Trùng Sinh: Hôn Ước Với Tổng Tài Ác Ma

Chương 125: Trùng Sinh: Trùm cuối Giang Thừa Tuyên, kiếp trước sĩ diện, bỏ lỡ Ngọc Đan.




Tân Kính Dương liền hỏi: "Bác gái đây là...?"

Mẹ Ngọc Đan, điềm đạm trả lời: "À...con bé là em gái song sinh của Ngọc Đan."

............#..........

Sau khi mọi người rời đi, Giang Thừa Tuyên liền ôm chặt Ngọc Đan vào lòng, vuốt ve âu yếm.

"Ngọc Đan, em đừng...đừng rời xa anh nữa...anh yêu em rất nhiều." Giang Thừa Tuyên nói trong nghẹn ngào.

Ngọc Đan xoa xao tấm lưng rộng lớn, mỉm cười đáp lời: "Sao này anh nói nhiều một tý là được."

Giang Thừa Tuyên vịnh vai cô, gằn giọng: "Ngọc Đan, em dám trêu anh, em học theo tên Tân Kính Dương hả?"

Ngọc Đan cau mày: "Thừa Tuyên, anh lại nữa rồi! Anh ghen à?"

Giang Thừa Tuyên khoang tay vênh mặt: "Làm gì có!"

Ngọc Đan vẽ vời lên mặt Giang Thừa Tuyên, cười trêu: "Hiện cả lên mặt anh nè!"

"Em đừng tưởng sống lại một kiếp thì ăn hiếp được Giang Thừa Tuyên này."

"Khoan đã...Thừa Tuyên sao anh biết em trùng sinh?" Ngọc Đan hồi hợp muốn biết câu trả lời.

Giang Thừa Tuyên im lặng hồi lâu, nét mặt trùng xuống: "Anh cũng là sống lại."

"Anh nói cái gì? Anh đùa em à?" Ngọc Đan nét mặt kinh ngạc. Làm sao có chuyện cả ba trùng sinh cùng lúc thế.

Giang Thừa Tuyên bế Ngọc Đan vào phòng khách kể tiếp: " Anh kiếp trước yêu em rất nhiều, anh xin lỗi, điều tại anh ích kỹ và sĩ quá hại em chết.

Cha Mẹ em nài nỉ hủy hôn, mẹ em nói lý do là em nằn nặc đòi cưới Tân Kính Dương, anh giận quá lập tức đồng ý hủy hôn.

Anh hận em ở chỗ mê muội Tân Kính Dương mà dám cả gan hủy hôn Giang Thừa Tuyên thân phận quý tộc này. Anh thề là phải để em thê thảm vì dám chống lại anh, vì thế rút sạch những gì đầu tư bên Tập Đoàn Khiết Thị.

Khi nghe Tập Đoàn Khiết Thị lung lai, Tân Kiệt chiếm hết, anh bất đầu hối hận, nhưng chưa kịp giúp thì cha mẹ đã nhảy lầu tự vẫn.

Sau đó anh đã âm thầm theo dõi Tân Kiệt, điều tra cổ phần, đến lúc mấu chốt, thì Tân Kiệt đã chặn đường bắt anh, và kết cục hắn đã cho anh một viên đạn vào đầu.

Anh sống lúc em với Tân Kính Dương bị hạ xuân dược, điều đó anh không ngờ. Kiếp Trước anh đã đi lướt qua căn phòng đó, và ở căn phòng bên cạnh. Sống lại anh biết em ở tiệc rượu của Tân Kính Dương tại nhà hàng Rose nên đến cứu, nhưng anh không ngờ em thoát được. Nhưng anh không nghĩ em trung sinh mãi đến khi Tân Kính Dương bắt cóc em, anh vô tình nghe loáng "sống lại."



Anh theo dõi Tân Kiệt bị đánh ngất, không ngờ khi tỉnh lại thấy em ôm cha máu me, về nhà anh thấy di thư dính máu trong túi quần âu.

Anh mới ầm thầm lên kế hoạch cưới em, nắm quyền điều hành Tập Đoàn Khiết Thị. Không ngờ ngày cưới mẹ em bị Tân Kiệt bắt, anh dính bẫy nên đưa mẹ em đưa sang Anh Quốc, làm đám tang giả, đợi diệt Tân Kiệt xong, mẹ em trở về, ai dè tai nạn xe hủy dung khuôn mặt mẹ em và mẹ mất trí.

"Anh xin lỗi!" Giang Thừa Tuyên kể xong ôm Ngọc Đan vào lòng, vỗ về, hôn lên trán nhỏ của cô.

"Anh xin lỗi kiếp trước sĩ diện, mà hại chết em, kiếp này anh cố gắng bù đắp cho em, nên em đánh mắng, hiểu lầm gì anh cũng không oán trách cả, mất mạng cũng phải bảo vệ em."

Ngọc Đan không ngờ những gì Giang Thừa Tuyên làm vì mình là do kiếp trước, thì ra anh ấy muốn bù đắp cho mình, vì sai lầm kiếp mà bước vào ân oán hào môn. Mình lại nhiều lần nghi ngờ anh ấy hại cha giết mẹ mình, báo thù anh ấy. Sau này lại bên anh Kính Dương bỏ rơi anh ấy...mình thật tệ. Còn nghĩ bản thân tình yêu anh ấy. Lại nhân danh tình yêu mà hành hạ anh ấy, phút cuối lại muốn rời bỏ anh ấy.

.........Biệt thự Khiết Gia....Biệt thự Giang Gia..........

Sau khi bày tỏ hết nỗi lòng thì hai hôm sau một hôn lễ long trọng được diễn ra tại hai biệt thự cổ điển, hò hàng bạn bè tham dự đầy đủ.

Tuy nhiên vắng mặt Tân Kính Dương, Nam Phong, Lãnh Thiên và Tân Kính Tâm, vì họ đã sang Anh Quốc để sống một cuộc đời mới, tránh xa hào môn tranh đấu.

Lâm Tuyền đứng một mình trên lầu cao nhìn xuống sân biệt thự, hôn lễ diễn ra linh đình, rồi ngẩng lên bầu trời xa xâm, hình ảnh khuôn mặt đẹp tinh xảo của Nam Phong hiện lên, anh mỉm cười: "Nam Phong...Hy vọng ngày em chấp nhận ở bên anh."

Dứt lời vẫn làm không thể xa Nam Phong, Lâm Tuyền tiếp tục công cuộc theo đuổi Nam Phong Thế là bốc điện thoại gọi: "Cho tôi một vé bay sang Anh quốc." Kết thúc cuộc gọi bằng một nụ cười đầy hiếu chiến.

* Nếu phải nói thì tình yêu của Lâm Tuyền dành cho Nam Phong là "Nhất Kiến Chung Tình." Lần đầu gặp Nam Phong thời niên thiếu anh đã biết

đó là định mệnh đời mình.

Đoàn xe rước dâu của em trai Giang Thừa Tuyền đậu hàng dài trước biệt thự, Ngọc Đan khoát tay Giang Thừa Tuyên tiến vào lễ đường, trao nhau lời hẹn ước, đeo nhẫn cho nhau...Kết thúc hôn lễ chú rễ bế cô dâu, nở nụ cười tươi xoá bỏ đi khuôn mặt lạnh lùng thường ngày, bắt đầu cuộc hôn nhân tràn ngập màu hồng hạng phúc.....

....... Ảnh chụp cô dâu chú rễ cùng song thân.......

Mẹ Ngọc Đan vào thăm Tân Kiệt, trong một căn phòng giam khuôn mặt ông đã tiều tụy đi nhiều, khuôn mặt hung ác cũng biến tan.

Tân Kiệt nhìn Kim Nhã bước tới, mường tượng lần đầu gặp cô hoa khôi xinh đẹp của Trường Trung Học Phổ Thông Xuyên Lân.

Lần đầu gặp Kim Nhã vẻ đẹp sắc nước hương trời, Tân Kiệt đã yêu ngay cái nhìn đầu tiên, tuy nhiên là một sinh học kém lại là thành phần cá biệt của lớp.

Sao dám tự đưa thư tình, sợ cô hoa khôi khiếp chạy mất, vừa hay ông có người bạn thân đẹp trai học giỏi với biệt danh mọt sách, đó chính là Khiết Du.

Thế là nhờ bạn thân gửi thư hộ...không ngờ ngày đám cưới cô tiểu thư xin đẹp, chú rễ không phải là ông mà là cậu bạn thân Khiết Du. Tân Kiệt sinh ra hận Khiết Du, quyết định lập công cuộc trả thù. Cưới Lệ Chi [Mẹ Tân Kính Dương] tiểu thư nhà giàu, đoạt gia sản. Rồi dụ Khiết Du chuyển cổ phần Tập Đoàn Khiết Thị cho mình.

Kim nhã ngồi xuống bàn chờ, Tân Kiệt được dẫn ra. Cả hai bắt đầu cầm máy nói chuyện, nhìn nhau qua khung kính.

Tân Kiệt khuông mặt ủ dột hỏi: "Kim Nhã em chịu đến thăm anh sao?...em...em không hận anh giết Khiết Du sao?"



Kim Nhã mỉm cười đáp lời: "Không...em không hề hận gì anh...ngược lại em xin lỗi anh."

Tân Kiệt kinh ngạc: "Sao em xin lỗi anh?"

Kim nhã ủ rũ: Ngày lần đầu nhận thư em đã biết đó là của anh."

Tân Kiệt sựng người: "Sao cơ?"

Kim Nhã trưng cặp mắt buồn: "Em núp ngoài phòng học thấy anh đặt thư vào tay Khiết Du, nghe cả lời anh nhờ vả."

Tân Kiệt ánh mắt mong chờ: "Tại sao em không vạch trần Khiết Du lúc nhận thư?"

Kim Nhã áy náy nói: "Vì thích anh Trắc Du, ngay lần đầu nhập lớp 10, lúc trông thấy anh chàng đeo kính ôn nhu đó em đã cảm mến rồi! Muốn làm quen anh ấy mà ngại, đúng anh lúc anh nhờ đưa thư thì em rất vui vì đó là cơ hội em được nói chuyện với anh ấy, có cái cớ gặp anh ấy riêng, làm anh ấy yêu em."

Tân Kiệt nghe như sét đánh bên tai, vậy là mình đã hiểu lầm cậu bạn thân Khiết Du, còn giết oan Khiết Du.

Tân Kiệt trưng vẻ mặt đầy đau khổ: "Anh...anh có lỗi với Khiết Du, sao ngày cưới em không nói ra?"

Kim Nhã buồn bã nói: "Vì anh Khiết Du không cho em nói, sợ nói ra anh sẽ tổn thương, thà chịu oan ức. Nhưng em không ngờ anh ấy chuyển 45% Tập Đoàn Khiết Thị cho anh, chắc có lẽ anh ấy muốn bù đấp cho anh."

Tân Kiệt mặt đầy đau khổ, rỉ ra một tiếng: "Ừ."

Lúc này... Tân Kiệt bất giác hướng mắt ra cửa thấy hai cô vợ Lệ Chi và Nhã Khanh, ánh mắt chứa đầy yêu thương nhìn mình.

Tân Kiệt nhận ra bản thân yêu mù oán chạy theo người không thể thuộc về mình, hại họ ly tán. Trong khi bên cạnh có hai người phụ nữ vun vén gia đình, khóc vì mình.

Lê Chi bị ông cướp gia sản.

Nhã Khang yêu ông mà chịu làm thế thân cho chị gái Kim Nhã, vì có khuôn mặt tựa tựa chị mình.

Con trai Tân Kính Dương hận ông vì hành hạ mẹ mình, hại người yêu Ngọc Đan.

Con gái Tân Kính Tâm hận ông giết người yêu của mình.

Hai người vợ sờ tay trên kính ngăn chạm vào đôi bàn tay của Tân Kiệt.

Kim Nhã mỉm cười rời đi.....