Nhưng đối với Tô Trường Không, người có tuổi thọ đã đạt tới cửa ải năm trăm năm, và kể cả khi phục dụng đan dược tăng thêm thọ nguyên trân quý cũng không thể tăng trưởng được nửa điểm tuổi thọ, hiển nhiên bảo vật bình thường là vô dụng.
Sợ rằng trong cả lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều cũng chưa chắc đã tồn tại một loại linh đan có thể hỗ trợ hắn đột phá tuổi thọ cực hạn.
Nhưng Kính Thiên Địa này lại khác, nó chính là thứ mà Kính Chủ, một võ giả Đại Thần Thông để lại.
Và kể cả đưa mắt nhìn khắp Cổ Thánh quốc bao la kia, Kính Chủ cũng là đại nhân vật!
Bởi vậy, đương nhiên Tô Trường Không phải yêu cầu bảo vật tăng trưởng tuổi thọ rồi.
Người trong kính đưa tay chộp một cái vào hư không, nhanh chóng lấy ra một vật từ bảo khố trong Kính Thiên Địa. Đó là một cái bình ngọc nho nhỏ, dù hiện giờ bình ngọc đang bị đóng chặt, nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong có một viên đan hoàn được bao bọc bởi linh quang.
Và chỉ nhìn từ bề ngoài đã biết nó cực kỳ bất phàm rồi.
"Viên 'Bất Lão Thánh đan' này là đan dược 'Cấp Thánh', được dùng nhiều loại linh dược cấp Thánh luyện chế ra, trân quý dị thường, dù Võ Thánh đã cạn kiệt tuổi thọ, phục dụng nó cũng có thể kéo dài thêm rất nhiều tuổi thọ!" Dù trong giọng nói của người trong kính không mang theo một chút cảm xúc dao động nào, nhưng Tô Trường Không vẫn có thể biết được 'Bất Lão Thánh đan' này trân quý biết bao nhiêu.
Một viên linh dược cấp Thánh, dù bao quát toàn bộ động thiên phúc địa bên trong lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều, cũng không nhất định có thể bồi dưỡng đủ linh thảo, linh dược để luyện chế thánh đan.
Hơn nữa, cứ cho là tìm đủ linh thảo linh dược đi, nhưng muốn luyện chế chúng thành đan, lại cần tới một vị luyện đan sư nắm giữ Luyện Đan Thuật đạt tới cảnh giới siêu phàm, mới có thể luyện chế ra!
Nói như vậy, cũng đủ hiểu, giá trị của một viên Bất Lão Thánh đan có thể kéo dài tuổi thọ, đã không thua kém một viên Thần Chủng!
Bình ngọc nhẹ nhàng bay về phía Tô Trường Không, hắn đưa tay tiếp lấy, rồi thật cẩn thận mở nắp bình ra.
"Hô!"
Sau khi nắp bình được mở ra, một luồng dược hương cùng với linh quang uẩn dưỡng bên trong, lập tức lan tràn khuếch tán ra, ngay lập tức, không khí chung quanh xuất hiện dị tượng tựa như cây khô gặp mùa xuân, bách hoa nở rộ!
"Đây là thánh đan?" Trong khoảnh khắc này, ngay cả Hạ Viêm Nghĩa vốn có xuất thân bất phàm, cũng không nhịn được khẽ nuốt một ngụm nước miếng.
Gần như gã vừa ngửi được mùi dược hương ấy, đã có thể cảm nhận được từng tế bào trong cơ thể đều trở nên thư giãn.
Viên Bất Lão Thánh đan này mang tới tác dụng vô cùng kỳ diệu, đủ để làm cho một lão nhân trăm tuổi phản lão hoàn đồng, sống thêm một đời!
Trong lòng Tô Trường Không trở nên nóng rực, nhưng tạm thời hắn lại đậy nắp bình xuống.
Lúc này, người trong kính lại thản nhiên nói: "Có thể thông qua Tử Vong sơn mạch, các ngươi đều đủ tư cách đạt được khen thưởng do Kính Chủ lại lại, hết thảy đều công bằng... Kế tiếp là cửa thứ tư ‘Kính Ảnh không gian'. Chỉ cần có thể thông qua một cửa này, chẳng những có thể đạt được bảo vật là 'Tuyệt học cấp Đại Thần Thông', còn có cơ hội đạt được 'Đại Thần Chủng' do Kính Chủ lưu lại."
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến nội tâm ba người Tô Trường Không đều run rẩy.
Thông qua cửa thứ tư Kính Thiên Địa, liền có cơ hội đạt được 'Đại Thần Chủng'?
"Nói vậy, cửa thứ tư này là một cửa cuối cùng... Sợ rằng sẽ cực kỳ khó khăn!"
Nói đến đây, Tô Trường Không hiểu, thông qua cửa thứ tư là có cơ hội đạt được Đại Thần Chủng, cũng có nghĩa là đã được Kính Chủ tán thành, đối phương cho rằng trong tương lai người nọ có khả năng sánh ngang hoặc là vượt qua bản thân mình.
Cũng với lý do này, hắn chắc chắn rằng độ khó của một cửa trước mắt sẽ rất cao, cao đến mức dù người vượt ải là yêu nghiệt tuyệt thế, Võ Thánh chuyển thế, muốn thông qua cũng phải cầu mong có kỳ tích phát sinh!
“Trong vòng ba tháng, nếu không thể thông qua khảo nghiệm Kính Ảnh không gian, sẽ bị truyền tống ra bên ngoài Kính Thiên Địa, và nhớ một điều này, đừng có cậy mạnh, nên buông tha thì phải buông tha, nếu không ngay cả tánh mạng của mình cũng đánh mất, chính là chết uổng một đời!" Người trong kính nhắc nhở ba người một câu.
Hiển nhiên một cửa khảo nghiệm cuối cùng của Kính Thiên Địa, không phải bình thường!
Lời nói vừa rơi xuống, thân thể người trong kính đã chậm rãi biến mất giữa hư không.
"Đã tới một bước cuối cùng... Có thể đạt được Đại Thần Chủng hay không, liền xem tạo hóa của mọi người!" Tô Trường Không, Hồng Chấn Tượng, Hạ Viêm Nghĩa đều nhủ thầm, ai nấy cực kỳ nóng lòng muốn thử.
Dù bọn họ hiểu rất rõ muốn đạt được Đại Thần Chủng kia tuyệt không đơn giản, hơn nữa dù có thể đạt được Đại Thần Chủng, thì chưa chắc bản thân đã giữ được nó, nhưng với tính cách của bọn họ, kiểu gì cũng phải thử đi liều mạng một phen…
Không cầu có công, chỉ cầu không tiếc!
"Trong vòng ba tháng? Vậy cứ đi nhìn xem 'Kính Ảnh không gian' này trước đi." Hạ Viêm Nghĩa nói.
Dựa theo lời của người trong kính, bọn họ phải thông qua cửa thứ tư trong vòng ba tháng, nếu không sẽ bị truyền tống rời khỏi Kính Thiên Địa, nghĩa là không còn cơ hội đạt được viên Đại Thần Chủng kia nữa.
"Ừm." Tô Trường Không và Hồng Chấn Tượng đều gật đầu.
Ba người nhanh chóng bước vào cánh cửa vặn vẹo trước mặt.
"Hô!"
Trước mắt xuất hiện một đợt mơ hồ, có một loại cảm giác trời đất quay cuồng, và thứ vừa hiện ra trước mắt ba người chính là một không gian hình tròn phong bế. Bốn vách tường bên trong không gian hình tròn này đều là gương, phản chiếu ra thân thể, gương mặt của bọn họ.
Mỗi một tấm gương, đều là một cánh cửa.
"Nhiều gương như vậy? Rốt cuộc nội dung khảo nghiệm này là gì?" Hồng Chấn Tượng vò đầu, có chút không sao hiểu nổi.
Hô!
Cùng lúc này, ba người Tô Trường Không đều đề cao cảnh giác, bởi vì bọn họ vừa nhìn thấy một bóng người chật vật lao ra khỏi một mặt gương.
Người này có thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, nơi mi tâm còn có một con mắt nở rộ thần quang.
"Hắn là... Thạch gia Thạch Kinh Thiên?" Hạ Viêm Nghĩa vừa nhìn thấy người nọ, lập tức nhận ra thân phận của đối phương.
"Thạch Kinh Thiên... Người này là Thần Tử của Thạch gia ở Vô Cực đế quốc, là Võ Thánh chuyển thế, có uy nghiêm của tổ tiên Võ Thánh Thạch Vương." Hạ Viêm Nghĩa lại truyền âm nói cho hai người Tô Trường Không và Hồng Chấn Tượng.
"Thần Tử của Thạch gia?" Hồng Chấn Tượng khẽ gật đầu, đương nhiên gã biết Võ Thánh chuyển thế bất phàm đến mức độ nào.
Với những người này, trở thành Võ Thánh chỉ là bước khởi đầu mà thôi.
"Thạch gia Thạch Kinh Thiên?" Tô Trường Không vừa nghe được cái tên này, trong lòng khẽ động, cũng nhanh chóng nhớ ra một chuyện.
Phải nói rằng, giữa Thạch gia và Tô Trường Không cũng coi như có một chút ân oán.
Trước kia Thạch gia từng muốn chém tận giết tuyệt Lý gia, mà vì Chân Thú đồ, Tô Trường Không đã liên hợp cùng Lý gia, giết chết không ít đệ tử của Thạch gia.
Mà Thạch Kinh Thiên trước mắt này chính là Võ Thánh chuyển thế của Thạch gia? Cũng tương đương với nhân vật đỉnh cao nhất của Thạch gia!
Theo phong cách thường ngày của hắn, đối với địch nhân, đương nhiên phải chém tận giết tuyệt, nhưng ở bên trong Kính Ảnh không gian này, lại không tiện ra tay.
Hơn nữa khiến cho Tô Trường Không kinh ngạc chính là, Thạch Kinh Thiên này lại lộ ra dáng vẻ cực kỳ chật vật, tựa như vừa trải qua một hồi đại chiến, thậm chí khí tức còn có chút uể oải.