Khung cảnh cách hoa hướng dương buổi sớm mai rất thơ mộng. Gió thổi luồn qua từng chân tơ kẻ tóc của một chàng trai đang đứng tựa lưng ở một góc cây cổ thụ to bên bờ sông. Hai tay bỏ trong túi quần âu, Anh mặc áo sơ mi màu tím, đôi mắt nhìn xa xâm trong ngóng điều gì đó.
' Tân Kính Dương, em đến rồi nè!".
Tân Kính Dương lòng không kiềm được xúc động, khoé mắt đã ước lệ. Anh đã chờ cô khá lâu, từ khi gọi cho Ngọc Đan, thì anh đã chờ ở đây bốn tiếng đồng hồ hơn, lòng anh nghĩ có lẽ cô thật sự sẽ không đến. lúc anh đã nhấc chân muốn rời đi thì đã thấy Ngọc Đan đứng trước mặt khá gần, khoảng cách đủ để đôi bàn tay anh ôm trọn cô vào lòng. Ngọc Đan bất ngờ trước cái ôm thật chặt của Tân Kính Dương. Cô vội vàng đẩy anh ra. Trước mặt cô hôm nay là một chàng trai gầy gò hốc hác, có lẽ anh đã ốm đi khá nhiều, Đôi mắt khá là u buồn. Cô và anh đã không gặp nhau khá lâu từ lần ở quán kem.
Tân Kính Dương xoa đầu Ngọc Đan kéo cô ngồi xuống nền cỏ tựa vào gốc thân cây to, thân cây đi che lấp hai con người nhỏ bé. Cả hai điều nhìn xa xâm ra hồ to.
" Ngọc Đan, anh tưởng em sẽ không đến, anh đã chờ em từ khi gọi cho em đấy ? " .
" Hả?, sao anh khờ Vậy?" Ngọc Đan đang nhìn xa xâm, quay lại nhìn góc cạnh khuôn mặt của anh vẫn nhìn xa xâm, chợt cô nhói lòng với câu anh vừa nói.
Tân Kính Dương đôi mắt đượm buồn im lặng trong khoảng mấy phút như đang suy nghĩ một điều gì đó.
Ngọc Đan cũng im lặng theo, cô chưa bao giờ nhìn thấy Tân Kính Dương trong bộ dạng này.
" Ngọc Đan em hãy rời xa Giang Thừa Tuyên được không?. "
" Anh Kính Dương anh còn buồn vì em sao?".
" Em không ngốc đến nỗi không nhận ra chứ?" Tân Kính Dương nắm bàn tay nhỏ bé của Ngọc Đan nâng lên hôn nhẹ lên mu bàn tay, giây phút này cảm xúc Ngọc Đan nội tâm xáo trộn mọi thứ.
" Anh sẽ đưa em rời khỏi đây!, Anh không muốn trước khi anh giành lại em, thì em đã yêu Giang Thừa Tuyên, Lửa gần rơm lâu ngày sẽ bén lửa. "
Ngọc Đan nội tâm đã có rung động với Giang Thừa Tuyên. Thật sự nghĩ đến một ngày rời xa Giang Thừa Tuyên, liệu cô có thể xoá được ký ức về anh ta không. Tân Kính Dương nói đúng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Nhìn người đàn ông bên cạnh cô cảm thấy chỉ là thương thôi.
" Em đã kết hôn rồi, đâu phải muốn bỏ là được! "
" Hôn lễ đã không diễn ra sao em lại tính là kết hôn? "
" Tên em đã có trong giấy kết hôn "
" Em đã ký vào giấy đăng ký kết hôn sao?. "
" lăn tay "
" Đối với em có tên trong tờ giấy kết hôn sẽ là chồng em sao?".
" Đương nhiên! " cô thản nhiên trả lời.
Anh không nói gì im lặng.
Cô cũng không nói nữa, đứng dậy xoay người bước đi.
" Em đứng lại? " Giọng nói anh nhẹ trong gió.
" Anh đừng cố chấp nữa! ". cô bước được một bước thì. . .
" Tên em cũng từng trong giấy kết hôn của anh."
Ngọc Đan giật mình khựng chân lại.. mỉm môi cười nhẹ!
" Anh nói khùng điên gì vậy, Em với anh trước đây hẹn hò yêu đương thôi mà!. "
" Em chính tay ký đấy! " Tân Kính Dương nhanh chống đứng lên.
Tân Kính Dương đứng dậy trước mặt Ngọc Đan Khoé môi cong lên.
Ngọc Đan thì lùi về sau, lục lại ký ức khi trùng sinh sống lại chưa hề kể với ai chuyện này, mà Tân Kính Dương cô cũng đâu có kể gì. Lý nào anh ta lại nói thế. Sống lại khi 18 tuổi còn trước khi bị ngủ với anh ta mà!.
" A" Ngọc Đan bất ngờ đau sau gáy.
Trong lúc đang hoan mang trong suy nghĩ, Tân Kinh Dương đã đánh sau gáy Ngọc Đan ngất xỉu trong vòng tay anh ta, Tân Kính Dương đảo mắt nhìn toàn diện người con gái đan bế trên tay nở một nụ cười ám muội . Đôi mắt sắc lên.
#
#
Khung cảnh biệt thự riêng của Giang ThừaTuyên.
Giang Thừa Tuyên đập bàn, ném tất cả ly tách trên bàn xuống sàn. tiếng ly vỡ "xoảng" xoảng".
Đám người hầu đứng xếp hàng dài cuối đầu bịt tai hoản sợ trước cơn thịnh nộ của Giang Thừa Tuyên Mặt ai nấy đều ướt đẫm mồ hôi, Giang Thừa Tuyên đang nóng đổ lửa vì khi về tới trời còn sáng mà giờ đã ngã màu tối rồi. Khi người hầu nói Ngọc Đan đã ra ngoài từ trưa. Anh nghĩ chỉ đi đâu đó sẽ về, nên anh tập trung lo chuyện quan trọng của tài liệu hôm nay lấy được, rồi ngủ quên mất trên bàn làm việc trong phòng.
Khi tỉnh dậy bước xuống lầu thì giật mình Ngọc Đan chưa về, , liền gọi cho Vú Mai thì biết Ngọc Đan hôm nay không về Khiết Gia.
Nam Phong bước lại gần vỗ vai Giang Thừa Tuyên khuyên nhủ. " Thừa Tuyên anh bình tĩnh chút được không? "
" Tôi bình tĩnh kiểu gì! , Cậu thử vợ cậu mất tích, coi cậu có bình tĩnh không? " Giang Thừa Tuyên nói ngữ điệu nhấn mạnh từng chữ! .
Nam Phong chợt ngẩn người, đỏ mặt , Nam Phong nghĩ thầm vợ ư. Đời này anh đâu nghĩ sẽ lấy con gái làm vợ mình. Trong lòng của anh là bóng hình của Giang Thừa Tuyên mà.
" Cái này tôi thật sự không nghĩ tới ?, Nhưng Thừa Tuyên anh bình tĩnh hơn đi suy nghĩ coi mối quan hệ xung quanh của Ngọc Đan có những ai?".
Giang Thừa Tuyên chợt nhớ ra điện thoại của Ngọc Đan khi anh gọi tìm cô, nó nằm trên giường ngủ.
.
" Đúng rồi! có một số điện thoại gọi lúc 9 giờ sáng nay. ! "
" Đưa đây cho tôi?" Nam Phong 1 tay trong túi quần âu, 1 tay chìa ra trước mặt Giang Thừa Tuyên
" Đưa cái gì?" Giang Thừa Tuyên nhìn lòng bàn tay , các ngón tay cứ bóp bóp trên không trung của Nam Phong.
" Giang Thừa Tuyên anh bị lú à! Nam Phong ký các đốt ngón tay vào trán Giang Thừa tuyên nghe một tiếng " cốp ".
" Ờ đây, ! " Giang Thừa Tuyên quá lo lắng cho Ngọc Đan nên không quan tâm chuyện xung quanh.
Nam Phong xem cuộc gọi đã nhận. Liền bấm gọi lại nhưng lại thuê bao, Anh ta xem danh bạ chỉ lưu số của Giang Thừa Tuyên và Tân Kính Dương mặt Nam Phong không che dấu được ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ.
Khều vai Giang Thừa Tuyên. " Cậu xem đi, Tân Kính Dương và Anh trong danh bạ thôi. "
"Ừ" . Giang Thừa Tuyên trả lời tỉnh bơ.
" Giang Thừa Tuyên não anh bị úng nước à!"
. Tân Kính Dương là bạn trai cũ của Ngọc Đan. "
Giang Thừa Tuyên bỗng đổi sắc mặt lạnh lẽo, u ám. Phác tay ra dấu " Lấy xe" gằng giọng.