"Đi ăn đồ nướng cũng vào đồn công an, các ngươi cũng trâu đấy."
Thấy Lưu Lỗi không có vấn đề gì, Lục Dương cũng yên tâm xuống, lúc lái xe nhận được điện thoại của Siêu ca, Lục Dương còn tưởng rằng rất nghiêm trọng.
Đinh Siêu cười hề hề bu lại, nói ra: "Lục ca, tối nay đừng đi nữa."
"Làm sao."
Lục Dương liếc mắt nhìn hắn.
Siêu ca nói: "Giúp ta vài ván game đi, gần đây một mực thua à."
"Không chơi ,không chơi."
Lục Dương khoát tay cự tuyệt.
Nha đầu ở nhà còn đợi mình về bế, hắn làm sao có thể ở lại đây cùng Siêu ca chơi game, hơn nữa, hắn cũng không để Laptop trong phòng a.
"Lục ca, ta thua quá thảm rồi, xin ngươi đấy."
Siêu ca khẩn cầu nói.
Gia hỏa này.
Lục Dương thấy hắn không chịu thả mình đi, nhìn thoáng qua Lưu Lỗi, nói: "Lỗi ca, ngươi kéo hắn giúp ta, ta thấy ngươi cũng không có gì bận."
"Ai nha, đau đầu quá, đầu ta đột nhiên đau rồi, đau quá a."
Nghe thấy Lục Dương nói vậy, Lưu Lỗi liền bụm đầu, bộ dạng tỏ ra rất đau.
Lục Dương có chút im lặng, gia hỏa này, giả bộ cũng không có chút giả trân quá đi.
"Lục ca, chúng ta là hảo huynh đệ, ngươi nhẫn tâm nhìn ta bị người khác hành hạ sao?"
Siêu ca nhìn nhìn Lục Dương với ánh mắt tội nghiệp.
Nhẫn tâm, vô cùng nhẫn tâm, tốt nhất là đem người hành đến nỗi bỏ game đi, trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lục Dương cũng không nói ra, hắn sợ Siêu ca lại nghĩ quẩn.
"Như vậy đi."
Lục Dương suy nghĩ biện pháp, nói: "Để ta tìm đồng đội cho ngươi, bảo hắn mang ngươi leo rank, như vậy đã được chưa."
"Không được, kỹ năng ngươi tốt, kỹ năng người khác ta không tin."
Siêu ca tuy rằng cũng chơi game lâu, nhưng trong những người hắn quen biết, chỉ có kỹ năng của Lục Dương là cao nhất, đến nay, hắn còn chưa thăm dò được Lục Dương rốt cuộc sâu bao nhiêu.
"Yên tâm đi, người ta tìm, còn lợi hại hơn ta."
"Thật không?"
"Đương nhiên là thật rồi, lừa ngươi làm chó."
Lục Dương bình tĩnh nói.
Nghe Lục Dương thề như vậy, Siêu ca liền tin tưởng, Lục Dương lấy điện thoại ra, ở trong nhóm chat chiến đội nhắn tin, hỏi ai tối nay rảnh rỗi, không có việc gì, thì bồi một con gà mờ đánh vài ván game.
Chiến đội có rất nhiều tuyển thủ, ngoài trừ năm người đánh chính, còn có sáu người dự bị, những người này đều do A Bố chọn lựa, nhìn thấy lão bản ngàn năm xuất hiện một lần, cả đám đều trồi lên mặt nước nói có thời gian.
"Một người là được rồi, Nặc Ngôn(ClearLove), ngươi tới đi."
Lục Dương chọn một người.
Trong mấy người, Nặc Ngôn nhìn qua trẻ tuổi nhất, thể lực tốt nhất, phụng bồi Siêu ca đánh xuyên đêm cũng không thành vấn đề.
Chỉ chốt lát, Nặc Ngôn nhanh chóng hoàn thành xong trận đấu của mình, cũng dựa theo Lục Dương yêu cầu, lấy một nick clone thêm bạn, hơn nữa không được tiết lộ thân phận tuyển thủ chuyên nghiệp của mình.
Sau khi thêm hảo hữu với nhau, Lục Dương mới lên tiếng: "Siêu ca, nhớ đừng thức đêm muộn quá, ngủ sớm đi."
"Biết rồi, mà hắn được không đó." Siêu ca đối với người Lục Dương tìm đến tỏ ra không tin lắm. Lục Dương cười cười, lười để ý đến tên tiện nhân này.
Siêu ca đã tìm được đồng đội, đầu Lưu Lỗi liền hết đau, hắn có chút tò mò không biết người Lục Dương tìm đến có trình độ gì, chuyển một cái ghế tới, ngồi sau lưng Siêu ca.
Siêu ca gửi qua mấy tin nhắn, đối phương không thèm nhắn lại, điều này làm trong lòng Siêu ca càng thêm không yên.
"Xin rừng, auto win."
Mới vào game, Siêu ca đã nhìn thấy đồng đội của mình lên tiếng, Auto win? Siêu ca liền vui vẻ, người này hẳn là tự tin với trình độ của mình lắm đây, Lưu Lỗi ở một bên cũng rất chờ mong, lời này hơi tự tin quá thì phải, mang theo quả tạ vàng Siêu ca, muốn thắng cũng là một chuyện khó khăn.
Trạng thái của Lưu Lỗi bây giờ là, chơi một mình sẽ thắng, chơi cùng Siêu ca nhất định sẽ thua, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn thường xuyên tránh không chơi chung với con hàng này.
Quá hố người.
Miệng còn ngoan cố.
Thời điểm này, người chơi vẫn còn rất đơn thuần, thấy có người xin lane, cả đám đều phối hợp nhường cho, cuối cùng hắn chọn một con Evelyn
Siêu ca nhếch miệng.
"Con tướng này, có gì hữu dụng chứ, một cái CC cũng không có, cũng ít máu."
"Gặp người biết chơi thì rất lợi hại đấy."
Lưu Lỗi nhắc nhở.
Hiện tại bọn hắn cũng không thể phán đoán, người Lục ca tìm tới có trình độ gì, trong lòng Siêu ca âm thầm cầu nguyện, chỉ cần đối phương có được nửa thực lực của Lục ca là được.
Trò chơi bắt đầu.
Không đến hai phút, trong rừng đã truyền đến tiếng giết.
Evelyn lấy được chiến công đầu.
"Có chút kỹ năng a."
Siêu ca bị đánh chỉ còn một phần ba máu, thao tác Garen nấp ở sau trụ hồi máu, có chút kĩnh hài nhìn nhìn.
"Hắn vào cướp rừng rồi."
Lưu Lỗi nói ra.
Sau đó truyền đến tiếng kêu thứ hai.
Evelyn ở bên bùa đỏ của đối phương, đem người đi rừng đối phương đánh chết lần nữa.
"Rất mạnh a, đây mới là đi rừng chứ."
Lưu Lỗi cũng có chút kinh ngạc, không nói tới kỹ năng, mà tư duy này, tuyệt đối là cao thủ, hai lần giết rừng, trên cơ bản rừng đối phương ván này không thể nào chơi được nữa.
Ba kill.
Bốn kill.
Năm kill.
Sau khi có được hai mạng đầu tiên, Evelyn trực tiếp bay lên, mạng thứ ba, mạng thứ tư, mạng thứ năm....
Vẫn chưa tới mười lăm phút, Evelyn đã có mười bảy mạng, KDA lúc này của cả đội chỉ mới được 19/4.
"Ài, trâu a."
Siêu ca triệt để hưng phấn.
Hắn hiện tại không còn hoài nghi cao thủ Lục Dương mời đến rồi!
"Hình như rừng team bạn AFK rồi, không xuất hiện nữa thì phải." Tần Tỷ kinh ngạc nói.
Quả nhiên, mới đến phút thứ 20, đối phương liền lựa chọn đầu hàng, Siêu ca nhìn qua chiến tích, KDA của Evelyn so với bốn người bọn họ cộng lại còn nhiều hơn.
"Quá trâu đi."
"Ta bây giờ đã tin rồi, người này còn cao hơn Lục Dương nữa"
Siêu ca có chút hưng phấn nói.
Sau đó hắn gửi tin nhắn qua.
"Đại lão, tiếp tục a."
"Oke."
Đối phương nhắn lại một chữ ok.
Tâm tình Siêu ca kích động không thôi, bắt đầu tìm trận thứ hai, sau đó lại một trần tàn sát máu lạnh, ở rank xếp hạng của Siêu ca, Lục Dương có thể săn giết lung tung, chớ đừng nói chi đến tuyển thủ chuyên nghiệp, trận đầu chọn Evelyn, cũng để thích ứng một chút.
Biết rõ trình độ của người chơi ở rank này, kế tiếp liền tùy tiện một chút, vô luận đi lane nào, đều có thể tiến hành săn giết, cho dù có người afk cũng không cản được.
Bình quân mỗi trận 20 phút, có đôi khi trụ đối diện Siêu ca chưa nổ, ván đấu đã kết thúc.
"Thật trâu."
Thời điểm lên bảng điểm số, nhìn đối vương dùng nidalee giết hai mạng dưới BOT, Siêu ca nhịn không được hít một hơi khí lạnh.
Trò này, còn đánh được vậy sao?
"Trình độ này chỉ sợ là thách đấu đi?"
Siêu ca khiếp sợ nói.
"Thách đấu mạnh vậy sao? Không, là tuyển thủ chuyên nghiệp!" Lưu Lỗi triệt để bội phục, không biết Lục Dương mời từ đâu tới thần nhân này a.
Chung cư Hoa Đình, trong nhà.
Nhìn khuê nữ đang ngủ, Lục Dương nở ra nụ cười.
"Cuối cùng cũng ngủ rồi."
Lục Dương thở dài một hơi, cũng hơi mệt mỏi quá sức.
"Chắc con bé đói bụng, sớm cho ăn một chút, đoán chừng đã sớm ngủ mất tiêu rồi." Liễu Thanh Thanh nhỏ giọng nói.
"Anh sao biết con bé đói bụng ,dù sao vừa nãy cũng mới ăn mà."
Lục Dương chỉnh nhiệt độ điều hòa cao lên một tí, chỉnh đến 27 độ, sợ con gái lạnh, nếu như không phải thời tiết bên ngoài quá nóng, Lục Dương cũng không có ý định mở điều hòa.
"Nha đầu này, đoán chừng đang lớn, nên sức ăn rất nhiều."
Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra.
"Ừ, ngay mai em sẽ đi tìm bác sĩ dinh dưỡng hỏi một chút, xem tình huống thế nào."
Sau khi đem em bé dỗ đi ngủ, Liễu Thanh Thanh đi rửa mặt, hơn mười phút sau mặc áo ngủ từ trong toilet đi ra.
Lục Dương từ ký túc xá trở về, cũng sớm tắm rửa xong, chờ Liễu Thanh Thanh nằm xuống bên cạnh, hắn ở trên má đối phương hôn một cái.
"Lục Dương, hôm nay có người đến thuê cửa hàng."
Liễu Thanh Thanh chỉnh lại gối trên đầu, sao cho thoải mái hơn một chút.
"n."
Lục Dương không nói gì,