Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 229




Một đòn mạnh mẽ, lại tàn nhẫn, khiến cho sát thủ K bên này cũng mắt đầy ý lạnh.

Cùng với thời gian đúng lúc, sát thủ K không thể trốn tránh, chỉ có thể trực tiếp đối kháng. ̀m một cái, quả cầu sắt trực tiếp đập vào tay sát thủ K, tay truyền đến đau đớn, mắt đầy ý lạnh, “Thật thú vị!”

“Hì hì, còn rất nhiều cái thú vị đấy.”Nhìn sát thủ K trước mặt, Lê Lê An cười tươi.

Trong lòng có dự cảm không tốt, sát thủ K quay đầu, nhìn thấy thi thể cục trưởng cao nằm trên mặt đất bị xé rách đôi sau đó một người đàn ông mặc bộ đồ đen nhanh chóng đứng lên.

Mồ hôi ướt dính, hai mắt Thiên Lạc đen nhánh phảng phất như bầu trời sao, trực tiếp lao ra, dùng sức tiêm ống tiêm vào mạch máu sát thủ K!

Nhức mỏi, đau đớn truyền đến, sát thủ K một tay chặn Lê Lê An, một tay rút kim tiêm ra, đâm vào mắt Thiên Lạc, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài!

Thuốc tiêm vào người sát thủ K là thứ có thể làm con con người nhanh chóng mất đi năng lực hành động, theo lý mà nói mười giây sau sẽ có tác dụng, vậy mà sát thủ K lại không bị ảnh hưởng, ra tay vẫn tàn nhẫn như vậy.

Không dám xe thường sát thủ K, Thiên Lạc nâng chân lên đá bay kim tiêm trên tay sát thủ K.

Thu hồi tay đang chống đỡ Lê Lê An, sát thủ K lấy dao phẫu thuật sắc bén nhắm vào chân của Thiên Lạc, như muốn cắt đứt gân chân của cô.

Không hổ là sát thủ biến thái, ra tay là tàn độc như vậy.

Trong lòng Thiên Lạc nghĩ như vậy, nhưng vẫn nhanh nhẹn nắm lấy chai rượu vang ném tới sát thủ K.

Đồng thời né tránh, hai người đều không động được một chút vào đối phương. 

Mắt thấy sát thủ K lại vọt đến mình một lần nữa, mặt Thiên Lạc liền nhăn lại.

Hỗn đản này sao lại có chơi như vây? Chẳng lẽ thuốc không có chút tác dụng với hắn sao?

Trong lòng buồn bực, nhưng Thiên Lạc vẫn nhanh chóng quay người tránh sát thủ K, mắt liền thấy sát thủ K lảo đảo một chút.

Cảm giác choáng váng mãnh liệt ập đến, sát thủ K thấy hắn sắp không cầm được dao phẫu thuật.

Nắm chắc cơ hội, Thiên Lạc liền duỗi tay đấm vào vai sát thủ K, thấy dao phẫu thuật rơi xuống, liền đứng lại gần bên người sát thủ K, giữ chặt bả vai của hắn khiến cho hắn khom lưng, sau đó cong đầu gối đánh vào mặt của hắn.

Kêu lên một tiếng, cả người sát thủ K văng ra ngoài, va vào cửa kính mới dừng lại.

Trên trán đều là mồ hôi, sát thủ K cúi đầu, tóc bạch kim lộ ra tia hờ hững cùng lạnh băng.

Nhìn sát thủ K xụi lơ k có sức lực, Thiên Lạc mới yên tâm đi một chút.

Lúc này, sát thủ K ngẩng đầu, trong mắt không có hoảng sợ mà tràn đầy sát khí, hình như hận không băm được Thiên Lạc thành những mảnh nhỏ!

Đường cong khuôn mặt của sát thủ K khiến cho Thiên Lạc thấy vài phần quen thuộc.