Trên đường về nhà, Trác Nghiên vì cứu người mà gặp nạn. Trước khi mất đi ý thức, chỉ kịp nghĩ: "lại vô thức làm người tốt nữa rồi!"
Không biết trải qua bao lâu, Trác Nghiên tỉnh lại dưới trạng thái hoàn toàn ngơ ngác. Cảm giác đau đớn như trong tưởng tượng không hề xuất hiện, trái lại cảm giác vô định không trọng điểm khiến cậu vô cùng bối rối.
Đến lúc này Trác Nghiên mới phát hiện bản thân hiện tại chỉ là một khoảng không không tồn tại thực thể, nói chính xác hơn giống như một du hồn lang bạt không có chốn về.
Mình... chết rồi sao?
Ở đây là đâu??
Thiên đường hay địa ngục???
Dù sao cũng vì cứu người mà chết, dù không thể lên thiên đường thì ít nhất cũng đừng xuống địa ngục có phải không?!
Vừa tự hỏi, Trác Nghiên vừa cẩn thận dò xét xung quanh. Nhưng nhìn tới nhìn lui vẫn chỉ là một khoảng không vô tận, không có điểm xuất phát cũng chẳng có điểm dừng.
Phải chăng đây chính là không gian tồn tại giữa thiên đường và địa ngục. Và hiện tại cậu là đang đợi thiên thần hoặc quỷ sai đến bắt người?!
Nghĩ đến đây Trác Nghiên bất chợt rùng mình, thiên thần thì không nói nhưng nếu là quỷ sai thì không biết Diêm vương gia có thể nào đại phát từ bi, phái vị quỷ sai nào mặt mũi dễ nhìn một chút có được không. Tốt nhất đừng quá dọa người là được, bởi vì Trác Nghiên cậu sợ nhất chính là mấy vị ma quỷ, mắt mũi đáng sợ.
Đang nghĩ, bất chợt xung quanh vang lên giọng nói.
"Trác Nghiên, người chơi 001 có muốn nhận nhiệm vụ trở thành Hệ thống thay các nguyên chủ vả mặt tra nam không? Nếu hoàn thành tốt nhiệm vụ, linh hồn có thể bình an trở về với cơ thể."
Hệ thống?
Lại trò gì đây.
"Nếu tôi từ chối thì sao?"
"Thì cứ việc ở đây mãi mãi!"
Giọng nói máy móc không chút độ ấm đáp lại một cách dứt khoát, hoàn toàn không để cho Trác Nghiên đường lui.
"Khoan đã, này rốt cuộc là chuyện gì? Các người là ai mà chưa gì đã muốn tôi tin tưởng?!"
Ít nhất cũng phải thuyết phục người chơi một chút có được không.
"Chỉ cần biết đây là nhiệm vụ có thể khiến linh hồn cậu về lại thể xác, hoàn toàn không tổn hại gì."
"Vậy nếu không thể hoàn thành thì sao?"
"Không hoàn thành thì cứ làm cho đến khi hoàn thành là được."
Cái quỷ gì vậy?!
Này có phải là ép người quá đáng rồi không? Chơi cũng phải ở mà không chơi cũng phải ở, nói từ nãy đến giờ chẳng phải muốn ép cậu chơi sao.
"Được. Vậy nhiệm vụ của tôi rốt cuộc phải làm gì?"
Đưa đầu cũng một đao mà rụt đầu cũng một đao, chi bằng liều một phen biết đâu có thể sống lại.
Sau khi đã suy nghĩ kỹ, Trác Nghiên quyết định nhận nhiệm vụ. Giọng nói trao đổi với cậu nãy giờ tự xưng là Hệ thống Chủ thần, đang giải thích tường tận những gì mà Trác Nghiên sẽ phải làm khi thực hiện nhiệm vụ.
Cụ thể là cậu sẽ xuyên vào từng thế giới, nhập vào thân xác của nguyên chủ, giúp nguyên chủ trả thù tên tra nam cặn bã.
Nhiệm vụ không giới hạn thời gian, càng không áp đặt phương thức hay phải tuân thủ theo đúng thiết lập của nhân vật. Trác Nghiên chỉ cần khiến tra nam bị vả mặt đau đớn là được, không cần biết quá trình, chỉ cần kết quả.
Này há chẳng phải dễ rồi sao, chỉ cần giết...
Trác Nghiên còn chưa kịp nghĩ thì Hệ thống Chủ thần đã lên tiếng cảnh cáo.
"Không được giết. Nghĩ cũng đừng nghĩ."
"Điều kiện tiên quyết là tra nam phải sống!"
Sống để cảm nhận đau khổ, sống để nhận lại hậu quả mà bản thân đã gây ra cho nguyên chủ, để nguyên chủ có thể tận mắt nhìn thấy quả báo mà tra công phải nhận.
Nghĩ cũng đúng, mang tiếng là trả thù mà đối phương còn chưa cảm nhận được chút thống khổ đã chết một cách dễ dàng thì còn gì là thú vị nữa.
"Vậy phải hoàn thành bao nhiêu thế giới mới có thể trở về?"
"8 thế giới, chỉ cần tra nam chết hoặc nguyên chủ chết thì xem như thế giới đó thất bại. Một thế giới khác sẽ lập tức chuyển tiếp cho đến khi hoàn thành đủ số lượng thì linh hồn mới có thể trở về."
8? Chơi trò chơi mà cũng phải lấy số may mắn nữa hả?!
"Vậy bao giờ mới có thể xem là hoàn thành một thế giới?"
"Sẽ có một thanh thang điểm về độ hài lòng của nguyên chủ, một khi nguyên chủ hài lòng 100% thì nhiệm vụ ở thế giới đó của cậu cũng hoàn thành."
"Vậy trước đó có gợi ý, hoặc trong quá trình làm nhiệm vụ có đãi ngộ gì không?"
"Sẽ cho cậu biết cốt truyện, còn lại tùy cơ ứng biến."
Đồ keo kiệt!
Mặc dù biết Hệ thống Chủ thần là máy móc nhưng sao câu nói vừa rồi thốt ra, Trác Nghiên vẫn cảm nhận được sự khinh bỉ nhỉ?!
"Được, vậy bao giờ mới bắt đầu?"
"Hiện tại. Lập tức truyền tống người chơi 001 đến thế giới đầu tiên."
Còn chưa để Trác Nghiên kịp chuẩn bị, Hệ thống Chủ thần vừa dứt lời, không gian trước mặt bỗng chốc quay cuồng biến đổi. Trước mắt một màu đen kịch, mặc dù hiện tại không có thân thể chân thực nhưng cậu vẫn cảm nhận được bản thân đang di chuyển.
Với tốc độ thay đổi hiện tại cũng không đến mức chóng mặt, buồn nôn nhưng vẫn có chút không quen.
Khi Trác Nghiên đang nghĩ không biết bao giờ mới xong thì bên tai lại vang lên giọng nói của Hệ thống Chủ thần.
"Đã truyền tống thành công, chào mừng người chơi 001 đến với thế giới đầu tiên."