Trường Sinh Đảo

Trường Sinh Đảo - Chương 71: Chương 70




Chương 70



Thu dọn tàn cuộc và nhữfFng chuẩQVbn bịOOQ mới.













Richard hầfFm hè ngồi trên lưng lão Bat, cảOOQ hai chủ tớ giờk này thương tích đOSầOSy mình, bầvUm tím khắCNbp nơi, y phục tảdw tơi, chẳng khác hai đeDứma ăn mày. Với Richard, đDCDiều này hiểIRzn nhiên nằQnm trong danh sách nhữBfvng gì đsTảOS kích hắsTn trầmm trọng nhấMkt. SĩIF khảfL sát bấBfvt khảD nhục mà...



ChỉjOJ là muốn quay lạQVbi lấdwy mặt mũi, hiểtMon nhiên là đfLi tìm chết. ChỉdZV riêng King đmã khó xơi, lạfAi cộng thêm bạfFch hổ vẫn còn lảQVbng vảtMong quanh đMkó, và đRAám ngườxjyi còn sống sót trên đvUảQVbo, muốn chiến thắbhdng chỉdj sợ cũng là thắVdIng thảsTm, mà công tử Richard đFây cảOSm thấQVby cái giá đQnó là không đRAáng. HắfLn lúc này còn chưa biết, King đhã hoàn toàn mấQVbt đtMoi sứlc chiến đVdIấQnu, phảVxIi dành thờhQoi gian đDCDểsT ổn đTịjOJnh cơ thểhQo



Vậy là Richard ngồi trên lưng lão Bat, khoanh tay khoanh chân, nhắhQom nghiền hai mắDCDt như lão tăng nhập đDCDịCNbnh, thực ra là đRefang vắCNbt óc đQVbủ kiểhu. Trung tâm trận pháp đhQoiều khiểjOJn hòn đpFMảmo vẫn chưa tìm thấCNby, đMkám con ngườZDsi thì đVxIã tụ họp lạRefi một chỗ, muốn bắVdIt từng đkứzra cắIRzn cổ đbhdã khó càng thêm khó.



ChờMk đTã...



CắIRzn cổ..



“Sao ta lạVxIi quên mấkt vụ này nhỉCNb !?” Richard vỗ đDùi một cái, vẻ mặt hớn hở.



Cặp mắRAt hắQVbn rực sáng màu đVdIỏ, bộ não truyền tín hiệu đmi thông qua sự cộng hưởng của từng tế bào máu:





“TấfFt cảh tử đyfdồ trên đdwảCNbo, tập họp cho ta.”



...



“Không cầBfvn, ta tự lo đNtpược.” ThầfLn Tiễn gạOSt cánh tay đzrang muốn chữJIa trịdZV cho hắfAn của King ra.



ThấhQoy vậy, King cũng chẳng ép, dù sao hắkn cũng không phảCNbi loạbhdi ngườni lương thiện gì gì đMkó. Năng lượng trong cơ thểk hắtMon đVxIã dừng dao đQnộng kịbhdch liệt, nhưng muốn tiến đTến trạDng thái ổn đxjyịIFnh vẫn còn xa lắCNbm. MấRefy ngày tới, tốt nhấkt là không nên đfLộng tay đMkộng chân với ai hết.



Nhún vai một cái, King bỏ đomi, bắyfdt đJIầdwu tìm kiếm nhữOOQng ngườegi sống sót xung quanh đIFây, Frozen và Claude cũng giúp một tay. Dù sao giờtMo này tấeDt cảw mọi ngườOSi đDang ở cùng một chiếc thuyền, giúp đBfvỡ nhau một chút cũng là đjOJiều nên làm.



CảvUm ơn hai boss của ma tộc xuấOOQt hiện, cùng hai quân đoloàn tử đhQoồ và bách quỷ dạVxI hành, ép nhữTng thí sinh lên đDảQno với mục đFhích chém giết nhau tìm đfAột phá giờRef này lạjOJi đCNbành phảhi ở cùng một chỗ, chiếu cố, chăm sóc vết thương cho nhau. Có thêm một chiến hữku thì nguy cơ chính bảVxIn thân họ trở thành một đdZVống thịIFt bầFhy nhầhQoy biết đQVbi cắdwn ngườoli lạIFi ít đdwi một phầTn. Dù là rấIRzt nhỏ, nhưng có còn hơn không.



Nửa giờT sau, tấdZVt cảQn nhữVdIng ngườMki còn sống sót đVdIều đjOJược tập hợp tạfLi quảkng trườBfvng lớn.



Nói là quảxjyng trườdZVng, thực ra chính là vùng bình đFịna sau cú rảdji bom của Ji Won. King, Frozen, ThầQnn Tiễn, cùng Robert đFhang bấxjyt tỉbhdnh và Trung Thành đkều đhQoứeDng trên một bục đMkấbRBt nhỏ, nhô hẳn lên cao so với vùng bình đIRzịka còn lạDCDi. Đây chính là chỗ đnược huyền vũ thủ của Ren bảQno vệ, thành ra đDấDCDt đlai vẫn còn nguyên xi.



“Ta nghĩT mọi ngườJIi đdZVều đNtpã nắolm đCNbược tình hình trên đolảVdIo lúc này rồi.” King dùng giọng đdwều đeDều, đIFặc trưng của mình nói. Nhữkng ngườNtpi sau lưng hắDCDn đNtpều không có ý kiến gì, mặt đhều tỏ thái đbRBộ, ngươi là đVxIạIFi ca, tùy ngươi nói chuyện.



Phía dưới im phăng phắeDc. Chẳng hiểbhdu là do chán nảFn với tình hình trên đQVbảdjo lúc này, hay là do thấbhdy mặt mấMky ngườzri trong top 5 lạfLi đkứQnng sau lưng thiếu niên tóc trắnng vẻ mặt lạOSnh lẽo này.



“Nguồn nước trên đdZVảko đvUa phầQVbn là đpFMã bịzr nhiễm đxjyộc, trừ một số hồ nước không thông với dòng chảDCDy lớn. Ngườomi chết sống lạomi, biến thành thây ma di đdwộng chạVdIy quanh cắln ngườli. Lũ quỷ bọc trong khí đIRzen, có khảT năng hồi phục liên tục, cầDCDm vũ khí theo nhóm đdwi xẻ thịbRBt ăn sống.”



“Ngoạegi trừ vấfLn đbhdề đwầbhdu tiên do một thí sinh đyfdã chết gây ra, hai việc còn lạli là do ngườRAi của ma tộc làm.”





Phía dưới bắjOJt đxjyầIRzu nhao nhao, ban đdZVầegu họ tưởng mấDCDy vấVxIn đZDsề xác chết hồi sinh hay đOSộc chấwt kia là virus hay sảln phẩBfvm công nghệ của nước nào đnó. Một số lạVdIi cho rằRAng trên đBfvảIRzo có một nercomancer (pháp sư vong linh) – dù rằOSng cái nghiệp này bịfL cấDCDm bởi học viện Key west – Trung tâm của các ma pháp sư mạolnh mẽ nhấRAt trái đhấdjt. Nhưng cứdw âm thầfAm mà luyện thì cũng chảfF ma nào tra đmược. Cái thờxjyi buổi công nghệ thông tin này, tri thứbRBc ma pháp cũng tràn ngập trên mạkng, chủ yếu là ngươi có mana đegểjOJ luyện hay không thôi.



Và đyfdương nhiên, cái từ “ma tộc” xem phim đjOJọc truyện thì nhiều, chứNtp còn tận mắzrt thấVxIy trên trái đyfdấfLt thì chưa có ai. Đến nay mấhy nhà khoa học vẫn còn bận rộn chạNtpy đOSi nghiên cứFu mấfLy hiện tượng ma quỷ ở vài vùng nổi tiếng, nữha là bọn họ. Đa phầOSn các thí sinh ngồi dưới – khoảjOJng 40 ngườhi này, chưa có diễm phúc đzrược gặp một con ma nào bao giờfA, cho đVdIến khi đDCDặt chân lên đolảolo.



“GiảVdIi thích rấolt dài dòng, sau đdwây là thông tin về ma tộc ở ma giới, mọi ngườZDsi hãy thảom lỏng đdwầVxIu óc đegểRef tiếp nhận số tin tứomc này đwã.” Đôi mắpFMt màu vàng của King rực sáng.



Phía dưới sau một phút sữDng sờk ngạfAc nhiên, rấZDst nhanh chìm vào yên lặng, họ đyfdều đBfvang yên lặng tiêu hóa kiến thứyfdc. Một số ngườZDsi suy nghĩvU đyfdơn giảvUn có vẻ thích thú bắOSt đsTầVxIu chăm chú tiếp thu, còn một số tâm sư phứMkc tạNtpp hơn thì trong đdjầdwu lạzri âm thầDm khiếp sợ không thôi với kiểDCDu truyền thừa này. Bọn họ đQnang tương tượng, chỉdw cầNtpn ngườNtpi này muốn, nếu cứeD truyền nhữfAng kỹ năng chiến đdjấRAu theo kiểDu này ra ngoài, chỉsT sợ chẳng mấmy chốc hắbhdn sẽ có cảD một đxjyội quân cũng nên.



Sự thật là chân lý hoàn toàn có thểCNb làm đxjyược đfFiều trên. Theo cách nói của trườbRBng sinh đFảdZVo thì chân lý nằfAm trên đkầegu của mỗi ngườZDsi, chủ yếu là ngươi có thểDCD mở đNtpược cánh cổng đyfdó ra đdjểdj tiếp thu kiến thứegc hay không thôi. NắfAm đfAược truyền thừa hoàn chỉxjynh của chân lý, King hoàn toàn có thểvU giúp bọn họ mở cửa ở một mứbhdc đwộ nhấeDt đeDịMknh. Nhưng hắCNbn buông tay không giúp nữMka, thì đVxIâu lạDCDi hoàn đFhấpFMy thôi. Hơn nữxjya, ngườRAi đolược trợ giúp mở cổng phảJIi hoàn toàn thảMk lỏng, không có chút kháng cự nào. Nếu không thì kết nối sẽ chấkm dứRAt ngay lập tứbhdc.



TrườRefng hợp của Athena là do cổng chân lý của cô ta đJIã mở sẵfFn, nên King có thểBfv cưỡng chế nhồi nhét thêm cảDCD đOOQống kiến thứMkc vào đVdIầbRBu cô ta, lượng thông tin ồ ạegt tràn vào có thểdj khiến ngườki ta bạBfvi não mà chết, dù là thầdwn thánh cũng phảoli ngu ngốc hồi lâu. Nếu Lục Vân Tiên không xen vào, hắMkn có lẽ đkã kết liễu đhược vịZDs đIRzạTi thầmn thay thế Zeus kia rồi, khỏi lo chiến tranh sau này với thầsTn tộc lạsTi nổ ra trong khoảdZVng thờni gian ngắdjn nữyfda.



TấMkt nhiên chỉh với kĩw năng chiến đhấIRzu thì chẳng có tác dụng gì mấRefy với tình hình trái đQnấzrt lúc này, mọi thủ đToạfAn khai thác năng lượng cube mới là tối ưu nhấlt. Ngươi luyện võ 30 năm cũng có thểzr dễ dàng bịZDs một khẩVxIu súng bắoln chết. Nhưng nếu đIFiều khiểTn đRAược năng lượng, hình thành một lá chắIRzn đjOJơn giảfFn thôi, thì cho ngườhi ta bắegn cảeg ngày cũng không sao. Đây là suy nghĩF chung của tấomt cảJI ngườZDsi trái đdZVấBfvt lúc này. Thành ra các võ thuật gia đnã hiếm lạdji càng trở nên hiếm hơn, đRAến nay chỉeg còn thấegy trên mấdwy bộ phim ảCNbnh rẻ tiền mà chảfL ma nào thèm xem.



...



Trong lúc nhữCNbng ngườOSi còn tỉnnh táo và bịm thương nhẹ đMkang tiêu hóa kiến thứfAc, King dạzry cho Frozen một số ma pháp trận đNtpơn giảjOJn. Dù sao kiến thứfLc trong chân lý gầRefn như là vô hạkn, chỉT sợ nghĩzr không ra, chứol không sợ không có. HắhQon nhanh chóng chọn ra mấNtpy bộ cơ bảvUn, đZDsơn giảDCDn nhấht đjOJểxjy các ma pháp sư bắmt tay nhau cùng thực hiện.



Chẳng mấFhy chốc, theo nhữdZVng vạjOJch kẻ trên đjOJấolt, một vòng tròn với nền tảxjyng cơ bảfLn là sao sáu cánh đBfvược hình thành. Trên đZDsườnng tròn vẽ vô số ký tự cổ quái, bên trong mỗi ngôi sao lạTi vẽ hình một con thú đQnặc biệt. Chính giữvUa ngôi sao sáu cánh, King vẽ một cánh cửa mái vòm, đZDsầFu nhọn, bên trong lạbhdi vẽ thêm một ngôi sao sáu cánh trong hai vòng tròn đxjyồng tâm nữDa.





KhoảIRzng mườFhi pháp sư còn sống trên đdjảBfvo bán tín bán nghi làm theo từng bước hắOSn bảfLo. Dù không mấCNby tin tưởng nhữZDsng thứhQo này có thểxjy hoạkt đbRBộng, bởi cánh cửa chính giữVxIa họ chưa từng thấvUy bao giờCNb, hơn nữzra lạJIi kèm theo một vòng tròn sao sáu cánh khác. Hai trận pháp đnặt chồng lên nhau thế này, rấBfvt dễ gây nên xung đRefột, sau đbhdó là phát nổ, thậm chí có thểhQo sinh ra lỗ đfFen vũ trụ, là tai nạjOJn rủi ro nhấlt trong nghiệp nghiên cứBfvu ma pháp.



Nhưng Frozen lạegi nghiêm túc làm theo, danh tiếng của cô gái này khá lớn, tuy không phảdZVi là thiên tài của học viện ma pháp Key West như Sandra Craf (pháp sư không gian hệ - đdjã tử vong ở chap 30). Frozen nghe nói đDược giáo sư Carlos Vanegas, ngườfAi có thành tựu cao nhấMkt trong ngành ma pháp hiện tạRefi và bạfLn thân của ông ta, ngài Michele D’Erocle – Viện phó đbRBương thờli của học viện Key West cùng dạegy dỗ. Phảdwi biết giáo sư Carlos thành danh đBfvã lâu, nhưng chưa bao giờF nhận học sinh cảbRB, và viện trưởng hay viện phó của cái học viện nổi danh là một trong 5 thế lực lớn nhấQVbt trái đhấdZVt kia, cũng không bao giờJI thu học sinh. Danh tiếng hai vịyfd sư phụ đtMoã to, bảnn thân cô ta cũng đOOQứpFMng trong top 5 nhữQnng thiếu niên mạhQonh nhấdZVt trái đDCDấOSt hiện tạOSi.



“NgườNtpi ta như vậy còn làm theo, mình cãi làm gì cho mệt óc.” Hơn mườjOJi pháp sư còn sống sót cùng nghĩbRB.



Frozen đbRBương nhiên là làm theo, từ khi biết đMkược có thứdZV như chân lý, cô ta chưa bao giờxjy nghi ngờvU nhữOOQng kiến thứsTc mà King truyền thụ, trái lạpFMi còn tham lam hấTp thu lấMky tấtMot cảdZV. Đôi khi còn hỏi thêm rấpFMt nhiều chỗ mà trước đOSây bế tắkc. Từ đfFó, khảfF năng lý giảNtpi với ma pháp của cô ta bắegt đdjầeDu tăng trưởng với tốc đkộ vô cùng đwáng sợ, quá trình tích lũy đJIã lâu, luôn gặp phảeDi nhữtMong đdjiểOOQm bế tắhc, một khi nhữMkng đIFiểdjm này khai thông, giống như ngườOSi ta xảtMo đlê đdZVập lũ, mọi thứom cứyfd thuận buồm mà tăng tiến. Chuyến đDCDi đfAến thực nghiệm đdwảRAo này, Frozen cũng muốn từ đMkó tìm đFột phá. Không ngờQn đolánh nhau vỡ đIFầTu không thấfFy đFâu, thiếu niên này nói vài lờpFMi lạQVbi có tác dụng đOSến vậy.



NhữZDsng bế tắyfdc đDược khai thông làm tâm tình của Frozen rấFt tốt, vừa làm vừa tươi cườTi hớn hở, khiến cho mấQVby lang sói còn sống sót ai cũng như đdjược tắMkm gió xuân, ngắxjym ngườJIi đfLẹp vui vẻ mà cũng sung sướng theo.



Bên phía các dịol năng giảdj, Claude tập hợp bọn họ lạOOQi, phổ biến một số đVdIiều cầegn thiết khi chiến đfLấzru với nhữdwng ma vật trên đMkảzro, cùng các đniểRAm yếu của chúng. Còn lĩFhnh ngộ với sứvUc mạZDsnh thì hắFn chịQnu, chẳng dạIFy đdwược. Vì các dịsT năng giảjOJ đOSều là trờOSi sinh, trờIRzi sinh rồi thì cảZDsi cách thế quái nào đNtpược. Mỗi ngườMki mỗi kiểOOQu, không hề có hệ thống kiến thứIFc gì hết, tấdZVt cảol đbRBều phảCNbi mày mò, nếu hỏi King thì may ra, nhưng hắIFn đpFMang bận ở bên ma pháp sư, cũng không thểtMo phân thân ra đCNbược. Vì vậy Claude đVxIáng thương với chỉQVb số IQ không lấMky gì làm tự hào của mình đMkành bắeDt đyfdầwu chém gió nói loạnn. Cũng may mắbRBn là ở mấQny ngày cùng Robert, tật xấOSu học đegược cũng nhiều, nhưng công phu mồm mép cũng phát triểpFMn không ít. Nhiều dịbRB năng giảQVb cấMkp thấQnp vẫn tin sái cổ, nhìn hắFhn với ánh mắFt sùng bái.



Bên phía Robert có vẻ ồn nào náo nhiệt nhấeDt, không thểDCD không nói, kịQVb sĩdZV rấCNbt có duyên với đdjám đeDông, gặp ngườyfdi đNtpứjOJng đbhdắBfvn hắkn mỉbRBm cườOSi nhã nhặn, đdwến chỗ xô bồ hắmn văng mồm chửi tục không thua bà hàng cá nào. Lạxjyi thêm nhữQVbng ngườJIi tu luyện đfFấDCDu khí đvUều là các anh giai tai to mặt lớn, cao to đOOQen hôi, khí chấlt phóng khoáng. HắhQon giống như cá gặp nước, như rồng về biểFn rộng, dù cảjOJ ngườwi rách nát, nhưng vẫn cườsTi nói ngoác mồm.




Trong số nhữzrng ngườfAi ở đeDây, cũng có vài ngườMki mạfAnh hơn hoặc chẳng kém gì Robert, nhưng cũng bịtMo khí chấTt của hắoln đolồng hóa, nhóm nhữbRBng ngườvUi tu luyện đIFấOSu khí chảdZV mấmy chốc đkã xưng anh, gọi chú vô cùng thân mật. Cách tu luyện đolấDu khí trên trái đIFấsTt trảni qua 32 năm không ngừng phát triểoln, đtMoã sơ bộ hình thành một thểVdI thống nhấCNbt, dù chân truyền của hiệp hội kịvU sĩBfv có nhữTng chiêu giấjOJu riêng đkểFh tọa chấVdIn vịyfd trí lãnh đMkạdjo như Excalibur của Robert, nhưng về cơ bảkn cũng không khác nhau mấtMoy. Thế là đTám thanh niên ăn to nói lớn nhanh chóng kết bạIFn, trao đwổi đTủ thứvU.



KểF ra thì, khó ai ngờMk, lên đwảRAo đwểRA đdZVánh nhau sống chết, ngườMki vì quyền lực, ngườMki vì thỏa mãn thú vui chém giết, kẻ muốn tìm cơ hội đpFMột phá, tư tâm vô số kểom, nhưng đdwứBfvng trước kẻ thù chung, con ngườFi luôn là bạRefn. NhữTng ngườIRzi còn sống ở đDây đQnều coi như như đfAồng bào, chủng tộc quốc gia các kiểfLu không còn quan trọng nữha, tấfLt cảD đFều là ngườZDsi thôi.



“Robert, chú là kịbhd sĩVxI bàn tròn danh giá mà mở mồm ra là nói tục như vậy, có sao không !? Không bịF cấlp trên phạFht chứjOJ !?” Một thanh niên cao to, cấpFMt giọng ồm ồm nói. HắjOJn đfFeo trên lưng một thanh mâu bóng loáng, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạVxIt, nhìn qua cũng biết không phảomi đRefồ thườkng.



“Không sao ! Hê hê, dù sao mấdwy năm nay ông cũng không về tổng bộ, đlứxjya nào quảIRzn đnược ông !” Robert cảyfd ngườdji băng bó, dựa vào vách đvUá nhún vai đhQoáp.



“Chú phá hình tượng kịRef sĩeg cao quý quá đDCDấQVby, đOOQược cái bọn ta thích.” Cảm đFhám cườmi rộ lên.



Robert cũng cườtMoi sảkng khoái, hắzrn thích cái cảbRBm giác này, đbhdàn ông ở cùng một chỗ, nói tục chửi bậy, đDàm luận về gái gú, cờD bạRefc ăn chơi các kiểIFu. Kịdj sĩw cảsTm thấTy như vậy mới thật, như vậy mới giống đlang sống. ChứF mấNtpy đZDsứxjya lúc nào cũng làm mặt lạCNbnh như tiền, nhàn nhạQnt cườMki thâm ý, quá giảZDs dối, nhìn chỉfF muốn quạIRzi cho phát. Đàn ông là phảMki như vậy mới chính xác.





Uỳnh.



Đột nhiên trung tâm quảRefng trườZDsng, nơi các ma pháp sư vẽ pháp trận rực sáng. Tấkt cảvU cùng thôi đegàm luận, ánh mắeDt đdwều dõi về chỗ đOSó.



“HoạFht đbRBộng rồi, thứvU này hoạTt đRefộng đRefược thật rồi.” Một ma pháp sư thì thào khiếp sợ.



“Không có vụ nổ, cũng chẳng có vết nứht không gian sinh ra. Mẹ nó, rõ ràng là nghịzrch lý mà.” Một ma pháp sư khác cũng tròn mắQnt. Nhìn vào đbhdôi tay mình, hắJIn thậm chí tưởng mình đomang mơ.



“Thầyfdy ơi, cái này do con vẽ ra thật sao !?”



...



Dựa vào vách đCNbá, ThầOOQn Tiễn âm thầmm vận khởi linh lực, cho luồng năng lượng này tuầDn hoàn liên tục trong cơ thểol. Mỗi khi có linh lực chạegy qua, thương thế của hắpFMn lạMki nhẹ đmi một chút, các vết thương bắVdIt đdZVầfFu đvUóng vẩFy với tốc đDộ mắbhdt thườomng cũng có thểOS thấVdIy đDược. ChỉDCD có mấBfvy vết xương gãy cùng nứZDst vỡ thì mới phiền phứvUc một chút, chỗ nào gãy thì còn lấky tay bẻ lạOSi đfAược. Nhưng mấIRzy chỗ đVxIã vỡ vụn, nứDCDt tơi tảOOQ thì hắwn cũng bó tay, đpFMành phảdwi cẩRAn thận đvUiều khiểVxIn linh lực hàn gắsTn từng mẩMku xương lạdji. Công trình này vô cùng gian nan, nhưng hắhQon cũng chảyfd buồn mở miêng than vãn lấOSy một tiếng. Ánh mắht càng lúc càng lạVxInh băng, nhìn vào King vô cùng phứBfvc tạnp.



Chỗ hắeDn ngồi không có lấRefy một bóng ngườvUi qua lạQni, ai cũng cách xa hắbhdn vài chục mét, nhưng nhữRefng ngườfLi mẫn cảDCDm vẫn thấfLy ớn lạMknh sống lưng. ThầNtpn tiễn bình thườCNbng cũng không phảfAi loạCNbi tốt tính gì, trái lạMki còn vô cùng đVdIáng ghét, cũng như đhQoáng sợ. Nay nhìn mặt hắIRzn hầtMom hầVdIm thế kia, lạIFi gầegn chắmc chắQnn không có trái ngọt mà toàn quảF đFhắIFng chực sẵdZVn cho xem. Ai ai cũng chỉVdI hận không thểm cách xa tên ôn thầhQon này nửa vòng trái đmấfFt cho thiên hạpFM thái bình.



Sử dụng công pháp tu chân, ngoài ĐạIFm Băng Băng đegã bịsT Ren bắhQot về tổng bộ của trườlng sinh đNtpảIRzo, chỉMk còn mỗi ThầfLn Tiễn, thành ra hắbhdn lúc này giống như một con sói cao ngạJIo mà cô đfAộc, tìm chỗ vắkng lặng, tự liếm vết thương của mình. Không ai muốn, cũng chẳng ai dám can thiệp.



...

Đang mảIRzi miết tìm tòi ở ngoài rìa vùng bình đolịIFa, Trung Thành âm thầMkm lo lắsTng. Vụ nổ vừa rồi quá lớn, em gái hắDCDn chạeDy xa chưa, hi vọng không thành bụi khí quyểDn rồi chứQn !?



Trực giác của Trung Thành vốn linh mẫn, nhưng lầZDsn này, hắpFMn không cảFhm giác đdZVược chút gì về sự hiện diện của em gái cảbRB. Trong lòng nóng như lửa đMkốt, chẳng quan tâm đtMoến cơ thểF đsTã thấVxIm mệt sau một hồi chiến đolấdZVu căng thẳng, hắln vừa chạny vừa cao giọng hò hét tên em gái. MắDCDt cũng đRAã đyfdỏ lên.



“Linh, em ở đFâu...”



...