Trường Sinh Đảo

Trường Sinh Đảo - Chương 73: Chương 72




Chương 72



Đá ngầoUym chuyểEwn đyqộng, sóng ngầwUm sục sôi.







Tòa thánh Vatican nằYfm lọt trong thủ điREô Rome của nước Italy, diện tích chỉYf 0,44 km2, biên giới là tườbng cao bao quanh dài tổng cộng 3,2 km, số công dân hiện nay chưa đmOến 600 ngườyri. Quốc gia Vatican chính thứYfc hình thành năm 1929, sau khi Italy và Giáo hoàng ký 3 hiệp ước: thành lập quốc gia Tòa thánh Vatican, khác biệt với Nhà nước Giáo hoàng trước đSYmó từng nắniim quyền ở Italy; công nhận đVbộc lập, chủ quyền lẫn nhau giữYfa Tòa thánh và Italy; xác đofịsQnh quan hệ giữyra Chính phủ Italia và Giáo hội Thiên Chúa.



Ngôn ngữbC chính ở Vatican là tiếng Latin, ngoài ra còn sử dụng tiếng Italia và một số ngôn ngữO khác. PhầEn lớn trong số gầRFn 600 công dân Vatican hiện nay đpLOều là nam. Do Vatican quá nhỏ nên nhiều tòa đEAạFi sứSYm nước ngoài phảEi đLặt trên phầniin đIpbấuHt thuộc thủ đEAô Rome, cảybz Italy cũng đbặt tòa đjạyqi sứw trên lãnh thổ của... chính mình. Vatican có đXXyủ sở cứrju hỏa, sở cảIpbnh sát, nhà máy đXXyiện, bưu đIpbiện, siêu thịXP, ga xe lửa, nhà xuấoft bảsZnn... Ngân hàng Vatican, có tên Istituto per le Opere di Religione, là nơi duy nhấmEt trên thế giới có các máy ATM dùng... tiếng Latin. Acta Apostolicae Sedis là "công báo" của Giáo hội.



Du khách đpLOến Vatican thườXXyng tò mò thích thú ngắsQm nhìn nhữXPng ngườbi "gác cổng" với trang phục đufrủ màu xanh, đUsỏ, cam, vàng vui mắwUt, đRFội mũ beret đUen, đEweo kiếm hoặc cầwUm kích. Đó chính là các Vệ binh Thụy Sĩufr, quân đmEội chính thứjc của quốc gia Vatican. Đây cũng là một đYfặc đoUyiểEAm của Vatican, sử dụng quân đybzội chính quy xưa nhấbt thế giới, là lính "thuê" của Liên bang Thụy Sĩybz, có từ thế kỷ 15. Vệ binh Thụy SĩcSu chịNcsu trách nhiệm bảwUo vệ Giáo hoàng, canh gác các lối ra vào Vatican, các đNsUịUsa đEwiểbCm Giáo hoàng thườfng lui tới, làm cận vệ cho Giáo hoàng trong các chuyến công du.



Ngày hôm nay, đEAội quân sặc sỡ ấmEy lạUti đFang vô cùng căng thẳng, dàn thành đEwội hình bao vây lấyqy hai cô gái vô cùng xinh đEẹp.



“Hai vịYf, giáo hoàng có lờNsUi mờyqi.”



Đội trưởng đufrội quân hộ vệ giáo đmEình, trong trang phục sáng chói thườVbng thấoUyy của các kịLXN sĩNsU thánh thầfLn, khom mình, cung kính nói.



Hai cô gái cũng không hề đssIểuH ý đAến đwUội quân bắybzt mắsQt đofang biểofu tình ngưng trọng, dàn hàng quanh mình này, vừa đcSui vừa nói chuyện vô cùng thong thảLXN.



“Vậy, nói xem, em đEAịZVmnh dựa vào cái gì đOuoểrj lên thực nghiệm đztảfo !?” Stellar biểLXNu tình hờwU hữUsng, bước đAi nhẹ nhàng mà trầUtm ổn, từ tốn nói.



“Không phảssIi còn có chịUs sao !?” Shaorin cườSYmi duyên đniiáp.



“Chịzt cũng không phảXPi vạLn năng.” Stellar nhún vai đybzáp.



“Nhưng có thểEA làm rấoft nhiều chuyện.”





“...”



Được một lúc im lặng, mà con đsQườLXNng đoUyược trảEwi thảmOm đAỏ vẫn còn dài, Stellar bắLXNt đUầNsUu nói:



“Trước đbây chịmE không muốn hỏi, nhưng có lẽ phảsZni làm rõ một chút, mườwi năm năm qua, em đbCã đXPi đniiâu vậy !?”



“Không thểyr nói.” Shaorin nhún vai, lộ vẻ khó xử đAáp.



“Có liên quan đfến “nhân quảO” của phật giới phảEAi không !?” Cặp mắUst Stellar ánh lên một tia sắfc xảwUo.





“...”



“Không nói cũng không sao, chỉZVm là em rờwUi khỏi nhân giới lâu như vậy, nên biết về tình hình hiện nay một chút.”



“Trong một giới, khó có chuyện tấbt cảzt các thế lực đUtều hoàn toàn điAwoàn kết. Tiên giới có 33 tầpLOng trờufri, thống trịL bởi thiên đbình và lục đLạfi phái. ThầNsUn giới có tứZVm cảLnh thiên, nay chỉF còn hai, thống trịOuo bởi Odin và Athena. Phật giới có tam thế niết bàn...”



“Ý chịrj là nhân giới bây giờUs cũng vậy.” Shaorin ngắZVmt lờyqi, mấwy cái này từ khi vừa sinh cô đLXNã biết. Nghe đwi nghe lạLXNi cứL như giảmOng đNsUạUto thế này rấiAwt đOuoau đpLOầfLu.



Gật đLầyru, Stellar nói tiếp:



“ĐịVba vịnii đEứybzng đbầuHu của trườUsng sinh đybzảfLo đbã đbược xác lập từ sau kháng thầyrn chiến. Nhưng chỉmE là đFứbng đpLOầniiu, chứrj không phảuHi thống trịIpb. Chúng ta chỉboy là ngườEwi bảsZno vệ theo di nguyện của Long ThầsZnn, cho nên không hề quảoUyn lý quá chặt chẽ với con ngườji.”




“Và bây giờmO, họ đSYmã đniiủ mạyqnh, muốn thay thế chúng ta.” Shaorin cườniii nhạVbt.



“Ít nhấXXyt họ nghĩufr như vậy.” Stellar cũng không phủ nhận.



“Trương Chân và NgạUo thiên môn cũng là một trong số đNcsó !?”





“Không, nếu đrjứVbng ở phía đjối lập với chúng ta, đmOối với ông già điAwó không hề có chỗ gì tốt. Với lạji ông ta đFã tịboy nạsQn ở nhân giới này nhiều năm rồi, quan hệ với chúng ta cũng không nhạUt. Chưa tính đwUến ThầmEn tiễn còn đUsang cầcSum bảUso vật của chúng ta nữybza. Ít nhấyrt trước khi Trương Chân chết đVbi, chúng ta không phảyNyi lo lắjng về NgạiAwo Thiên Môn.”



“Vậy thì là nhữUsng ai !?”



“Thomas Lanyi – viện trưởng học viện Key West, Chris Freund – Hội trưởng liên minh các siêu năng lực gia, và gia tộc Minamoto – thứOuoc thầybzn sư của Nhật BảXPn. Trên hết, là tòa thánh này đssIây.”



Shaorin ngẩwng đOuoầniiu lên nhìn tòa thánh đsQườUng đZVmồ sộ, nguy nga, phía trước có nhữLXNng hàng cột đmEá trắYfng to, cao, cân đNsUối tạufro nên vẻ uy nghi, trang nghiêm trước mắbt, khẽ lẩpLOm nhẩuHm.



“Dư đztảmOng của thầOuon giới hảof !?”



“Là dư đyqảEng bịmE thầUtn giới vứyrt bỏ.” Stellar cườFi lạLXNnh, bước chân lên cầFu thang đOuoược trảufri thảEAm đbCỏ, vượt lên đEwi trước.



Đội trưởng đniiội hộ vệ giáo đssIình khuôn mặt thành kính đofi theo sau, trong lòng vang lên từng đOuoợt nghi hoặc, rõ ràng hai ngườOuoi này nói chuyện với nhau rấUst nhiều, mình nghe cũng cực kỳ rõ ràng, vậy mà bây giờUt lạrji chẳng nhớ gì hết.



Bệnh điAwãng trí tuổi già sao !? Hắboyn gãi đbCầEwu khó hiểAu.



Vào bên trong thánh đVbườyqng là một không gian rộng lớn chiều dài đztến 211m, có nhiều cột đssIá cẩSYmm thạOuoch đofỡ nhữUtng vòm cao nối tiếp nhau. Các cột tròn hay vuông, các mảLng tườUsng, các gờyr, các mái vòm đpLOều trang trí rấVbt nhiều hoạNsU tiết, phù đbiêu, tranh vẽ, đNsUã tạssIo nên sự huy hoàng tráng lệ chưa từng thấwUy trong các kiến trúc cổ thườiREng gặp. Nhữniing bứUc hoạVb trên tườYfng và các tác phẩiREm đLiêu khắiREc lấbCy đfLề tài từ lịyrch sử đXPạOuoo Ki tô đYfều đSYmược nhữfLng nghệ sĩoUy lừng lẫy tên tuổi sáng tác.




Như nhìn thấbCy bứcSuc tượng chúa Jesu bịpLO đXXyóng đLXNinh trên cây cột thánh giá, Shaorin nghiêng đpLOầniiu hỏi:



“Ông ta vẫn còn sống chứbC !?”

Rõ ràng, việc đrjôi mắniit luôn nhắEAm chặt không hề ảSYmnh hưởng đFến cảZVmm giác của cô chút nào.



“Chết từ rấAt lâu trước đfLây rồi.” Stellar không mặn không nhạuHt đfáp.





“Vậy ngườsZni đwUứybzng đLXNầybzu tòa thánh này bây giờiAw là giáo hoàng sao !?”



“Không, Giáo hoàng chỉOuo là con bù nhìn thôi, nơi này còn có một thánh nữO nữyNya. Chúng ta sẽ gặp cô ta ngay đoUyây.”



“Em chuẩufrn bịyq một chút đAi, có lẽ chốc nữpLOa sẽ phảofi vận điREộng một chút đUấyry.” Nhìn thấsQy một ông lão khuôn mặt phúc hậu, đbCược một đXXyoàn ngườXXyi hộ tống đFang từ từ tiến về phía mình, khóe miệng Stellar nhếch lên một chút, nhẹ giọng nói.



...



Ma giới.



Dưới bầwUu trờofi hắboyc ám khung thương, từng lớp vụ khí đLXNủ loạNcsi màu sắYfc hình thành như nhữwUng đNcsám mây sặc sỡ, đEem lạFi một thứwU ánh sáng giống như mặt trờniii ở trên trái đEấwt, giúp cho quầssIn ma an cư lạAc nghiệp mà không phảXPi chịmEu đwựng bấVbt kỳ sứVbc nóng nào.



BầEwu trờwi này là bảUto khí lợi hạrji nhấsZnt của ma giới, cũng là cội nguồn sinh mệnh của quầUtn ma.



Nơi trung tâm ma giới, trong một tòa lâu đLXNài cổ kính, tườmOng thành đfã cũ nát, tróc sơn bung vẩXPy, nhiều chỗ tưởng trừng như sắybzp sụp đYfổ. Vậy mà cảOuo tòa lâu đboyài này vẫn sừng sữEAng đniiứEwng đwó, uy nghiêm mà hùng vĩXP. Đây là phòng tuyến đofầYfu tiên và cũng là cuối cùng của ma giới với các đybzạAi thế giới khác. Cũng là nơi cư trú của ma chủ: Lục Vân Tiên.




Mỗi một ma đufri qua nơi điREây điREều không tự chủ đEAược mà ngoái lạLXNi một cái, gật đEAầwUu một cách thành kính, biểufru thịiAw sự biết ơn vô hạuHn. Quang cảUnh này chẳng khác một tín đsZnồ sùng đSYmạNcso đybzi qua nơi ở của thiên chúa trên trái đfấFt là bao.



Thế nhưng nhìn thì nhìn, còn muốn có tư cách bước vào lạOi chẳng có mấFy ai. Từng có lờsQi đwồn, một ma nữEA đuHược ma chủ mờiAwi vào tòa lâu đOài này, chẳng hiểfLu đNsUược yêu quá hóa sợ, hay không thểsQ khống chế nổi cái sự sung sướng ấIpby, mà lập tứXXyc lăn ra ngấRFt xỉyqu. MấUy ngày sau mới tỉfnh lạAi thì lệnh triệu hồi đbCã đybzược ma chủ hủy bỏ rồi. Cô ta cứA ở đSYmó ngẩVbn ngơ mà tiếc đYfến già.



Ngày hôm nay, ma chủ lạZVmi tiếp đztón một cô gái khác.



Trước tảufrng băng to lớn tạsQi trung tâm ma đYfiện, nơi duy nhấEt trên cảZVm ma giới liên tục đyrược ánh sáng chiếu vào. Lục Vân Tiên ngồi ngẩiAwn ngơ nhìn về phía trước.



Trong một cái lồng bằztng ánh sáng dịEwu nhẹ, Linh đufrang say ngủ, cảmO ngườLXNi lơ lửng như có một bàn tay vô hình nâng điAwỡ. Khuôn mặt cô hồng thuận, lông mày liễu rủ, khóe miệng nhỏ nhắfLn cong lên, có vẻ an ổn mà thích thú. DườLXNng như cô đZVmang có một giấcSuc mơ đsZnẹp.



Đem Linh đEwến ma giới đufrược nửa ngày, Lục Vân Tiên không hề có ý muốn đsZnánh thứsQc cô dậy. HắuHn sợ quang cảniinh nơi đFây sẽ làm cô không thoảoUyi mái, hơn nữiREa với hắboyn, chỉj cầcSun đOuoược ngắmOm cô ngủ an lành như vậy, là đFã đYfủ lắOuom rồi.



Dù rằofng cô ấsZny không phảwUi là ngườIpbi đbCó.



Đôi mắsZnt Lục Vân Tiên khi nhìn Linh dịOuou hiền mà trìu mến, nhưng mỗi khi buông mình theo dòng cảOuom xúc, trở về nhữjng đmOoạufrn chuyện xưa, trong ánh mắsZnt ấSYmy, một tia buồn mê mang thoáng hiện. Mỗi khi ấXPy, hắyNyn lạOi thở dài không thôi.





Bỗng nhiên sau lưng hắRFn, từ dưới sàn đEwiện, một trận pháp ba cánh chợt hiện. Theo vòng sáng tỏa ra, thân ảwUnh một cô gái khác mặc bộ áo quấufrn bó sát vòng eo thon nhỏ, đufrườpLOng cong cân đcSuối cùng đsZnôi chân thon dài thẳng thắufrp xuấLt hiện.



“Lục Vân Tiên, chuyện ngươi hứSYma với ta, bao giờbC sẽ làm đbây.” Athena nhìn bộ dáng ngẩssIn ngơ xuấwt thầOn của hắSYmn, khuôn mặt biểbCu cảpLOm phứZVmc tạZVmp, cao giọng nói.



Giật mình tỉEAnh khỏi dòng hồi tưởng, khuôn mặt Lục Vân Tiên thoáng ngạXPc nhiên một chút, nhưng nhanh chóng ổn đwịUnh lạuHi, hắUtn cườmOi cườIpbi.



“Sao vội quá vậy !? Là con gái thì nên nữj tính một chút. Cô hiếu chiến như vậy, không sợ ế chồng sao !?”



“Ngươi.... Nói tóm lạiREi, ngươi có đufrịjnh đsQưa thứbC đXPó cho ta không !?” Athena thoáng có chút ngạybzi ngùng, lạOuoi hắSYmng giọng bắOt bẻ.



“VịwU trí của tiên khí linh thụ liên tục thay đyNyổi, ta đcSuang cân nhắsZnc lạyNyi đfLiểbCm xuấNsUt hiện của nó một lầofn nữyNya. KhoảEng một tuầofn sau sẽ đyqưa cho cô.” Lục Vân Tiên nhún nhún vai đfáp. Không khí quanh ngườVbi hắiREn hình thành hai bàn tay trong suốt, xòe ra, bộ dáng bấsZnt đwUắwc dĩof đSYmược thểzt hiện cực kỳ sinh đmOộng.



“Vậy cũng đwUược, có bảrjn đVbồ này, muốn tấVbn công tiên giới cũng không phảUsi việc gì quá khó khăn nữYfa.” Có đmOược câu trảEw lờOi xác đSYmịLXNnh, Athena mỉLXNm cườji đNcsắfLc thắbCng.



“ThầyNyn tộc các ngườXPi vẫn vậy, cứyr đNsUánh và chiếm liên tục như vậy, đRFến một ngày vũ trụ không còn gì cho các ngườpLOi xâm lược nữmOa thì sao !?” Lục Vân Tiên đjột nhiên nhìn thẳng vào Athena, dùng giọng nghiêm túc hỏi.



“Nhưng không đsZnánh thì thầVbn giới sẽ còn bịNsU hủy diệt nhanh hơn nữboya.”



“Cực thịmOnh tấmEt suy, cô đbCã nghe đFến cái này bao giờfL chưa !?”



“Vượt qua đLXNiểiREm cực thịrjnh là một thế giới mới, chưa chắsZnc đboyã là suy.”



“...”



Lục Vân Tiên á khẩFu, hắybzn đsQấXPu võ mồm không lạSYmi cô gái này. Giao tranh nhiều năm, hắniin cũng biết, thầXXyn giới xâm lược các giới khác là việc bắNsUt buộc. Lý do rấEwt đfơn giảsZnn, điREểbC làm giảwm dân số.



Dùng sinh mệnh nguyên tuyền của trườUtng sinh đuHảybzo, các thầsZnn không hề già đEAi, mà khảmO năng sinh đboyẻ vẫn không đyqổi. ThầssIn mạIpbch cho phép nhữYfng đmOứufra trẻ sơ sinh ấmEy cũng có giá trịuH vũ lực nhấIpbt đuHịmOnh, thành ra thầrjn giới bây giờIpb phảNsUi nói là mạbCnh khủng khiếp. MạXPnh đyrến mứNsUc thầbCn giới cũng không chứsZna nổi nữRFa. Nếu không xâm chiếm các giới khác, tìm về thật nhiều đEwấUt đAai, tài nguyên đpLOểEA bù đoUyắXXyp. ThầwUn tộc suy vong là đsZniều tấXPt yếu.



Vậy nên, lầbn này có lẽ đXPến phiên tiên giới đEwen đofủi rồi.



...