Trùng Sinh Chi Hạ Nhật Vãn Sâm

Chương 25




Đại khái là do quen thuộc với địa hình, Lý Mục chạy nhanh cực kì, cho dù Lê Quân Kì liều mạng đuổi theo cũng không theo kịp Lý Mục.

"Đứng lại!!" Một tiếng thét to vang lên, trái tim đang co chặt của Lê Quân Kì đột nhiên thả lỏng một chút...

Cố Đình Kha đến đây.

Trong hành lang tối tăm, chỉ có một ít ánh sáng chiếu qua mái hiên của lối đi an toàn, mơ hồ có thể nhìn thấy được Lý Mục bị Cố Đình Kha chặn đứng, bắt đầu hướng tới phía hắn chạy tới.

Lý Mục không thể chạy thoát.

Lê Quân Kì nghĩ vậy, nhanh chóng chạy tới tiếp cận Lý Mục.

"Ầm--"

Tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên, một mùi hương gay mũi bắt đầu lan tỏa trong không khí. Lê Quân Kì nhìn thấy Lý Mục ngồi xuống cần thứ gì đó, sau đó như phát điên mà hướng chính mình đâm tới...

"Cẩn thận!!!" Tiếng Cố Đình Kha mơ hồ truyền đến bên tai, trong chớp mắt, có một cỗ chất lỏng tanh nồng nóng ấm bắn lên gò má Lê Quân Kì.

Nhưng mà....

Nhưng mà...

Tại sao không có cảm giác đau đớn?!

Lê Quân Kì nhìn thấy Cố Đình Kha một tay đỡ mảnh thủy tinh đâm tới, một tay vặn tay Lý Mục ra sau, hung hăng đá vào phía sau đầu gối hắn ta.

Mà máu trên mặt hắn, tự nhiên là máu ở vết thương trên tay Cố Đình Kha bắn ra.

Lê Quân Kì vội vàng giúp Cố Đình Kha đè lại Lý Mục còn đang giãy dụa, có chút lo lắng hỏi:" Anh Đình... Anh..."

Cố Đình Kha không đáp lại, trong bóng đêm chỉ nghe tiếng anh hít thở dồn dập.

Một lúc sau, hắn mới nghe Cố Đình Kha tựa hồ cảm xúc có chút phức tạp trả lời:" Không sao, vết thương nhỏ mà thôi."

Bỗng dưng, bên ngoài vang lên tiếng còi xe cảnh sát, Lý Mục vẫn đang giãy dụa bông dưng như rắn bị đánh trúng đoạn bảy tấc, dừng lại tất cả phản kháng, cam chịu quỳ gối ở hành lang lạnh lẽo.

Từ phía sau nhìn thấy cái đầu rũ xuống của hắn ta, mái tóc đen nhánh hoà vào màn đêm, tựa như đội một chiếc mũ giáp trên đầu, khiến người ta sợ hãi.

...

Nhờ sự nỗ lực của cảnh sát, họ tìm thấy vài chỗ mới bị chám xi măng trên tầng năm. Mà trong cốp xe máy của Lý Mục, người ta tìm thấy vài cái chai, cộng thêm cả cái bị vỡ kia, số lượng chai có vẻ nhiều hơn số hố xi măng một cái. Bên trong không có cái nào ngoại lệ, đều chứa các cơ quan nội tạng bị bệnh và một số cuống rốn dị dạng.

Mà trên chiếc chai bị thừa ra kia, lại tìm thấy dấu vân tay của cô gái đã chết trong văn phòng ngày đó.

Trong trại tạm giam, trừ bỏ người bạn gái Lâu Duyệt đang khóc sướt mướt của Lý Mục đến còn có một người mà họ không ngờ đến.

Người đàn ông thích giả gái kia...

...

Lý Mục- người đang ủ rũ, sau khi nhìn thấy tên kia thì gương mặt bắt đầu trở nên vặn vẹo, muốn âm thầm tránh thoát sự khống chế của cảnh sát để đánh tên giả gái kia.

"Tiểu Mục..." Tên giả gái kia trưng ra gương mặt trang điểm xinh đẹp thoạt nhìn vô cùng đau khổ, gã đó đứng ở một góc, mấy ngón tay xoắn chặt vào nhau:"... Anh trai cũng không ngờ... Tại sao em lại ngốc nghếch như vậy..."

Anh trai?

Cố Đình Kha nâng tay để bác sĩ gia đình vừa mới đến đây giúp anh băng bó, một bên ngẩng đầu trao đổi ánh mắt kính ngạc với Lê Quân Kì.

Mà chuyện hiềm nghi từ lâu đã chiếm cứ toà cao ốc kia, cũng tại buổi tối hôm nay, dần dần hé lộ.

...

Trời sinh song sinh, ở trên đời này có một người anh em cùng chung huyết thống với mình là chuyện tốt đẹp tới cỡ nào, vậy mà, Lý Mục không vui vẻ chút nào cả.

Bởi vì anh trai hắn ta Lý Cẩm, bị rối loạn giới tính bẩm sinh, yêu thích đồ dùng phụ nữ cuồng nhiệt, và vô cùng thích ăn mặc, trang điểm như phụ nữ.

Mà đam mê giả gái của Lý Cẩm càng trở nên mạnh mẽ hơn khi gã rời quê lên thành phố lớn.

Sau khi trở thành tình nhân của ông chủ công ty bảo hiểm ở tầng năm, vì một bài báo mà Lý Cẩm trở nên rất nổi tiếng, và gã bắt đầu làm càn thoải mái ăn mặc như phụ nữ cả khi ra ngoài.

Mà Lý Mục và người nhà của hắn, vì những chuyện mà Lý Cẩm làm nên không cách nào ở lại quê nhà, đành phải đến thành phố Lý Cẩm sống.

Khi Lý Mục nhìn thấy người anh trai hắn ta yêu quý nằm dưới thân người đàn ông khác vặn vẹo như phụ nữ, đột nhiên cảm thấy bản thân hận đồng tính luyến ái đến tột cùng, thậm chí muốn đoạn tuyệt quan hệ với Lý Cẩm.

Nhưng thực tế rất nhanh đã tặng cho hắn một cái bạt tai, vì bản thân hắn không có tí kĩ năng nào nên đành phải nhờ vào người anh trai "biến thái" của mình giúp làm bảo vệ ở tầng một đó, và luôn bị gã ta khống chế.

Nỗi thống hận bản thân vô năng, hận người anh trai buộc hắn phải xa xứ, hận vị ông chủ khiến anh trai hắn. "nổi tiếng toàn quốc" đã khiến Lý Mục quyết tâm trả thù.

Trả thù, đương nhiên là không thể vác theo dao đi giết ông chủ kia. Tình cờ có cơ hội vô tình gặp mặt một tay già nghề ở công trường, sau một chầu cơm rượu, lão ta bắt đầu khoe khoang lung tung với hắn, còn nói, chỉ cần chôn ở bên trong phòng ở một ít đồ không sạch sẽ liền sẽ thay đổi phong thủy nơi đó, khiến vận khí người ở nơi đó trở nên sa sút, thậm chí xảy ra vài chuyện xui xẻo.

Bởi vì thiếu văn hóa, thêm nữa là thường xuyên ở thôn nhỏ trong núi, loại chuyện mà người bình thường nghe đều cảm thấy hoang đường này lại là diệu kế báo thù ở trong lòng Lý Mục.

Vậy nên hắn bắt đầu tới một vài phòng khám dởm mua nội tạng bệnh nhân bị bệnh và nhau thai còn sót lại của người đi phá thai, lợi dụng việc mình là bảo vệ của toà nhà này, chậm rãi đem những thứ này chôn vào trong vách tường.

Chỉ cần ông chủ công ty bảo hiểm kia làm ăn sa sút, sau đó phát sinh vài chuyện không may là được. Lý Mục nghĩ như vậy, nên tại quá trình chôn vùi những thứ này cũng đem luôn cảm xúc vặn vẹo chôn xuống.

Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy mà không ai hay biết, có khả năng mọi cảm xúc tiêu cực của Lý Mục sẽ được loại bỏ, mà những người khác cũng không ai có tổn thất gì cả.

Nhưng mà, người muốn nhưng trời không cho, vào lần cuối cùng Lý Mục đem chai đi chôn vào vách tường, bị cô gái đang tăng ca ở tầng một bắt gặp, vào lúc cô đẩy Lý Mục, ngón tay đụng phải cái chai để lại dấu vân tay, trong hành lang tối mờ mịt lại bị đồ trong chai và sự lén lút của Lý Mục dọa sợ tới mức nhồi máu cơ tim mà chết. Lúc đó Lý mục quá bối rối nên không đem lọ nhét vào lỗ bê tông trên tầng năm mà nhanh chóng đi khoá cốp xe máy của mình, vậy nên mới có tình huống, lỗ trám xi măng ít hơn số chai một cái.

Toà nhà vẫn luôn bị tin đồn quỷ ám ảnh hưởng, và lúc cô gái kia chết cũng là lúc mọi chuyện lên đến đỉnh điểm, các công ty thuê văn phòng cũng dần dần dọn đi hết.

"Tôi chỉ muốn hãm hại Lý Cẩm và người đàn ông kia..." Lý Mục ngồi trong phòng giam ôm đầu nói:"Tôi không muốn làm hại những người vô tội... Vách tường chỗ đó bị chôn những thứ bẩn thỉu, phong thủy chắc đã bị phá vỡ rồi... Tôi phải đào những thứ đó ra và mang đi..."

Người này kì dị vặn vẹo nhưng lại thiện lương vô cùng. Thật là một con người ngu ngốc lại cố chấp đến kì lạ.