Ngọc Đan nhìn dáng lưng anh hỏi.
" Anh đi đâu vậy?"
Anh quay lại nhếch môi cười.
" Em nhớ chồng, không cho chồng đi làm à?"
" Khốn kiếp anh biến nhanh"
Cô chọi đôi đũa vào mặt anh né kịp. Anh không chọc vợ nữa bỏ đi.....
[......]
#
Toà nhà cao tầng Tập Đoàn Khiết Thị.
Bên trong phòng họp lớn các cổ đông, nhà đầu tư nhốn nháo tranh luận.
Một người đàn ông có vẻ lớn tuổi nhất ngồi cạnh ghế chủ tịch chao mày nhìn ghế chủ tịch nói.
" Khiết Du qua đời rồi, ghế chủ tịch không thể thiếu người ngồi" .
Mọi người người phía xa châu đầu dụm mỏ bàn tán với nhau.
" Cũng đúng" .
" Ừ"
" Ai điều hành bây giờ?"
" Chết rồi chúng ta sẽ sao đây?" .
Khung cảnh như cái chợ, mất trật tự.
Từ ngoài phòng hợp một người đàn ông trung niên lịch lãm, bộ âu phục đen càng tôn thêm phần khí chất ông chủ lớn.
" Cộp.. cộp"
Ông lại thẳng ghế chủ tịch, tính kéo ra ngồi xuống. Bỗng từ ngoài cửa lại có giọng thanh niên vọng vào.
"Phiền ngài né chỗ cho Chủ Tịch mới.! "
Nam Phong bước lại bàn đặt xấp tài liệu xuống bàn, cúi người chào tất cả mọi người trong phòng. Mọi người ngơ khác há hốc mòm không hiểu chuyện gì.
Bỗng họ dồn hết chú ý vào một chàng trai trẻ đeo mặt nạ che nửa mặt bí ẩn trong bộ âu phục sang trọng màu xám đang đứng ở cửa chính.
Mọi người lại xôn xao bàn tán.
" Anh ta là ai?"
" Anh ta có vẻ còn trẻ"
" Ừ sao lại đeo mặt nạ?"
Anh ta bước lại ghế chủ tịch ngồi xuống trước hàng trăm con mắt ngạc nhiên. Anh gật đầu chào xã giao.
" Chào mọi người" .
Lúc này người đàn ông trung niên ngồi kế bên đã nhận ra giọng nói quen thuộc của Giang Thừa Tuyên.
Anh ta ngồi không thèm nhìn người đàn ông trung niên, mà anh nhếch mép cười bí hiểm.
Anh nói nhỏ trong cự ly chỉ hai người nghe được .
" Sao Tân Kiệt ngài nhận ra tiếng nói của tôi rồi à?
Tân Kiệt tay siết chặt phần quần trên đùi nhúm khiến nó nhúm lại, cố kiềm chế cảm xúc trước đám đông.
Giang Thừa Tuyên lật bộ tài liệu trên bàn, cầm một tờ thống kê cổ phần lên, nhìn rồi xoay ra cho mọi người xem, sau đó bắt đầu phân tích.
" Trên tay tôi là số liệu cổ phần, mọi người xem qua. "
Nam Phong nhanh tay lấy phát từng tờ cho hết người trong phòng.
Tân Kiệt cầm lấy nhìn vào bảng thống kê, vẻ mặt khó chịu.
Giang Thừa Tuyên tiếp tục phân tích.
" Hiện tại cổ phần Khiết Gia nắm là 45% trăm nên Khiết Gia vẫn tiếp tục làm chủ tịch. Mọi điều phối các công ty, Khiết gia vẫn điều hành như trước. .
Mọi người xôn xao
" Vậy là sao?"
" Khiết gia đâu có con trai?"
" Mà cả Tập đoàn lớn sao có thể để phụ nữ không biết gì như Khiết Tiểu thư."
" Đúng rồi cô ấy mới 18 tuổi" .
Giang Thừa Tuyên đứng dậy vươn tay ra dấu mọi người im lặng.
" Phiền mọi người trật tự".
Người đàn ông lớn tuổi nhất chủ trì ban đầu là Khôi Hạo, bạn của cố chủ tịch Khiết Du, lên tiếng.
" Khoang đã cậu trai trẻ này, anh là ai mà xen vào ngồi vị trí chủ tịch, chủ trì cuộc họp nãy giờ ?"
Tất cả mọi người đồng thanh. " đúng !"
Giang Thừa Tuyên nghiêm mặt.
" Tôi quên giới thiệu, tôi là con rể của Khiết Gia, Giang Thừa Tuyên."
Anh đưa tay tháo mặt nạ xuống lộ ra khuông mặt điển trai, khí chất lạnh lùng.
Mọi người há hốc miệng, nét mặt bất ngờ, theo họ biết thì con trai duy nhất của Giang Gia, thuộc gia tộc giàu nhất thành phố Hoa Thành này. Hành tung bí ẩn, danh tiếng thì tài giỏi nhưng lạnh lùng, ai nghịch anh ta điều không còn đường lui.
Họ thi nhau nói to nhỏ.
" Tiêu rồi, nếu thật là Giang Thừa Tuyên thì chúng ta không nên động vào.
" ừ"
" An phận thôi"
"...."
Khôi Hạo nhìn ra khí chất và từng nghe qua danh tiếng tài giỏi của Giang Thừa Tuyên. Ông cười nhẹ hài lòng gật gù. Ông đã phần nào an tâm cho gia sản của người bạn thân Khiết Du, hơn ai hết ông biết dã tâm bấy lâu của Tân Kiệt, nên luôn nhắc nhỡ Khiết Du đề phòng. Chỉ không ngờ ông bạn của mình lại mất đột ngột.
Tân Kiệt đứng dậy lên tiếng.
" Khoan đã ," .
Tất cả giật mình.
Giang Thừa Tuyên đang đứng mặt tối sầm lại. Lão già này bày trò gì nữa đây, không lẽ lão ta đã lấy được 20% kia .
Nam Phong cũng lo nghĩ lẽ nào lão ta đã thu được 20% cổ phần kia, nguy rồi.
Không khí đang căn não mọi người nhìn nhau trong 5 phút.
Tân Kiệt nhếch mép, cười gian xảo nói.
" Cậu ta chưa kết hôn với Khiết tiểu thư, chỉ có hôn ước, sao tính là con rể".
Anh mỉm môi. Hoá ra là kết hôn, may mà đêm qua mình đã lăng tay Ngọc Đan vào giấy đăng ký kết hôn, đóng mộc làm trong đêm Đêm qua Giang Thừa Tuyên lén lăng tay Ngọc Đan, rồi cho người liên hệ công chứng ngay trong đêm.
Anh bĩu môi nhìn Tân Kiệt
" Ồ Tân Kiệt ngài có vẻ quan tâm vợ chồng son tôi quá nhỉ?"
Tay nhanh lật dưới cùng của xấp giấy tài liệu lấy một tờ giơ lên trước mặt Tân Kiệt rồi đảo hết trước mắt mọi người chứng kiến.
Anh ta hài lòng biểu cảm mọi người, nhếch môi cười nhẹ.
Anh ngồi xuống ghế chống cằm.
" Giờ thì đủ danh chính ngôn thuận ngồi vào rồi chứ?
Mọi người đứng dậy đồng thanh, cúi người cung kính .
" Vâng thưa chủ tịch Giang
Riêng Tân Kiệt không phục ngồi xuống nghiến răng, vẻ mặt tức tối không phục.
Giang Thừa Tuyên liếc thấy nét mặt Tân Kiệt khá hài lòng.
" Tân Kiệt ngài không ý kiến gì nữa, cuộc họp hội đồng quản trị nhậm chức chủ tịch đến đây kết thúc"
Anh đứng dậy vỗ nhẹ bàn quay lưng bước ra khỏi phòng. Nam Phong lấy xấp tài liệu bước theo sau.
Mọi người thào phào nhẹ nhõm. Họ căng thẳng trước trận đấu nảy lửa của Tân Kiệt và Giang Thừa Tuyên....
Trên xe Nam Phong nhìn qua gương thấy sắc mặt không vui của Giang Thừa Tuyên nên cau mày hỏi.
" Thiếu gia giờ đến Tập Đoàn Giang Thị chứ?"
Giang Thừa Tuyên ngồi đang nghiêm chỉnh bỗng ngã lưng tựa ghế, Hai tay buông thổng thoải mái.
Nhếch môi cười nhẹ, nhìn vào gương nháy mắt với Nam Phong đang nhìn gương.
" Chỗ cũ".
Nam Phong bắt được trúng tần số, khoé miệng cong lên, tăng tốc xe siêu phóng xé gió.