Trọng Sinh Vì Anh

Chương 15: "Mà cho dù anh ấy thích con gái thì cô nghĩ anh ấy sẽ thích cô à?"




Mộ Miên giẫy giụa, trước mắt cậu như một khoảng không vô định, đôi mắt có chút vướng víu, có lẽ là một miếng vải đã che đi đôi mắt của Mộ Miên. Mộ Miên cả người cứng đờ, bị trói ngồi trên ghế, một nỗi sợ hãi cuồn cuộn,dâng lên trong lòng cậu, cả người toát mồ hôi. Lần đầu tiên trong đời Mộ Miên biết thế nào là bắt cóc

Cậu gào thét trong vô vọng, Mộ Miên càng gào, cả căn phòng chỉ đáp lại bằng tiếng vọng của chính cậu. Bất lực, Mộ Miên cũng bắt đầu trấn tĩnh bản thân

" Bình tĩnh, thở đều nào Mộ Miên, mày suy nghĩ đi "

Bình tĩnh được một lúc, cậu bắt đầu tự suy nghĩ

Là ai bắt cậu? À không cậu tự biết rồi, Đinh Ninh Hy chứ ai? Lần cuối cùng Mộ Miên ngất đi chính là gặp phải cô ta, không sai được. Nhưng vì sao cô ta lại bắt cóc cậu? Ui chao nếu là Đinh Ninh Hy làm thì lại dễ đoán quá. Chắc chắn cô ta muốn dùng Mộ Miên để làm khó Diệc Minh Phong, hoặc là cô ta giết cậu, hoặc là cô ta dùng cậu làm vật trao đổi

Mà với cái tính cách nhát gan của Đinh Ninh Hy chắc chắn cô ta không định giết cậu rồi, cô ta dám bắt cóc cũng coi như là có cố gắng

Xem như cũng đã hiểu đại khái, Mộ Miên cũng chẳng còn sợ nữa, dù gì cậu cũng chết một lần rồi, chết thêm lần nữa cũng không khác gì nhau

Nhưng nếu thật sự phải chết, có lẽ điều hối hận nhất đời cậu vẫn sẽ là bỏ anh một mình lần nữa

Đang lạc vào suy nghĩ của chính mình, cậu nghe tiếng mở cửa, giọng nói cùng tiếng bước chân càng tiếng lại gần, là Đinh Ninh Hy. Mộ Miên cười khẩy

" Hừ, cô mà cũng có gan làm việc này à Đinh tiểu thư ? "

" Đừng có tỏ ra hiểu tôi, tôi sẽ giành lấy Phong "

Mộ Miên bất lực, có cảm giác như cô nàng này không nghe hiểu tiếng người. Đã nói là có cố thế nào cũng không được rồi mà, giờ không có Mộ Miên cậu ở cạnh Diệc Minh Phong thì cũng sẽ có một Mộ Miên khác ở bên cạnh anh thôi. Miễn là con trai, ok?

Đinh Ninh Hy thật sự không hiểu xu hướng tính dục của Diệc Minh Phong hay là cố chấp không hiểu? Đây là câu hỏi Mộ Miên muốn hỏi cô ta lâu rồi

" Ê hỏi cái, cô thấy bản thân bị ngốc không? Chứ sao cô không hiểu tiếng người à? "



" Cậu nói cái gì? "

Mộ Miên thở dài

" Phong thích con trai, cô vốn đã biết mà, vậy còn cố để làm gì? "

" Tôi..tôi cần cậu lo à? "

" Ai thèm lo, cô tưởng tôi rảnh dữ vậy "

Đinh Ninh Hy :"..."

Mộ Miên bực bội muốn mở hộp sọ của Đinh Ninh Hy ra xem bên trong chứa cái gì, sao lại không biết dùng não vậy? Không biết bộ vi xử lí có vấn đề hay cô ta không có, nếu không có thì thôi Mộ Miên rải chút thiện lương tặng cho một cái. Chứ người bình thường không ai giống vậy hết

" Mà cho dù anh ấy thích con gái thì cô nghĩ anh ấy sẽ thích cô à? "

Đinh Ninh Hy im lặng, bị Mộ Miên nói trúng tim đen nên cô ta tạm thời không biết phản bác thế nào. Nếu Diệc Minh Phong thật sự thích con gái thì anh sẽ thích ai khác chứ không phải cô ta. Vì nếu thích cô ta thật thì Diệc Minh Phong chẳng cần phải cưng chiều Mộ Miên nhiều đến thế

Chậc mà thích con gái thì còn thích ai được, đương nhiên vẫn thích Mộ Miên rồi, chỉ cần cậu bằng lòng hóa trang thành con gái là được, khó quá thì chi tiền chuyển giới. Chỉ cần là Diệc Minh Phong vui, bắt Mộ Miên làm gì cũng được. À nhưng mà việc "vận động" trên giường thì cậu sẽ suy nghĩ lại

" Khỉ gió thật, sao nãy giờ gửi hoài không được "

Nãy giờ Mộ Miên đang khiến Đinh Ninh Hy lơ là cảnh giác để âm thầm gửi tín hiệu cầu cứu đến Diệc Minh Phong. Từ sau cái lần bị Lam Sở chuốc thuốc, Diệc Minh Phong sợ Mộ Miên lại xãy ra chuyện nên bắt đeo lắc tay định vị. Người ngoài nhìn vào thì chỉ xem nó như một cái lắc bình thường thôi, nhưng cái lắc lại có năng lực vô cùng hữu ích. Mỗi tội do bị vướng bởi mấy cái dây trói tay nên cậu gửi mãi chưa xong

" Yes được rồi, chờ đợi không thôi thì không phải cách hay, không biết có cách nào thoát được không? "



Mộ Miên bỗng lóe lên một ý kiến

" Ê, tôi đói rồi, mang đại cái gì cho ăn miếng coi "

" Cậu dám ra lệnh cho tôi? "

" Cô nói nhiều quá, tôi mà chết đói là cô tiêu tùng liền, tôi nghĩ cô không có ý định giết người đâu ha? Nhanh nhanh cái chân lên, beefsteack nha "

Đinh Ninh Hy: Cạn lời!

Đinh Ninh Hy hậm hực rời khỏi phòng, Mộ Miên ngồi chờ dĩa beefsteack thơm ngon, ăn món này thì phải có dao rồi, chỉ mong là Đinh Ninh Hy không tinh ý nhận ra, chứ nếu không thì việc thoát ra e là hơi khó. Khoảng một lúc sau thì Đinh Ninh Hy mang vào, mùi hương thơm đến bụng đói cồn cào

Mộ Miên nhìn dĩa đồ ăn mà thất vọng, thầm chửi sao tự nhiên cô ta tinh ý thế không biết

" Cậu tưởng tôi ngốc à? Dù sao thì thấy cậu cũng tội, tôi cắt nhỏ beefsteack ra cho cậu rồi, ăn tự nhiên "

" Vậy cởi trói đi chứ cột tay sao ăn? Hay cô định bón cho tôi đấy? "

Đinh Ninh Hy nhăn mặt chê bai, đứng nghĩ một hồi cũng cởi trói cho cậu, nhanh chân chạy ra khỏi phòng. Mộ Miên nhìn đồ ăn thơm ngon, thôi đành nuốt xuống vậy, ăn đã rồi tính

...<***>...

Diệc Minh Phong đang tá hỏa sao khi nghe báo cáo Mộ Miên biến mất, công việc gì gì đó liền vứt sang một bên, đang họp cũng cắt ngang, anh cho huy động lực lượng phải tìm Mộ Miên cho bằng được

Có lẽ anh không biết được vợ anh đang cặm cụi ăn từng miếng beefsteack thơm ngon

Có thực mới vực được đạo mà!