Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trường Sinh Hệ Thống

Chương 10: Thập Mệnh Vân Chuyển




Chương 10: Thập Mệnh Vân Chuyển

Thoáng chốc đã qua 5 năm, trong 5 năm này Nam đã muốn đột phá Nhị Mệnh, nhưng mà thất bại.

May mà có trường sinh nên cơ thể, căn hồi lại lúc đỉnh cao nhất.

Sau khi tìm hiểu thì Nam đã phát hiện, sở dĩ phân chia ra Mệnh Cách chỉ một chút liên quan đến tốc độ tu luyện, mà con là sức chứa Mệnh lực để thăng cấp.

Muốn ngưng tụ ra Mệnh cao thì phải có Mệnh lực tương ứng để phá vở đan điền.

Nó giống như một cái lu vậy, Mệnh Cách càng cao thì cai lu càng lớn, khi rót đủ điều kiện để thăng Mệnh thì nó sẽ đủ Mệnh lực thăng cấp, còn lu nhỏ mà muốn ngưng Mệnh cao thì sẽ không đủ và tốn công ảnh hưởng đến kinh mạch, căn cơ.

Ngoài ra cũng có thể dùng Đan dược thay thế Mệnh lực còn thiếu do Mệnh Cách không đủ, như Nhị Mệnh Đan chẳng hạn, nó sẽ cung cấp số lượng vừa đủ để cho Mệnh Cách Nhất phẩm thăng đến Nhị Mệnh, còn muốn thăng Tam Mệnh thì người đó phải sống tới đó hay không còn tính tiếp.

Sử dụng đan dược thăng cấp cũng sẽ ảnh hưởng đán chất lượng của Mệnh Cầu, Mệnh Cầu càng tinh khiết thì chứa càng nhiều Mệnh lực và có tính sát thương cao hơn.

- Chẳng lẽ phải kiếm đồ nâng Mệnh Cách? Hay dùng đan dược thăng cấp.

Nghĩ đến đây Nam lắc đầu:

- Không được, phải thử nhiều lần mới được. Mình có lợi thế không để Mệnh Cầu ô nhiễm được.

Nghĩ xong Nam ra khỏi nhà tưới tiêu một chút, hắn sử Thủy Vân Thuật. Tạo ra các đám mây rồi từng hạt nước rơi xuống, trong đó ẩn chứa Mệnh lực khiến thảo dược tươi tốt hơn.

Nam ngó sang cây bên cạnh thì thấy hàng sớm mình là Trương Tam đang ngồi đọc sách.

Người này tầm 54 tuổi, cũng là người trồng trọt lâu lắm. Nam cũng làm quen được sau một năm ở đây, dù sao cũng là hàng xóm làm quen là điều nên làm.

- Chào buổi sáng.

- Chào buổi sáng.

Hai người đáp lại một câu, Nam ngồi xuồng ghế đá than thở.

- Có cách nào nâng Mệnh Cách của mình không?

- Đột phá Nhị Mệnh thất bại?

Nam không nói chỉ gật đầu.

- Quả thật Mệnh Cách không đủ thì khó mà đột phá nổi, dường như ai cũng chấp nhận số phận của mình không thể tiến cấp được nữa.

Nam giới thiệu mình cũng ngang tuổi Trương Tam nên không vấn đề nghi ngờ về cảnh giới, dù sao trẻ tuổi Mệnh Cách Nhất phẩm sao lại đến Nhất Mệnh Thập Tinh sớm được.

Nam có từng suy nghỉ khác xem thử có cách nào không, chắc phải đi kiếm tà thuật, loại này thì may ra mới.



- Không có cách nào nâng Mệnh Cách của mình sao?

- Cách nâng Mệnh Cách thì có, nhưng người ta ngại đánh đổi.

- Cách gì?

- Dùng tuổi thọ của mình để bù đấp Mệnh Cách, nhưng không ai muốn làm cả bởi vì nó chỉ dành cho những người có thể chất đặc thù thôi.

- Thể chất đặc thù?

- Đúng thế, tầm 1 triệu năm về trước, có một vị là Trường Sinh Mệnh Nhân, nghe đâu là ông mang trong người Trường Sinh Thể, tu luyện tăng lên mỗi Mệnh sẽ được nhân 2 tuổi thọ, như Nhất Mệnh sống được tới 150 năm, thì ông sẽ sống được 300 năm, phát hiện điều đặc biệt này, sư phụ của ông đã nghiên cứu tà thuật dành cho mỗi ông. Đó là Thọ Mệnh Cách, kỹ thuật này dùng tuổi thọ để đánh đổi Mệnh Cách của minh. Nhờ thể chất Trường Sinh Thể mà ông tu luyện ngưng ra Tiên Mệnh, phi thăng thành Tiên, đây là câu chuyện lưu truyền khắp lục địa.

-...

Nam ít có đọc sách lịch sử, dù sao chỉ vùi đầu vào tu luyện.

- Vậy, nó cái Thọ Mệnh Cách này có được lưu truyền không?

- Có, nhưng đa phần là giả, có cái bị đứt đoạn giữa đường, nhưng mà những ai đến bước đường cùng mới đánh đổi dùng loại kỹ năng này.

- Vậy huynh có không?

- Không, muốn tìm được bản thật thì khó như lên trời, giờ dân gian lưu truyền đa số là đồ giả, đồ thật có khi các đại môn phái ém hết rồi, chờ ngày Trường Sinh Thể xuất hiện.

“Vậy khó cho mình rồi”.

Nam nghĩ con đường càng mơ hồ, chẳng lẽ buộc phải dùng đan sao?

Nhưng chẳng lẽ tiệt lộ mình Trường Sinh Thể? Không được, có người phi thăng rồi người ta biết thể chất cường đại có khi c·ướp luôn.

[Đinh, nhiệm vụ đặc biệt xuất hiện]

Đang ngồi nói chuyện với Trương Tam thì bỗng hệ thống vang lên, với một nhiệm vụ màu đỏ.

[Nhiệm vụ: Tham gia đoàn chinh phạt của thành cho tới khi ngăn cản được Quỷ triều

Phần thưởng: Mệnh Cách Đan nhị phẩm

Tác dụng: Giúp kí chủ tăng Mệnh Cách lên Nhị phẩm

Xác nhận/Hủy bỏ]

“...”



“Hệ thống đây là ngươi muốn gài ta?”

[Không hề, sau đêm nay một loạt đội quân Quỷ sẽ t·ấn c·ông nơi này]

“Ta chỉ có Nhất Mệnh, đoàn quỷ ít nhất Tứ Mệnh dẫn đầu tao ra là chịu c·hết”

[Đồng ý hay không là quyền kí chủ, hệ thống chỉ ra nhiệm vụ thôi]

Đây là một cái bẫy, dù sao nghe mấy đợt Quỷ triều trước, có xuất Nhị Mệnh là thấp nhất.

“Không thể đi”

Nam lập tức từ chối, không phải vì một viên đan dược mà dụ hắn ra ngoài được.

Trương Tam nhìn Nam suy nghỉ nảy giờ, Trương Tam biết người này rất ít khi đi ra ngoài, chỉ chăm chỉ tu luyện, hẳn rất thích việc tu luyện, nhưng tư chất không cho phép.

- Khoa, còn một cách không nhất thiết phải là Thọ Mệnh Cách mới nâng được tư chất đâu.

Đang suy nghĩ thì bị lời nói của Trương Tam cắt ngang.

- Cách gì?

- Đó là Thập Mệnh Vân Chuyển, là một môn công pháp được xét vào Tiên cấp.

- Tiên cấp? Thứ đồ đó đâu phải rau cải trắng?

Trương Tam chỉ cười mà nói:

- Nó thuộc Tiên cấp ở trời đại trước thôi, bây giờ là một phế công pháp.

- Ửm? Nói xem.

- Thập Mệnh Vân Chuyển được lưu trữ ở Vân Tông, là một trong tông môn hiếm hoi còn tồn lại từ thời đại trước còn tồn tại, sở dỉ nói nó là phế công pháp ở thời đại này bởi vì Mệnh khí trời đất đã bớt đi rất nhiều so với thời đại trước.

- Là?

- Công pháp này cần đại lượng Mệnh khí và phải là một thiên tài tu luyện mới tu luyện nổi đến Thập Mệnh, trong quá trình tu không thể chuyển tu công pháp khác được.

- Nếu nói như cậu cần đại lượng Mệnh khí thì nó hẳn có tác dụng to lớn, nhưng mà cần thiên tu luyện sao lại thay đổi được Mệnh Cách?

- Đó là cái khó của nó, công pháp này tu luyện cần đại lượng Mệnh khí bởi vì nó tu luyện hai lần.

- Hai lần?



- Nếu người tu luyện đến Nhất Mệnh Thập Tinh, nó sẽ chuyển hóa lại xuống còn Nhất Mệnh Nhất Tinh, số lượng Mệnh lực kia sẽ bồi đắp căn cơ, Mệnh Cách thậm chí thân thể, ngoài ra có thêm Mệnh lực của Nhất Mệnh Thập Tinh, có thể nói lần hai Nhất Mệnh Nhất Tinh là Thập Tinh.

- Lợi hại vậy? Nếu như vậy tiếp theo Nhị Mệnh cũng vậy?

- Đúng vậy.

- Mà sao ông biết nhiều thế?

- Đó không phải bí mật gì, nó được ghi vào sử sách, đọc một chút lịch sử về lục địa là biết.

Nói tới đây Nam gãi gãi đầu.

- Không biết Vân Tông đó nằm ở đâu?

- Không xa lắm, chỉ cần vượt qua Bách Độc Lâm là được.

Nói xong Trương Tam lấy ra bản đồ, lần này Nam thấy bản đồ rộng hơn.

Nó ghi một chữ to đùng nơi này gọi là Đông Á, nhìn vào Bách Độc Lâm mới thấy sự to lớn như thế nào.

- Có thể nhìn thấy, nếu đi xuyên qua được Bách Độc Lâm chỉ mất tầm 2 tháng thời gian, nhưng mà không có ai đi xuyên được nên phải đi đường vòng.

Nói xong Trương Tam chỉ đường cho Nam xem, địa hình có hiểm trở.

- Đi đường này sẽ tốn hơn một năm, sở dĩ Vân Tông thành lập gần Bách Độc Lâm như thế vì người khai sáng ra Vân Tông muốn canh chừng con rắn trong Bách Độc Lâm sống hay c·hết, ông cũng là người tham gia chinh phạt con rắn này và cũng là người còn sống sót sau vụ đó. Dần dần thời gian, Mệnh khí đi xuống, tông môn không ai có thể tu luyện Thập Mệnh Vân Chuyển nữa nên nó được lưu trữ coi như bảo vật để ở Tàng Kinh Các, mỗi khi đệ tử đi vào sẽ thấy cũng coi như sẽ thấy một đời huy hoàng của tông môn.

- ...Ta có nên hoài nghi ngươi có tổ chức mạng lưới không?

- Haha, lúc trước ta cũng là một công tử thế gia đấy, bởi vì vài chuyện mà sa cơ, ta đọc rất nhiều sách.

Nói tới Trương Tam thở dài uống một ngùm trà.

Nhìn Trương Tam khuôn mặt t·ang t·hương, mặt dù là Nhị Mệnh mới 54 tuổi nhưng đã có tóc bạc.

“Hẳn là chuyện bi đát lắm”

- Diệt tộc...?

Trương Tam dừng một chút rồi cũng gật đầu.

- Mọi chuyện cũng bắt đầu từ ta, không nên đối đầu với Ngự Thú Môn làm gì.

Nhắt đến Ngự Thú Môn, Nam hiểu. Ngự Thú Môn này rất lợi hại, người đánh với người của Ngự Thú Môn đó chính là một đánh hai, bọn hắn có linh thú có bản mệnh khế ước, hai cá thể sẽ có tu vi bằng nhau nên có thể nói Ngự Thú Môn mạnh nhất ở đây.

Nhưng mà lúc này Trương Tam lại khóc.

- Xin lỗi, vì đã nhắt đến nỗi buồn của ông,

- Không có gì, điều này tôi đã ém trong lòng lâu rồi chỉ muốn được giải tỏa thôi.