Phòng tắm.
Tiếng nước chảy rào rào, là một thanh niên đang đứng xoa tóc, mắt nhắm lại, Khuôn mặt anh tú đoán nhận những giọt nước ấm rơi xuống nhẹp đi hàng mi dài cong vút. Thân hình cao ráo. body chuẩn hoàn mỹ .
Anh tắc vòi sen, mở cửa " cạch" đưa tay ra đợi gì đó.
" Em làm gì lâu vậy! .
Ngọc Đan rón rén, vừa bước, vừa run, tim đập thình thịch kiểu hồi hợp có nên bước nữa không?.
Tiếng anh ta lại vang lên to rõ hơn. " Anh bước ra à!" .
Nghe thế cô phóng như bay lại đặt khăn tắm vô bàn tay, đang chìa ra từ nảy giờ. Anh đón lấy khăn mỉm cười với cô, mắt cô nhắm nghiền. Lòng nghĩ cô gái thú vị đây. Bỗng cái " rầm" . Cửa bị đóng chặt lại. cô lấy lưng đè lại.
Giang Thừa Tuyên giật mình nhìn bàn tay cầm khăn còn nguyên vẹn vẫy vẫy mấy cái. ( xíu nữa không còn tay bế vợ) .
Ngó ngó thấy bóng lưng Ngọc Đan qua kính mờ cửa. Anh nhếch miệng cười kinh khỉnh.
" Em tính ám sát chồng à!" đưa tay gõ gõ vào vị trí bóng lưng cô.
Cô giật mình sơ xuất quên nhiệm vụ nhốt anh trong đó, đứng thẳng né cửa. Anh thừa cơ đẩy nhanh cửa ra.
" Á " Nguyên cơ thể lồ lộ. quấn mỗi cái khăn phần dưới. Cô đỏ mặt, máu mũi muốn chảy ra. Trước mặt cô là một nam nhân chi tiết trên người không thế chê vào đâu được.
Đứng hình vài giây ngó lên thấy anh ta cười mỉm, nghiêng đầu, nháy mắt , tay chỉ vào phần múi bụng rắn rõi lắm tắm những giọt nước đọng, khiến thân hình càng thêm quyến rũ hơn.
Cô đỏ mặt mắc cỡ, đó giờ đâu có nhìn thấy cơ thể nam nhân tắm bao giờ. Ba chân bốn cẳng phóng như bay ra khỏi phòng đóng cửa cái rầm, xoay lưng tựa vào cửa phòng. thở hỗn hển cố lấy lại bình tĩnh.
Không giang yên tĩnh lạ lùng.trôi qua 5 phút rồi. Cô lén mở hí cửa, khá giật mình anh ta nằm trên giường, hình như là đọc tài liệu gì đó.
" Em định ngủ ngoài đó luôn à! " Anh đặt tài liệu vào học tủ, vỗ vỗ tay lên chăn vị trí cạnh anh, biểu thị là vị trí của cô.
Cô đẩy nhẹ cửa vào, xoay người đóng cửa, mắt nhắm bước lùi lùi từng bước, miệng niệm lí nhí " a di đà phật " liên hồi.
" Này em ! " giọng trầm của anh ta khiến cô khựng chân lại.
" Anh có phải sói đâu?" .
Cô nghĩ trong đầu anh ta chắc không phải muốn làm chuyện ấy chứ, chả mặc quần áo gì hết. Còn chả phải sói đợi mồi sao? hứ.!
" Anh mặc đồ vô đi rồi nói chuyện?" quơ tay loạn xạ.
" A"...
Anh ta ôm chầm sau lưng cô bất ngờ . độ ấm trên cơ thể anh truyền qua lớp áo mỏng manh của cô.
" Lưu manh bỏ ra! " dùng sức gỡ hai cánh tay to khoẻ của người đàn ông . Khung cảnh quá chênh lệch rồi. cô cao có 1m 55, còn anh ta tận 1m88.
Bỗng cô choáng ván, hoa mắt với độ cao, Anh ta nhấc bổng cô lên cao. Cô ngó xuống mặt anh ta cười trêu .
" Bé con, em như vầy là nhỏ quá rồi.? anh mắt nhìn thẳng vào ngực cô.
Ngọc Đan tức tối chứ size vòng một của cô cũng được 88 cm chứ bộ.
" size của tôi là to đúng chuẩn của con gái đấy! hét to vô mặt anh ta. " ( chết moẹ trúng kết rồi) .
" Phải kiểm tra mới biết"
Anh cười gian xảo, ném cô lên giường, nhanh chống cô đã nằm trọn dưới người anh. Anh luồng những ngón ta thon dài mở cút áo cô chậm rãi. như là đang mở dây nơ hợp quà vậy.
" Này anh không phải làm thiệt chứ?" .
" Em nói xem làm thiệt là làm gì?" . Tháo hết hàng cút áo, lộ nội y tráng muốt che những điểm nhạy cảm của cơ thể ngọc ngà.
Anh nuốt nước miếng. Trái cổ trượt lên trượt xuống, Cậu nhỏ cũng ngốc dậy luôn rồi.
Anh tính trêu cô thôi mà dáng vẻ, khuôn mặt ửng đỏ như quả cà chua của cô. Như mời gọi chồng yêu ơi đến đây.
( chết tiệc, mình đùa lố rồi, giờ mà ăn cô ấy thiệt, chắc cô ấy hận mình hơn.)
Anh đứng dậy đi thẳng vào nhà tắm xả nước khá lâu, khi hạ nhiệt rồi. choàng áo ngủ bước lại giường.
Ngọc Đan hiểu vấn đề chắc giống lần cô bị trúng thuốc, nên thấy tội, anh ta làm cô mũi lòng hơn . nghĩ anh ta tốt với mình vậy. Không thể nào giết cha mình được.
" Anh thật không giết cha tôi ?" ghị tay áo anh.
" Tất nhiên là không?" trả lời lạnh lùng.
" Vậy tại sao giết Mẹ tôi?. chính mẹ tôi đã nói tôi phải tin anh, tin vào giao tình hai nhà. ? .hu hu . "
Anh thấy cô khóc nấc vội đưa tay gạt nước mắt cho cô.
" Em hãy cứ tin mẹ em là được! "
Đỡ cô nằm xuống kéo chăn đắp, xoa đầu cô, sau khi thấy cô đã ngủ thiết đi.
Anh đứng dậy bước ra hành lang phòng. Suy nghĩ trầm tư, phải nhanh chống tìm ra người nắm 20% cổ phần đó.
Quyền thế ra sao mà Giang Thừa Tuyên mình không thể cạy mỏ tên được ủy quyền phụ trách hợp trong Tập đoàn Khiết thị. Đau đầu thật.!
" reng .. reng.." Điện thoại trên bàn reo. hiện thị Nam Phong.
Anh bước lại bắt máy. " có chuyện gì cậu gọi tôi giờ này " .
" Cái gì có manh mối người bí ẩn cổ phần đó rồi à!"
" Cái gì là họ Lãnh ư"
" Được rồi, mai cậu đưa tôi gặp người đó. "
cúp máy.
....#
...
#
Phòng Ngủ Tân Kiệt.
" Lão gia khuya rồi sao anh không ngủ lại trằn trọc gì nữa! ." Nhã Khanh vuốt lưng Tân Kiệt.
" Bà biết không, thằng nhóc Giang Thừa Tuyên hôm nay làm tôi tức chết. Nó chẳng những quang minh chính đại ngồi vào ghế chủ tịch Khiết thị, mà còn tra ra cổ phần. Giờ tôi và hắn đang thi tìm ra người nắm giữ 20% kia. "
" Trời vậy thôi bỏ đi anh. Giang Thừa Tuyên nỗi danh máu lạnh, mà nghe nói vừa làm ăn ngoài sáng vừa ngầm thế lực trong tối. "
" Nó đã giết cô ấy thì tôi không bỏ qua được. "
" Cô ấy, ý ông là.."
Thật rà Nhã Khanh với Kim Nhã là chị em. sở dĩ bà được Tân Kiệt dắt về là vì có nét hao hao với Kim Nhã. Bà biết điều đó nhưng vì yêu ông nên chấp nhận thay thế.
" ừ" . .
Bà buông thỏng tay khỏi người Tân Kiệt. ( ngần ấy năm mà anh mãi chỉ có chị ta).