Lúc trước Triệu Thanh từng mời Tô Trường Không gia nhập giáo môn bọn họ, nhưng lại không muốn nói tên giáo môn kia ra.
Tới khi Tô Trường Không dứt khoát từ chối, Triệu Thanh lập tức ác hướng đảm biên sinh (tức giận quá mức khiến người ta sinh ra to gan có thể làm bất cứ chuyện gì), cho người mai phục Tô Trường Không, ngược lại đã bị Tô Trường Không đánh chết.
Mà ở trên người Triệu Thanh, Tô Trường Không chiếm được một tấm lệnh bài thân phận có khắc hình hoa sen màu đen.
Tới bây giờ, dựa theo cách nói của mấy bộ khoái trước mắt, hắn biết được đám tăng nhân này chính là người của Hắc Liên giáo (hắc liên = hoa sen đen)!
"Chẳng lẽ Triệu Thanh cũng là một thành viên của Hắc Liên giáo?" Tô Trường Không âm thầm nói.
Nếu thực sự như vậy, Hắc Liên giáo này cực kỳ không tầm thường!
Triệu Thanh vốn là một võ giả Thần Lực cảnh nhưng chỉ là một thành viên bí mật, không lộ ra ngoài ánh sáng của giáo môn đó.
Mặt khác, lão tăng Độ Chân kia cũng là một thành viên trong giáo môn ấy, lại có thể lộ ra ngoài ánh sáng, đi khắp nơi trắng trợn tuyên truyền tín ngưỡng, lường gạt đại chúng, mà quan phủ địa phương lại không dám quản.
Hai loại lực lượng trong bóng tối và ngoài ánh sáng cùng mạnh mẽ như vậy.
Có thể thấy được Hắc Liên giáo này đáng sợ tới mức nào!
Trên mặt bộ khoái thanh niên kia cũng có chút vô lực.
Hiện giờ Hắc Liên giáo đã thấp thoáng xuất hiện ở phụ cận Thanh Thủy thành. Bọn họ dựa vào cái gọi là Thánh Thủy có thể chữa bách bệnh, cùng một chút thủ đoạn có thể khiến người ta khởi tử hồi sinh, từ đó nhanh chóng đạt được sự ủng hộ của đám đông dân chúng bình thường.
Dưới tình huống trước mắt này, thanh niên bộ khoái kia cảm thấy nếu hắn dám đi lên nói Độ Chân này là kẻ lừa đảo, chỉ sợ sẽ bị đám dân chúng cuồng nhiệt kia bao vây lại, nhấn chìm.
Nghĩ đến đây, hắn chỉ có thể suy sụp thở dài, đứng tại chỗ không nói được một lời.
"Đại Viêm hoàng triều này... Đúng là loạn trong giặc ngoài!" Tô Trường Không có chút cảm thán.
Chỉ tính riêng địa giới Thanh Thủy thành thôi, đã tồn tại nạn trộm cướp ngang ngược điên cuồng từ lâu, hiện giờ còn có thêm loại tổ chức tà giáo như Hắc Liên giáo này nhúng tay can thiệp…
Chẳng cần biết nhìn theo hướng nào cũng thấy đây là dấu hiệu của thời buổi loạn thế tới gần!
Mà lúc trước, có người đầu độc nguồn nước của Hắc Thiết sơn trang, lại thêm chuyện địa giới Thanh Thủy thành bùng nổ dịch bệnh…
Không biết sự kiện này có liên quan gì tới Hắc Liên giáo kia không?
Nếu thật sự là như vậy... Chuyện này đã trở nên quá mức đáng sợ rồi!
Trong lúc Tô Trường Không đang mải suy tư, lão tăng Độ Chân mặc hắc y trên đài đã nhẹ nhàng cầm cành liễu thấm ướt "Thánh Thủy" trong bình, khẽ rung rung một chút, từng giọt nước trong suốt bay bay, khiến cho rất nhiều dân chúng dưới đài rơi vào điên cuồng.
Bọn họ giơ những thứ đang cầm chặt trong tay lên cao, muốn tiếp được "Thánh Thủy" trân quý này.
Khung cảnh trở nên vô cùng cuồng nhiệt, hỗn loạn.
Còn Độ Chân lại như Thần linh được người người cúng bái.
"Ngươi… Ngươi chen cái gì?"
"Móa nó đừng đẩy ta ra!"
Lúc này trong đám người bùng nổ từng đợt rối loạn.
Có một người cường thế chen vào bên trong, làm một đám người bên cạnh bị xô đẩy tới ngã trái ngã phải.
"Lão tặc trọc! Giả thần giả quỷ! Không chuyện ác nào không làm! Hôm nay ta phải xem đầu ngươi cứng hay đao trong tay ta cứng!"
Bất chợt một âm thanh khàn khàn, bao hàm phẫn nộ và sát ý đã đạt tới đỉnh điểm nổ tung ra.
Chỉ thấy một nam tử mặc áo xám, trên mặt bịt cái khăn đen gạt bỏ đám người xông tới, hắn treo phối đao bên hông, vẻ mặt đằng đằng sát khí.
"Hắn là ai vậy? Lại muốn ra tay với Độ Chân đại sư, không sợ bị trời phạt sao?"
Hiện trường vốn đang cuồng nhiệt, hỗn loạn, chợt yên tĩnh lại.
Lạ ở một điểm, rõ ràng lão tăng Độ Chân kia đã bất ngờ gặp phải biến cố như thế nhưng đối phương lại không kích động chút nào.
Ngược lại Độ Chân đối mặt với người áo xám đằng đằng sát khí kia, vẫn lộ ra vẻ mặt ôn hoà nói: "Vị thí chủ này, cần gì phải nổi giận đùng đùng như thế? Ngã Phật từ bi, thí chủ có muộn phiền gì, bần tăng đều có thể siêu độ cho ngươi!"
"Siêu độ? Hôm nay lão tử sẽ siêu độ cho lão tặc trọc ngươi!"
Nhưng tựa như người áo xám có cừu hận thật sâu đậm với Độ Chân, hắn lập tức nổi giận quát, hai mắt đỏ bừng, rút mạnh trường đao bên hông ra, trực tiếp đánh tới Độ Chân.
"Làm càn!"
Độ Chân vẫn kết hai tay tạo thành chữ thập, không hề nhúc nhích, nhưng đám tăng nhân mặc hắc y còn lại đều lên tiếng trách mắng. Bọn họ lập tức cầm trường côn trên tay, vung tới chặn người áo xám lại.
"Đang đang đang!"
Người áo xám kia có võ công không hề tầm thường, đao xuất như gió, bóng dáng kéo dài tạo thành từng chuỗi tàn ảnh.