỳ hạn cho khảo nghiệm này là ba tháng, hắn cũng không cần thiết phải vội vã phân thắng bại như vậy!
Nghĩ đến đây, Tô Trường Không lập tức lao về phía tấm gương, đặt tại biên giới Kính Ảnh không gian.
"Phốc!"
Vừa xuyên qua tấm gương nọ, hắn lập tức có cảm giác cảnh sắc chung quanh đã biến hóa, bản thân lại về tới không gian hình tròn với bốn phía đều là gương, mà mấy kính ảnh nhân kia cũng biến mất vô tung vô ảnh.
Cùng lúc đó, khóe miệng Thạch Kinh Thiên đang khoanh chân ngồi, cũng khe khẽ nhếch lên một chút, đường cong nọ cực kỳ mỏng manh tới mức khó mà phát hiện ra được.
Hiển nhiên gã đã đoán trước được, đám người Tô Trường Không cũng sẽ chật vật chạy ra khỏi Kính Ảnh không gian giống bản thân mình lúc trước thôi.
"Đao trưởng lão, khó khăn này... Thực sự rất lớn!" Hạ Viêm Nghĩa, Hồng Chấn Tượng cũng rời khỏi Kính Ảnh không gian rồi. Vừa thấy hắn bước ra, Hạ Viêm Nghĩa lập tức cười khổ nói.
"Phải đánh với thể phục chế giống bản thân mình như đúc, thì biết đánh làm sao? Hơn nữa, đối thủ còn nhiều hơn một!" Hồng Chấn Tượng cũng vò đầu, tâm trạng buồn rầu không thôi.
Trong lòng Tô Trường Không cũng không biết phải làm sao.
Quả thật độ khó của khảo nghiệm này quá lớn, tuyệt đối không phải đối chiến cùng võ giả vượt qua cảnh giới của bản thân, mà là đánh cùng 'Kính tượng nhân' sở hữu năng lực giống bản thân như đúng.
Đây mới là chuyện khó nhất!
Ngươi có thể nghịch phạt Võ Thánh, là người mạnh nhất dưới Võ Thánh thế thì đối thủ của ngươi cũng có thể nghịch phạt Võ Thánh, cũng là người mạnh nhất dưới Võ Thánh, hơn nữa, bọn họ còn là một đám người như vậy, vây công một mình ngươi!
"Chuyện này… cũng quá vô liêm sỉ rồi." Hồng Chấn Tượng nói thầm.
Lại nói, lúc ở trong Kính Ảnh không gian, kính tượng nhân kia cũng nắm giữ yêu thuật, vũ kỹ giống gã như đúc, những gì gã biết, chúng nó đều biết cả!
"Nếu... đột phá đến cảnh giới Võ Thánh ở trong Kính Ảnh không gian, có thể đạt được phần thắng hay không?" Hồng Chấn Tượng thì thào tự nói.
"Không thể đơn giản như vậy được. Độ khó của Kính Thiên Địa này căn cứ theo cảnh giới tu vi của chúng ta, nếu đột phá trở thành Võ Thánh, khẳng định là khó khăn cũng sẽ gia tăng tương ứng, ngược lại là khéo quá hóa vụng." Hạ Viêm Nghĩa lập tức phủ định ý tưởng này.
Đúng vậy, đối với võ giả có thân phận Võ Thánh chuyển thế nắm giữ Thần Chủng, như Vệ Thánh Tâm trước kia, bọn họ muốn Nhập Thánh lúc nào cũng được.
Và khằng định Nhập Thánh ngay trong khi chiến đấu tuyệt đối không thể thông qua khảo nghiệm của Kính Ảnh không gian được.
Bởi vì bản thân dẫn đầu Nhập Thánh trong khi chiến đấu, kính ảnh nhân cũng có thể Nhập Thánh trong khi chiến đấu, trên thực tế, có Nhập Thánh hay không cũng chẳng thay đổi được điều gì!
"Đáng chết! Đáng chết! Kính Ảnh không gian này căn bản là không qua được mà!" Đúng vào lúc này, lại liên tiếp có người từ bên trong Kính Ảnh không gian, chật vật lao ra. Một thanh niên mặc áo lam với vẻ mặt vặn vẹo, tóc tai bù xù, có chút nôn nóng, trực tiếp há miệng mắng một hồi.
"Là Thần Tử Lưu Trường Thanh của Lưu gia." Hạ Viêm Nghĩa nói với Tô Trường Không.
Lại nói, khi ba người Tô Trường Không đến đây, đã có chín người đến trước bọn họ rồi.
Và không thể nghi ngờ, những người có thể đến được một cửa cuối cùng này, đều là yêu nghiệt, thiên tài có thể đếm được trên đầu ngón tay của mỗi một quốc gia, phần lớn trong số họ đều là Võ Thánh chuyển thế!
Mà theo thời gian trôi đi, khẳng định còn có thể có càng nhiều người đến nơi đây hơn.
Nhưng lúc này, hiển nhiên tâm tính của Lưu Trường Thanh đã chịu một chút đả kích.
Phải biết rằng, lượt vừa rồi đã là lần thứ mười gã tiến vào Kính Ảnh không gian khiêu chiến, nhưng đều chẳng được việc gì lại phải quay về.
Bọn họ vốn là Võ Thánh chuyển thế, từ nhỏ đã tu hành thần tốc, thế như chẻ tre, gần như không gặp phải bao nhiêu khó khăn, bất lợi… Thế nhưng ở bên trong Kính Ảnh không gian này, nó chẳng cần quan tâm ngươi là võ giả sinh ra bình thường, hay là yêu nghiệt huyết mạch phản tổ, tất cả đều được đối xử bình đẳng!
Bởi vậy, có thể nói rằng, nơi đây chính là khó khăn đầu tiên mà những Võ Thánh chuyển thế này vấp phải, bởi vậy, bọn họ có chút nôn nóng, táo bạo cũng là lẽ bình thường.
"Thứ này quá ghê tởm! Ta vừa đột phá, kính tượng nhân thứ hai mới được chiếu ra cũng đột phá theo!" Lại có một thiếu niên áo xanh mới rời khỏi Kính Ảnh không gian, cũng há miệng chửi ầm lên.
Đây là một Võ Thánh chuyển thế đến từ thượng tam quốc, bởi vậy, bất cứ lúc nào người này cũng có thể luyện hóa Thần Chủng, Nhập Thánh ngay tại chỗ.
Nhưng khiến cho khóe miệng thiếu niên áo xanh này không kìm được phải run rẩy chính là, kính ảnh nhân được phản chiếu ra cũng giống gã như đúc.
Gã đã thử triền đấu cùng kính ảnh nhân của mình, nhưng ai mà biết được thời gian lâu một chút, Kính Ảnh không gian sẽ xuất hiện kính tượng nhân thứ hai, bức bách khiến cho gã không thể lập tức chạy trốn rời khỏi Kính Ảnh không gian, nếu không sẽ bị cứng rắn gạt bỏ!
Vào thời điểm này, ưu thế mgày xưa lại trở thành hoàn cảnh xấu!
"Nên làm như thế nào mới có thể thông qua khảo nghiệm Kính Ảnh không gian?" Hồng Chấn Tượng vò đầu, nghĩ mãi mà không ra được.
Đúng vậy, cửa thứ tư khảo nghiệm mà Kính Chủ để lại cực kỳ biến thái, khiến cho một đám yêu nghiệt đỉnh cấp đều thúc thủ vô sách, nôn nóng bất an.
Lúc này, đột nhiên trong mắt Tô Trường Không hiện lên một mảnh sát ý, hắn vừa nhìn thấy một người mới đến không gian hình tròn này.
Toàn thân người nọ mặc một bộ huyết sắc trường bào, da thịt trần trụi, lộ ra ngoài cũng được bao bọc bởi một mảnh vải màu trắng.
Nam tử mặc huyết bào này đúng là 'Huyết Thần Tử', kẻ từng ám toán, mai phục bọn họ ở Tử Vong sơn mạch phía trước!
Lại nói, cũng vì Huyết Thần Tử này lo lắng hai bên đại chiến trong Tử Vong sơn mạch sẽ dẫn tới đồng quy vu tận, đôi bên đều không thể rời khỏi Tử Vong sơn mạch, tới cuối cùng, gã mới lựa chọn từ bỏ âm mưu.
Và hiện giờ, kẻ này cũng đến Kính Ảnh không gian rồi.
Rất có khả năng kẻ này là người của Cổ Ma tông, và cũng vì thế gã mới có sát ý với Tô Trường Không như vậy.
Hạ Viêm Nghĩa và Hồng Chấn Tượng vừa nhìn thấy Huyết Thần Tử cũng hận đến nghiến răng ngứa, nhưng đôi bên cùng ở trong không gian hình tròn này, bọn họ lại không tiện ra tay, cũng chỉ có thể tạm thời kiềm nén sát ý trong lòng lại.
“Ta không quan tâm ai đạt được Đại Thần Chủng, nhưng tuyệt đối không thể mặc kệ tên khốn nạn này đạt được!" Hồng Chấn Tượng phẫn hận nói.
Nếu Huyết Thần Tử này đạt được Đại Thần Chủng, khẳng định là bọn họ không cam lòng, sẽ phẫn nộ vô cùng.
Huyết Thần Tử liếc mắt nhìn ba người bọn họ một cái, trong mắt cũng lóe lên sát ý nhàn nhạt, ngay sau đó, gã lại nhìn về phía tấm gương đi thông tới Kính Ảnh không gian, quan sát một đợt, rồi cất bước tiến vào bên trong.
"Hi vọng gia hoả này ăn quả đắng!" Hồng Chấn Tượng nói thầm.