"Tin tức nho nhỏ, xế chiều ngày mai, trong cuộc thi âm nhạc của trường, A Nã Nhĩ Hãn cũng sẽ tham gia..."
Trong phòng 504, Siêu ca kích động nói.
"A Na Nhĩ Hãn là ai?"
Lưu Lỗi quay đầu lại có chút mờ mịt.
Đinh Siêu hướng phía Lục Dương nháy mắt.
"Ngươi hỏi Lục ca a, hắn biết rõ đấy!"
Lục Dương suy nghĩ một chút, nói ra: "Có phải là tân sinh mà lần trước báo danh chúng ta gặp không?"
"Đúng vậy a, Lục ca, ngươi tại sao phải hỏi như vậy? Ngươi đừng nói với ta là, ngươi quên mất nàng rồi đi."
Đinh Siêu giật mình hết sức.
"Nếu ngươi không nhắc tới chuyện này, quả thật ta quên mất."
Sau ngày khai giảng chỉ gặp mặt một lần, sau đó cũng không có liên hệ, Lục Dương thật sự không để trong lòng.
Bất quá.
Nữu sinh kia hình như có tham gia Đại Đạo Tinh Quang, còn là quán quân vòng 1, là một đối thủ khá mạnh mẽ a, dù sao ngươi ta cũng là dân chuyên nghiệp, lại có quầng sáng trên người, nếu đổi lại bản thân một mình lên sâu khấu, quả thật chưa chắc đã có thể soanhs.
Cũng may Trần Thu Nguyệt mời theo Y Thanh.
"Ta không tin, muội tử xinh đẹp vậy mà ngươi có thể quên mất?" Siêu ca cảm thấy Lục Dương đang nói khoác, trước mắt nói không nhớ sau lưng đã liên hệ với người ta rồi, dù sao thời điểm khai giảng, thời điểm gặp được học tỷ Tống Giai, tình cảnh chính là như vậy..."
"Siêu ca, ngươi từ đâu lấy được tin tức?"
Lục Dương hỏi.
"Trên diễn đàn a, ta ở trong trường cũng coi là nhân vật có số má, tin tức gì mà có thể gạt được hỏa nhãn kim tinh của ta, Lục ca, Lỗi ca, ngày mai chúng ta đi xem thi đấu đi."
Đinh Siêu chờ mong không thôi.
Lần trước tuy rằng xin được phương thức liên lạc, nhưng còn chưa được thêm được hảo hữu, đến cả mã vùng hắn còn quên mất, lần này, hắn rất muốn rất muốn một lần nữa xin lại phương thức liên lạc, nếu có thể xin được số điện thoại thì tốt nhất.
Lưu Lỗi không có gì hứng thú, hắn nói ra: "Ta không đi đâu, có gì hay mà xem, đều là trận đấu của một đám tân sinh mà thôi, còn không bằng ở trong ký túc xá chơi game."
"Không chỉ là tân sinh, mà còn có cả một ít lão sư cũng tham gia, hơn nữa, ta nghe nói, trận đấu này dính đến tranh đấu nội bộ của hội sinh viên, hình như Trần Thu Nguyệt cùng một tên cán bộ nào đó đều tranh đến chức hội trưởng, ngươi nào ở trong cuộc thi này biểu hiện xuất sắc hơn, liền dễ dàng được chọn."
Nói xong.
Siêu ca nhìn Lục Dương, nói ra: "Lục ca, ngươi chắc chắn sẽ không bỏ qua đi."
'' ừ."
Lục Dương gật đầu.
"Ta sẽ đi, bất quá, không có cách nào cùng ngươi xem được rồi."
"Vì sao?"
"Bởi vì ta cũng lên báo danh tham gia a."
Lục Dương nói ra.
"A, ngươi cũng báo danh tham gia sao?"
Đinh Siêu vội vàng hấp tấp đứng dậy.
"Lục Dương báo danh tham gia không phải là một chuyện rất bình thường sao? Ngươi không phải vừa nói, cái này dính đến việc Trần Thu Nguyệt tranh cử hội sinh viên, Lục Dương nhất định sẽ đứng ra giúp nàng."
Nghe được Lục Dương cũng sẽ tham gia cuộc thi này, Lưu Lỗi cũng thêm chút hứng thú."
"Không...Không phải, ta có chút kinh ngạc mà thôi, Lục ca, ngươi sao không nói sớm một chút, ta có thể giúp ngươi phân tích một chút về đối thủ a, hiện tại xem ra, tình thế có chút không quá tốt a..."
Đinh Siêu nhìn tin nhắn trong nhóm ,nói ra.
"Làm sao vậy?"
Lưu Lỗi có chút khó hiểu.
"Lục Dương hát hay như vậy, tham gia một cuộc thi không phải chuyện đơn giản sao?"
Đinh Siêu lắc đầu, nói ra: "Cuộc thi lần này Lục ca tham gia, nhất định đứng về phía Trần Thu Nguyệt, nhưng A Na Nhĩ Hãn mà ta vừa nói, đứng bên con lại đấy, Lục ca tuy rằng hát hay, nhưng so vơi ca sĩ chuyên nghiệp như A Na Nhĩ Hãn đã từng tham gia Đại Đạo Tinh Quang, Lục ca dù giỏi thế nào, cũng không bằng người ta được."
"Ngươi chỉ biết hạ uy phong người nhà, hừ, tham gia Đại Đạo Tinh Quang thì thế nào, Lục Dương nếu đi tham gia tiết mục này, cũng sẽ đơn giản cầm giải tổng quán quân đi về!"
Lưu Lỗi khinh thường nói.
Đinh Siêu chẳng muốn phản ứng với thằng fan cuồng này.
Quán quân Đại Đạo Tinh Quang dễ cầm về vậy sao? Người bình thường mà muốn cầm giải thưởng ở chương trình âm nhạc về, quả thật là tự cao tự đại ,ếch ngồi đáy giếng....
"Lục ca, ngươi không lo lắng gì sao?"
Đinh Siêu có chút kinh ngạc hỏi.
Lưu Lỗi tự cao tự đại còn chưa tính, Lục Dương làm sao lại bình tĩnh như vậy?
"Có chuyện gì mà cần phải lo lắng chứ, ta không cảm thấy mình sẽ thua nàng ta."
Lục Dương lắc đầu.
Nếu là hắn tự mình biểu diễn, quả thật có chút áp lực, nhưng hiện tại, coi như xong...Trên cơ bản đã không có chuyện gì cần phải lo, lãnh đạo trường học, chỉ cần không phải kẻ đần, liền biết lựa chọn thế nào.
Song phương không cùng một đẳng cấp, chớ đừng nói chi ngón giọng của sư tỷ hiện nay không thua kém bất kỳ ca sĩ nào.
"Lục ca, ngươi đừng sơ suất, A Na Nhĩ Hãn thật sự rất lợi hại, không tin, ta sẽ tìm tiết mục của nàng biểu diễn cho ngươi xem, ngươi xem thì biết..."
Đinh Siêu cảm giác mình phải uốn nắn lại tư tưởng của Lục Dương, hắn mở lên Baofeng, ở trên gõ gõ, rất nhanh tìm thấy một tiếc mục ca hát, ma người biểu diễn trong đó chính là A Na Nhĩ Hãn.
A Na Nhĩ Hãn mặc một bộ quần áo cùng trang sức dân tộc lên sân khấu, nàng tự đàn tự hát một ca khúc mà Lục Dương không quen lắm.
Tuy rằng ca khúc kỳ lạ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hắn thưởng thức âm nhạc, giọng hát của A Na Nhĩ Hãn rất êm tai, như được trời cao ưu ái vậy, cơ hồ có thể lấy ra kiếm cơm, mấu chốt nhất là kỹ xảo không tệ, Lục Dương cũng không nghe thấy lỗi nào, nàng hát nốt cao cũng rất kinh diễm.
Lục Dương nghĩ mã không rõ, đối hpuwong vì sao lại tới trường học bọn họ tiến hành học tập, sao không vào học hí kịch, học hí kịch không tốt hơn đây sao? Chẳng lẽ tiếng phổ thông của nàng không được tốt?
"Thế nào, có phải cảm thấy rất lợi hại hay không?"
Video này Đinh Siêu đã không biết coi bao nhiêu lần, mỗi lần xem lại, hắn đều cảm thấy kinh diễm.
"Ừ, rất lợi hại, nhưng ta chắc chắn không thua."
Lục Dương vẫn bình tĩnh như cũ.
A Na Nhĩ Hãn có thiên phú rất cao, giọng hát cũng không tệ, so với bản thân hắn thì hơn, nhưng hơn cũng không nhiều, dù sao, nàng thiếu quá trình học tập chuyên nghiệp, thêm nữa mới phát huy thiên phú mà thôi.
Hai người lên sân khấu cùng biểu diễn cũng chưa biết ai thắng ai thua, dù sao nếu mà cân nhắc lợi thế phía sau, lãnh đạo sẽ ưu tiên lựa chọn hắn, hơn nữa có thêm Y Thanh, đối phương hầu như không có bất kỳ cơ hội nào.
Y Thanh vừa lên sân, tuyệt đối là vụ nổ.
Kỳ thật Lục Dương lo lắng nhất là, không biết lãnh đạo nhà trường có duy trì hiện trường được không, sợ lại tạo thành hỗn loạn...Xem ra, phải sớm cùng Lâm Hổ nói chuyện mới được.
Không để ý đến Siêu ca, Lục Dương đi đến ban công gọi điện.
"Lâm đội trưởng, ta có chuyện muốn nói với ngươi, ngài mai trường học không phải tổ chức thi đấu âm nhạc sao?"
"A, ta cũng biết chuyện này, sao vậy?"
"Trận đấu ngày mai, ta mời tới một minh tinh, vì để tránh cho việc xảy ra ngoài ý muốn, ta cảm thấy bên bảo vệ nên đưa thêm vài người tới..."
"A, chuyện nhỏ, cần ta nói với phía lãnh đạo nhà trường không?"
"Không cần, hát một bài liền đi, không cần phải làm mọi việc trở nên phiền toái."
"Vậy được, ngay mai ta tự mình qua."
Cúp điện thoại, Lục Dương liền yên tâm.
Hắn thiết chút nữa không để ý đến chuyện này, dựa theo tin tức Siêu ca cung cấp, thời điểm thi đấu, cũng có toàn thể tân sinh đến xem, có chừng khoản tám chín nghìn người, chớ đừng nói chi có cả lão sinh khóa trên tới quan sát, nếu tính ra cũng hơn vạn người rồi.
Nhiều người như vậy, dù thế nào cũng nên cần phải cẩn thận.
Nói chuyện điện thoại xong, Siêu ca còn muốn nói tiếp hai câu, nhưng Lục Dương không có nhiều hứng thú, nói một tiếng buồn ngủ rồi nhảy lên giường.
...
...
...