[Trùng Sinh] Sự Thâm Tình Của Ngôn Tổng

Chương 77: Sự Phẫn Nộ Tột Cùng




Tô Tử Yên không thể kiềm nén được cảm xúc bùng nổ trong lòng. Trước mặt mọi người, cô ta điên cuồng tiến về phía Tô Tử Hạ, gương mặt đỏ bừng vì tức giận, đôi mắt hằn lên những tia căm phẫn không thể che giấu. Giọng cô ta gào lên, đầy oán hận:

- Tại sao chị lại làm như thế với tôi? Đồ rắn độc!

Phía sau lưng Tô Tử Yên, trên màn hình led khổng lồ, đoạn video giường chiếu của chính cô ta đang phát từng cảnh một, không chút giấu diếm. Khung cảnh trong video rõ ràng, phơi bày tất cả, khiến mọi người trong hội trường xôn xao bàn tán, ánh mắt nhìn vào Tô Tử Yên tràn đầy sự kinh ngạc và khinh bỉ.

Vệ sĩ của Mặc Cận Ngôn đã đứng sẵn ở đó từ lúc nào, lập tức ngăn cản Tô Tử Yên lại khi cô ta lao về phía Tô Tử Hạ, không cho cô ta tiến thêm dù chỉ một bước. Tô Tử Hạ giữ vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào

Tô Tử Yên đang điên cuồng vùng vẫy. Cô bước tới, ngữ điệu điềm tĩnh nhưng đầy châm biếm:

- Em gái, không hạ nhục được chị thì quay sang dùng bạo lực sao?

Tô Tử Hạ đứng trước mặt Tô Tử Yên với dáng vẻ thanh tao, vẻ mặt không một chút sợ hãi. Cô mỉa mai nhìn Tô Tử Yên đang vô cùng tức tối, cơn giận dữ bùng phát không thế kiềm chế. Gương mặt Tô Tử Yên vặn vẹo, đôi mắt đỏ ngầu, cô ta nghiến răng thét lên, chất giọng đầy oán giận và căm hờn.

- Chị dám làm như thế với tôi sao? Tôi không ngờ chị lại thâm độc đến như vậy!

Tô Tử Hạ khẽ cười khẩy, nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại khiến Tô Tử Yên phải giật mình, từng lời cô nói như một nhát dao đâm thẳng vào lòng tự trọng của Tô Tử Yên:

- Nếu chị không làm như thế, chẳng phải em sẽ nghĩ người trên video lúc này sẽ là chị hay sao? Đừng giả vờ ngây thơ nữa, cô tưởng tôi không biết cô đã mưu tính gì với tên Từ Chính Hạo hay sao, Tô Tử Yên?

Những lời nói này khiến Tô Tử Yên sững người, cả cơ thể cô ta như đông cứng lại, đôi mắt mở to kinh hãi. Tại sao

Tô Tử Hạ lại biết đến kế hoạch của mình? Tại sao chị ta có thể biết được cả chuyện giữa mình và Từ Chính Hạo?

Một cảm giác lo sợ đột ngột dâng tràn, chiếm lấy tâm trí của Tô Tử Yên. Cô ta lắp bắp, không biết phản bác ra sao, nhìn Tô Tử Hạ bằng ánh mắt hoang mang lẫn tức giận.

Tô Tử Hạ tiếp tục nói, giọng lạnh lùng như băng, ánh mắt cô sắc bén không một tia thương hại.

- Từ đầu, Tô Tử Hạ này chẳng có cái video nhạy cảm nào cả. Từ Chính Hạo đã cúi đầu với tôi ngay từ đầu rồi, ngây thơ.



Tô Tử Yên tròn mắt, không thể tin vào tai mình. Cô ta hét lên, giọng lạc đi vì tức giận và sững sờ

- Cái gì? Không thể nào! Rõ ràng hắn ta đã nói hôm bữa tiệc sinh nhật diễn ra đã ngủ với chị kia mà?!

Tô Tử Hạ nhếch môi, ánh mắt tràn ngập sự khinh thường.

- Âm mưu thì phải tính từ sớm, em có hiểu không?

Lúc này, trong đầu Tô Tử Yên chỉ còn lại sự trống rỗng và căm hận. Cô ta nhìn quanh, thấy những ánh mắt khinh bỉ, cười nhạo của những người xung quanh. Tất cả đều đã thấy đoạn video, tất cả đã biết bộ mặt thật của cô ta.

Tâm trí Tô Tử Yên như nỗ tung, sự nhục nhã tràn ngập trong lòng. Cô ta run rẩy, gào lên như một kẻ điên:

- Thì ra, các người đồng loã hại tôi!

Vệ sĩ vây quanh, không để cho Tô Tử Yên có cơ hội tiến lại gần Tô Tử Hạ. Cô ta chỉ có thế đứng đó, dùng ánh mắt đầy căm phẫn, tràn ngập hận thù nhìn vào Tô Tử Hạ. Miệng cô ta không ngừng chửi rủa, giọng nói khản đặc nhưng vẫn ngập tràn sự oán hận. Trong mắt cô ta, Tô Tử Hạ lúc này chính là hiện thân của mọi thứ cô ta căm ghét, mọi thứ đã khiến cô ta nhục nhã, hổ thẹn trước toàn thế hội trường.

Tô Tử Hạ nhìn cảnh tượng trước mắt với ánh mắt thản nhiên, dáng vẻ ung dung, thanh thản. Đối diện với cơn giận điên cuồng của Tô Tử Yên, cô không có lấy một chút xao động. Cô hiểu rõ, đây là cái giá mà Tô Tử Yên phải trả, và

khong co ai co the cuu van dudc nนี้a.

Bước chân của Tô Tử Yên dừng lại khi vệ sĩ siết chặt vòng vây, giữ cô ta đứng im trong bất lực. Trong khoảnh khắc, cô ta cảm thấy sự nhục nhã sâu sắc, thứ cảm giác xé nát lòng tự trọng của cô ta, và cô hiểu rằng mình đã thất bại. Không còn gì có thế che đậy nữa, mọi kế hoạch, mọi âm mưu của cô ta đã bị phơi bày trước ánh sáng. Và kẻ đứng trước mặt cô ta, kẻ đã vạch trần tất cả, lại chính là người chị gái mà cô ta từng khinh bỉ, từng xem thường

Cô ta chỉ có thể đứng đó, bị vây chặt bởi những vệ sĩ, nhìn Tô Tử Hạ bằng ánh mắt căm phần. Trong ánh mắt đó, là sự thù hận không gì có thể rửa trôi, một nỗi đau mà cô ta không thể nuốt trôi, một vết thương không thể lành.

Miệng cô ta vẫn không ngừng chửi rủa, giọng nói nghẹn ngào trong cơn điên cuồng.

Và ở đó, giữa ánh đèn chói loà, giữa những lời xì xào bàn tán của đám đông, Tô Tử Hạ đứng thẳng, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía Tô Tử Yên, không một chút cảm xúc. Tô Tử Hạ biết rằng cô đã chiến thắng. Thắng Tô Tử Yên và cả số phận của chính mình.