Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 998: Ngươi Đừng Nói Nhảm (1)




"Tốt....Được rồi..."

Triệu Oánh Oánh nhẹ gật đầu.

Thân là khuê mật, Triệu Oánh Oánh cũng mong Lục Dương cùng Quan Nguyệt sớm ngày làm hòa, yêu cầu này, nàng cũng không cách nào cự tuyệt...

"Đừng đổi."

Quan Nguyệt ở một bên liền kéo tay Triệu Oánh Oánh lại.

"Quan Quan...Không có biện pháp a, ngươi vừa rồi không nói sớm, ta đã đồng ý rồi."

Triệu Oánh Oánh rất bất đắc dĩ nói.

Nàng rất xoắn xuýt, lần này kẹp ở giữa, nàng rất đau khổ a....

Đừng quên, nàng còn là cẩu độc thân đấy, tại sao phải đối đãi với nàng như vậy.

"Không vội, ra tiết rồi đổi."

Tuy rằng không ngồi cạnh Quan Nguyệt, nhưng Lục Dương tuyệt đối không khách khí với Triệu Oánh Oánh, nhìn Quan Nguyệt nói ra: "Quan quan, em sao lại chạy tới học bồi dưỡng IELTS?"

"Làm sao ngươi biết ta ở chỗ này?"

Quan Nguyệt hỏi ngược lại.

"Chuyện này....Đương nhiên là nghe ngóng bạn cùng phòng rồi, quan hệ của chúng ta, ta hỏi, các nàng cũng không cự tuyệt trả lời a..."

Lục Dương không có giấu giếm.

Căn bản là giấu không được.

Biết rõ chuyện này cũng chỉ có mấy người, dùng phương pháp loại trừ liền tìm ra, đương nhiên, giải thích như vậy cũng giảm bớt ngoài nghi cho Trương Yến, ít nhất sẽ để cho Quan Nguyệt không biết, Trương Yến đã bị mình thu mua.

"Không phải ta nha."

Triệu Oánh Oánh vội vàng khoát tay, phủi sạch quan hệ.

Không phải Triệu Oánh Oánh, vậy thì Hoàng Hà hay Trương Yến rồi, Quan Nguyệt cũng không muốn tìm xem ai nói ra, dù sao, nàng cùng Lục Dương vẫn còn quan hệ, Lục Dương hỏi, các nàng chắc chắn cũng không giấu giếm.

"Ngươi tới đây làm gì? Ngươi cũng không thích học tiếng Anh."

Quan Nguyệt nhìn nhìn Lục Dương.

"Đây không phải là hói đầu có bọ chét sao, không thấy à? Anh tới nơi này là vì em a, em đột nhiên chạy tới đây học, hơn nữa còn học IELTS, anh có chút không yên lòng, em sẽ không phải chạy ra nước ngoài du học đi."

Lục Dương đem lo lắng của mình nói ra.

Chuyện này cần phải làm rõ.

Hắn nhất định phải thăm dò suy nghĩ của Quan Nguyệt.

"Quan Quan, nàng ấy..."

"Đừng nói."

Triệu Oánh Oánh muốn nói gì, nhưng bị Quan Nguyệt cản lại, nàng nhìn Lục Dương, bất đắc dĩ nhún vai.

"Chuyện của ta, ngươi không cần quản."

Quan Nguyệt nhìn máy tính, trong lời nói còn có chút tâm tình nhỏ.

"Vậy cũng không được...."

Lục Dương tự nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.

Lúc trước hắn có thể theo đuổi được Quan Nguyệt, chỉ bằng da mặt dày thôi đấy, chỉ như vậy mới có thể theo đuổi học bá trường cấp ba, huống chi, lăn lộn ngành giải trí lâu như vậy, hắn đã sớm luyện được khuôn mặt dày như cái thớt.

Phụng bồi Quan Nguyệt học xong một tiết IELTS, Lục Dương có chút muốn ngáp, không phải nói lão sư trình độ không tốt, dù sao lão sư dạy ở đây cũng đều rất lợi hại, giọng nói chuẩn gốc người Anh, trong lúc giảng bài, toàn bộ đều dùng tiếng Anh giao tiếp, nghe Điền lão sư nói, vị lão sư này trước đây làm chuyên môn phiên dịch, bị Đông Phương bỏ ra giá cao đào qua.

Cuộc thi IELTS chia làm bốn bộ phận, đọc, viết, nói, nghe, cộng lại tính trung bình, điểm tối đa là chín, nói như vậy, được sáu chấm năm cũng không tệ, không ít đại học đối với trình độ tiếng Anh cũng có chút yêu cầu, sẽ không để sinh viên không biết chữ nào tốt nghiệp.

Nội dung khóa học, chủ yếu nhắm vào mấy bộ phận này.

Nhìn đoạn văn miêu tả địa lý Châu u bằng tiếng Anh, Lục Dương phát hiện, trong đó có rất nhiều từ đơn hắn cũng không nhận ra đấy, rất dễ làm người khác nhầm lẫn, thời kỳ đỉnh phong nhất của hắn cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới trình độ tiếng anh cấp 4, ở chỗ này, có thể coi là một đứa học bã.

"Từ đơn này là gì?"

Lục Dương bỏ qua Triệu Oánh Oánh, hỏi Quan Nguyệt.

Triệu Oánh Oánh bất đắc dĩ dựa lưng ra sau, cho hai người không gian nói chuyện.

Quan Nguyệt biết rõ Lục Dương cố ý đấy, vốn không tính trả lời, nhưng thấy gia hỏa này rất cố chấp, hơn nữa còn ảnh hưởng đến Triệu Oánh Oánh học tập, nhìn thoáng qua, mới lên tiếng: "anthropology is the scientific study of man, anthropology là nhà nghiên cứu khoa học."

"A, lợi hại, vậy còn từ này."

Thấy Quan Nguyệt thuần thục nói ra, Lục Dương cười vui vẻ.

Học bá không hổ là học bá.

"booklet, sách nhỏ."

Quan Nguyệt còn nói thêm.

"Là sách nhỏ sao, ta biết book là sách thôi, Quan Quan, em thật lợi hại."

Triệu Oánh Oánh ở một bên trợn trắng mắt.

Nàng cảm giác mình bây giờ như là cái bóng đèn, sớm biết như vậy cũng không báo danh cho rồi, dù sao, về sau nàng cũng không nhất định dùng điểm IELTS.

Mấy vấn đề Lục Dương hỏi, Quan Nguyệt thân là học bá đều trả lời.

Tan học.

Triệu Oánh Oánh vội vàng đổi vị trí với Lục Dương, nàng đã sớm nhận đủ thống khổ khi ngồi giữa hai người rồi.

Lục Dương cũng được như ý nguyện ngồi xuống bên cạnh Quan Nguyệt.

Trong lớp có mấy nam sinh từ bên ngoài trở về, thấy một màn như vậy càng thêm ghen ghét, vốn tên tân sinh mới tới này ngồi ở dãy nữ, đã khiến bọn hắn vô cùng khó chịu, nhưng không nghĩ tới, gia hỏa này lại ngồi chính giữa hai nữ xinh.

Hơn nữa một trái một phải đều là đại mỹ nữu, quả thật quá hạnh phúc đi.

Tuy nhiên.

Sinh viên mà, vẫn tương đối giữ gìn mặt mũi, cũng không dám đi gây chuyện vô cớ, chỉ là trong lòng không hẹn mà cùng nhau quyết định đem Lục Dương cô lập...

Nhưng mà, đối với Lục Dương mà nói, đây là việc không có uy hiếp nhất....

Hắn tới nơi này, chỉ có một mục tiêu là Quan Nguyệt, cũng không rảnh rỗi cùng mấy đứa nhóc này kết giao bằng hữu.

"Quan Quan, thời điểm học cấp ba, chúng ta đã muốn ngồi cùng bàn với nhau, không nghĩ tới bây giờ có thể thực hiện.

Lục Dương nói tiếp.

Quan Nguyệt nghĩ đến thời điểm học cấp ba.

Lúc kia đúng là Lục Dương có tìm đến chủ nhiệm Đổng Nghiễm Nho, thỉnh cầu cho hai người ngồi chung một bàn, nhưng bị Đổng Tuyển Nho nghiêm khắc cự tuyệt, không chỉ như thế, còn nói đã phát hiện bọn hắn truyền giấy cho nhau, sẽ nói với bố của Quan Nguyệt.

Chuyện này khiến Lục Dương sợ tới mức ngồi im.

Đương nhiên.

Quan Nguyệt biết rõ do thầy Đổng hảo tâm, nếu thật đem hai người xếp ngồi cạnh nhau đoán chừng bọn hắn không học nổi, Lục Dương lúc kia ham chơi, đoán chừng giống như Ngô Bá, đến cả đại học cũng không vào được.

"Quan Quan, năm nay quốc khách, anh định trở về thăm thầy Đổng, nếu em không đi với anh, đến lúc đó thầy Đổng mà hỏi, anh sẽ nói em quăng anh rồi."

Lục Dương nói tiếp.

Quan Nguyệt mở to hai mắt.

Tức giận ở trên tay Lục Dương bấm một cái.

Lục Dương cười hắc hắc.

Hắn vươn tay, lặng lẽ đem bàn tay Quan Nguyệt bắt lấy, Quan Nguyệt vùng vẫy vài cái, phát hiện Lục Dương không có ý định thả ra, sợ bị những bạn học khác phát hiện, mặc cho Lục Dương nắm tay.

"Ngươi như vậy, ta căn bản không cách nào học tập..."

Quan Nguyệt hít một hơi nói.

Nàng có chút bất đắc dĩ.

"Vậy em nói với anh xem, em vì sao hết lần này tới lần khác lại muốn học IELTS, nếu lý do của em khiến anh cảm thấy hài lòng, anh sẽ không quấy rầy em học tập."

"Ra nước ngoài du học không được sao?"

Quan Nguyệt tức giận nói.

"Đáp án này không được..."

Lục Dương trực tiếp gạt bỏ.

Quan Nguyệt bất đắc dĩ.

"Ta định thi nghiên cứu sinh HKU, cần thành tích IELTS, lý do này được chưa?"

(HKU Đại học Hong Kong)

"HKU a."

Lục Dương suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu, nói ra: "Vậy thì được."

Chỉ cần Quan Nguyệt không qua Châu u, nàng đi đâu Lục Dương cũng có thể chấp nhận, Hồng Kong cũng không xa, cũng chỉ cách Thượng Hải một cây cầu.

"Triệu Oánh Oánh thì sao, nàng cũng muốn thi nghiên cứu sinh Đại Học Hong Kong sao?"