Thất sách rồi!
Bây giờ phải áp chế sự nổi trội của Bùi Thi Thi mới được.
"Liên Y, đợi sau khi cô ta hát xong, em lên hát ca khúc mà lần này em đã nhận được giải thưởng, áp chế sự nổi trội của cô ta." Hạ Thừa Diệp không hổ là đa mưu túc trí, tỉnh táo nói ra.
Diêu Liên Y gật đầu, "Được. Người mới này tuy rằng hát cũng rất được, nhưng mà so với 《theway 》 đã đạt được giải thưởng thì vẫn kém xa. Truyền thông Đế Tước đã tính sẵn nước này, muốn để cho chúng ta giúp bọn họ nâng đỡ nghệ sỹ của bọn họ, em sẽ đem Bùi Thi Thi giẫm xuống dưới gót giầy, xem bọn họ còn nâng đỡ thế nào. Cho dù có người muốn viết báo về cô ta, thì cũng sẽ so sánh ca khúc của cô ta với《theway 》 , cô ta không có phần thắng."
"Kì lạ thật, một công tử đào hoa như Bùi Dực, sao có thể lừa mình như vậy được chứ, chẳng lẽ là có người ở sau lưng bày mưu đặt kế, nhằm vào mình sao?" Hạ Thừa Diệp trời sinh tính đa nghi, trầm tư nói.
Những người liên quan đến Bùi gia đều có vài phần đề phòng.
Hát xong ca khúc, mọi người liền vỗ tay rào rào.
"Hay lắm, nghệ sỹ mới của giải trí Vân Đình, thật sự rất được."
"Bài hát này cũng không tệ."
Tô Tử Bảo khẽ nhếch môi cười, cầm lấy găng tay đứng dậy, đang muốn cùng Bùi Thi Thi đi xuống dưới, đã nhìn thấy Diêu Liên Y cười cười đi tới.
"Đây chính là công ty truyền thông Đế Tước của hai người muốn ra ca khúc mới sao, có nhiều hãng truyền thông lớn đánh giá tốt như vậy, muốn không nổi cũng khó." Diêu Liên Y vẻ mặt vui vẻ, nhưng lại đem sự nổi tiếng của ca khúc này hoàn toàn là dựa vào vì có nhiều hãng truyền thông lớn nên mới có thể nổi tiếng.
Bùi Thi Thi không giỏi ăn nói, Tô Tử Bảo bình tĩnh phản kích, "Ca khúc mới của Thi Thi, sáng sớm hôm nay đã được lên bảng xếp hạng rồi. Có thể được giới truyền thông xem trọng, cảm ơn giải trí Vân Đình, cảm ơn Diêu Liên Y tiểu thư đã cho Thi Thi cơ hội này, cũng phải cám ơn bản thân Thi Thi hát vô cùng tốt."
"Chị dâu, vẫn là do chị viết ca khúc hay mà." Bùi Thi Thi vội vàng đỏ mặt nói.
Thấy bọn họ "Thổi phồng" lẫn nhau, Diêu Liên Y trong mắt hiện lên sự không vui, nhưng mà trên mặt lại cười nói, "Trông thấy Bùi tiểu thư ca hát, tôi cũng thấy vui lây. Chi bằng, để tôi hát cho mọi người nghe một ca khúc."
"Diêu tiểu thư là muốn hát ca khúc 《theway 》 đã được nhận giải lần này sao?" Có một người trong giới truyền thông hỏi.
Diêu Liên Y gật đầu, "Đúng vậy. Hôm nay là bữa tiệc chúc mừng giải thưởng này, đương nhiên là nên hát ca khúc này để cho hợp với buổi tiệc rồi."
Tô Tử Bảo lập tức hiểu ra Diêu Liên Y muốn làm cái gì, mắt thấy Bùi Thi Thi hát có phần lấy được sự khen ngợi, nên định dùng 《theway 》 để trấn áp.
Mà 《theway 》, là ca khúc mà Tô Tử từng viết, cũng là ca khúc tuyệt vời nhất của cô, chính bản thân cô cũng biết rất rõ, nếu như Diêu Liên Y bây giờ hát bài hát này, vậy thì tất cả những thứ vừa làm cho Bùi Thi Thi đều thành uổng phí.
Bùi Thi Thi sẽ biến thành bàn đạp cho cô ta.
Không được, phải nghĩ cách.
"Là ca khúc mà Diệp Tử viết sao? Nếu nói về ca khúc này, thì tôi lại cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao buổi tiệc ngày hôm nay, lại không thấy Diệp Tử đến dự vậy?" Tô Tử Bảo nhìn chằm chằm vào Diêu Liên Y, mỉm cười.