Trọng Sinh Vi Quan

Chương 478: Phương án




Nhâm Minh Sơn vừa thấy Hứa Lập đã cười nói:



- Bí thư Hứa, ngài đã về. Vấn đề quảng cáo của công ty Shunin đã được giải quyết rồi chứ ạ?



Tâm trạng Hứa Lập mặc dù không tốt nhưng vẫn phải gượng cười.



- Ừ, đã cơ bản xác định việc chiếu quảng cáo trên Cctv. Tổng giám đốc công ty Shunin cũng đã về Anh để quay đoạn phim quảng cáo đó. Tháng sau quảng cáo sẽ xuất hiện trên các kênh sóng của Cctv. Về phần hiệu quả như thế nào phải xem bản lĩnh của Shunin.



Nhâm Minh Sơn đặt một tập văn bản lên bàn Hứa Lập nói.



- Bí thư Hứa, đây là thông báo sáng sớm nay Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy gửi tới. Trong thông báo yêu cầu cán bộ lãnh đạo cấp huyện, sở đến các thôn, xã nghèo nghiên cứu, hoạt động. Ngài được chai vào tổ thứ hai, ngày … sẽ tới Ban tổ chức cán bộ ty trình diện sau đó cùng các đồng chí khác tới huyện nghèo của tỉnh Cát Lâm chúng ta tiến hành nghiên cứu, thời gian mất khoảng nửa tháng.



Hứa Lập cầm đọc qua văn bản rồi nói.



- Tôi biết rồi, anh gọi lên Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy nói tôi sẽ đúng giờ tham gia.





Nhâm Minh Sơn lúc này đã cảm thấy tâm trạng lãnh đạo không tốt, y còn nghĩ Hứa Lập đi đường mệt nên không dám làm phiền nhiều.



- Bí thư, tôi ra ngoài trước.



Nhâm Minh Sơn đi rồi, Hứa Lập cẩn thận đọc lại thông báo này của Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, nhất là danh sách thành viên tổ thứ hai. Dẫn đội là nhân viên giám sát cấp phó giám đốc sở của Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy - Thiệu Đức Vinh. Các tổ viên đến từ các nơi trong toàn tỉnh, hầu hết đều là bí thư các huyện, cũng có vài tên lãnh đạo các ban ngành thuộc tỉnh nhưng chủ yếu vẫn là lãnh đạo huyện chiếm đa số, có thể nói là rất ít cán bộ cấp phó giám đốc sở như Hứa Lập.



Xem ra hoạt động nghiên cứu lần này chủ yếu là nhằm vào cán bộ lãnh đạo cấp huyện, mà Hứa Lập là cấp phó giám đốc sở coi như cao hơn nửa bậc, hắn không khác gì hạc giữa bầy gà.



Hoạt động nghiên cứu này theo Hứa Lập thấy là cơ hội rèn luyện tốt,nó cũng là cơ hội tốt cho hắn mở rộng mối quan hệ. Tổ thứ hai tổng cộng có 19 đồng chí, người có chức vụ thấp nhất cũng là trưởng phòng khảo thí – Sở nội vụ tỉnh; các đồng chí khác chủ yếu là bí thư các quận, huyện. Người có thể ngồi vào các vị trí này có ai là kém chứ? Nếu như có thể thông qua đợt nghiên cứu này kết bạn với bọn họ, như vậy Hứa Lập sẽ có thêm nhiều con đường. hoạt động lần này kéo dài nửa tháng mọi người ăn chung, ở chung chắc cũng coi như là đồng nghiệp, sẽ dễ kết bạn.



Chẳng qua trước khi tham gia hoạt động này Hứa Lập còn vài chuyện cần xử lý. Nhất là bây giờ thị trưởng Tô Quảng Nguyên có thái độ không rõ ràng, Hứa Lập không thể không đề phòng. Lần này hắn đi tới nửa tháng trời, núi không có hổ thì khỉ xưng vương. Đến lúc ấy Hứa Lập tới huyện Cát Sơn cách Vọng Giang mấy trăm Km, cả Vọng Giang sẽ do Tô Quảng Nguyên làm chủ. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì mình cũng không thể kịp xử lý.



Ai biết Tô Quảng Nguyên có nhân cơ hội này mà gây rối hay không? Cho nên trước khi đi Hứa Lập cần làm là tìm chuyện gì đó cho Tô Quảng Nguyên, để Tô Quảng Nguyên không có tâm tư đi gây rối. Mà biện pháp ước thúc Tô Quảng Nguyên tốt nhất chính là chế độ trưng cầu ý kiến nhân dân mà Hứa Lập đã đưa ra với Lưu Hồng Đào.




Hứa Lập lấy máy gọi điện cho Lưu Hồng Đào. Không đợi Hứa Lập mở miệng nói, Lưu Hồng Đào đã nói trước.



- Bí thư Hứa đã về Vọng Giang rồi ư?



- Ừ, tôi vừa về xong, ngài gần đây vẫn khỏe chứ?



- Vẫn tốt, cậu không có việc nhất định sẽ không gọi cho tôi. Cậu vừa về đã gọi chắc không phải quan tâm sức khỏe của tôi rồi, chắc là nhớ tới chế độ trưng cầu ý kiến nhân dân phải không? Cậu yên tâm, nhiệm vụ mà bí thư Hứa tự mình giao thì tôi sao dám trễ nải. Tôi và mấy đồng chí phó chủ nhiệm khác của đơn vị đã nghiên cứu nửa tháng, về cơ bản đã định ra phương án của chế độ trưng cầu ý kiến nhân dân.



Hứa Lập nghe ra được Lưu Hồng Đào có chút bất mãn với mình. Lưu Hồng Đào đã biết mình gài bẫy đây mà. Chẳng qua Hứa Lập cũng nghe được vẻ cao hứng trong giọng đối phương. Mình suy đoán lúc đầu không sai rồi, Lưu Hồng Đào mặc dù tự nguyện xin sang Đại hội đại biểu nhân dân nhưng đó là do tình thế bắt buộc. Nếu không đường đường là bí thư thị ủy thì ai muốn trao quyền cho người khác chứ? Mà Lưu Hồng Đào làm lãnh đạo cả đời giờ bị đẩy sang Đại hội đại biểu nhân dân, sợ là cảm giác mất mát sẽ rất lớn. Vì vậy chế độ trưng cầu ý kiến nhân dân này có thể nói là tăng thêm quyền hạn cho Đại hội đại biểu nhân dân. Không chỉ có Lưu Hồng Đào, dù mấy phó chủ nhiệm khác cũng đều mong đợi phương án được ra sớm




- Vất vả chủ nhiệm rồi. Chờ phương án chính thức được áp dụng tôi sẽ mời ngài và mấy vị phó chủ nhiệm khác uống một chén coi như tôi xin lỗi mọi người.



- Được, bữa rượu này cậu không thoát được đâu.




Lưu Hồng Đào cười nói:



- Đối với chế độ trưng cầu ý kiến nhân dân cậu đưa ra, chúng tôi sau khi nghiên cứu cơ bản xác định mấy bước sau. Đầu tiên sẽ do hội nghị thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân họp xác định, sau đó báo cho các ban ngành liên quan bên chính quyền thị xã trước một tuần. Sau đó các đồng chí trong ban thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân cũng sẽ đưa ra báo cáo riêng của mình. Tiếp theo là các thường vụ sẽ họp, do lãnh đạo các ngành cùng với tổ điều tra, nghiên cứu của ban thường vụ tiến hành báo cáo các đề tài và tiến hành biện luận. Một tuần sau ban thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân sẽ đưa ra văn bản chính thức về đề tài có liên quan đến các ban ngành. Trong nửa tháng sau khi đã chính thức gửi công văn sẽ một lần nữa tổ chức hội nghị thường vụ của Đại hội, yêu cầu phó thị trưởng phụ trách công việc đó tiến hành trả lời các nội dung trong văn bản của Đại hội, nếu đồng chí phó thị trưởng không trả lời được đầy đủ, không làm quần chúng hài lòng, vấn đề không giải quyết được một cách chính thức thì thị trưởng sẽ phải tự mình ra mặt giải thích.



Hứa Lập nghe Lưu Hồng Đào giới thiệu như vậy, hắn suy nghĩ xem trình tự các bước này có hợp lý không, có tính khả thi không?



- Chủ nhiệm Lưu, hay là sáng mai chúng ta gặp mặt, nếu không có vấn đề gì thì hội nghị thường vụ sắp tới sẽ tiến hành thảo luận phương án này.



- Được, mai tôi tới tìm cậu.



Lưu Hồng Đào cũng hiểu việc trưng cầu ý kiến nhân dân có liên quan rất rộng, tác động lớn với chính quyền nên không thể không thận trọng nhằm tránh xuất hiện phiền phức không cần thiết.



Sáng sớm hôm sau Lưu Hồng Đào cầm phương án về chế độ trưng cầu ý kiến nhân dân do Đại hội đại biểu nhân dân soạn thảo mang tới văn phòng Hứa Lập. Hứa Lập mời đối phương vào rồi dặn Nhâm Minh Sơn không cho phép ai quấy rầy. Sau đó hắn khóa trái cửa, hai người ở trong văn phòng trao đổi cả buổi sáng. Tới tận trưa Hứa Lập mới nhiệt tìn đưa Lưu Hồng Đào ra khỏi trụ sở thị ủy. Có thể nói cuộc trao đổi đã thành công tốt đẹp.