Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 959: Tiểu Minh Tinh (2)




Đi ra cư xá.

Bên ngoài Tây Môn lần nữa khôi phục sự náo nhiệt như ngày xưa.

Còn có chút tân sinh, đều đổi lấy trang phục quân huấn, tốp năm tốp ba mua đồ dùng sinh hoạt, dựa theo tiền lệ cũ, hôm nay báo danh, sau đó buổi chiều tập hợp, bắt đầu làm quen lẫn nhau.

Một năm rồi lại một năm, vẫn luôn là như thế.

"Minh Bác, báo danh chưa?"

Lục Dương gọi điện cho Lý Minh Bác.

"Còn chư, ta để Thẩm Yến về báo danh trước, hồi sẽ qua, bên phía quầy hàng, không thể thiếu người được."

Hôm nay khai giảng, sinh viên mua đồ rất nhiều, sinh ý tốt, mới ban ngày Lý Minh Bác đã dọn hạng ra, mục đích tự nhiên cũng vì kiếm tiền.

Lục Dương nói ra.

"Vậy ta đi trước đây."

"Ừ, ngươi đi đi, Lỗi ca cùng Siêu ca đã tới, chúng ta buổi tối gặp mặt." Lý Minh Bác nói ra.

"Không có vấn đề."

Nghỉ hè đã lâu không gặp.

Lần nữa gặp nhau, nhất định phải tụ họp mọt chút, đây cũng là truyền thống sau mỗi kì nghỉ.

Bên phía Lý Minh Bác hẳn là phải bận rộn tới tối, Lục Dương cũng không đi quản hắn, trực tiếp đi vào trường học, cửa lớn Tây Môn mở ra, hai bên đứng đầy bảo an, ai nấy đều mặc đồng phục chỉnh tề nghiêm túc.

Tư thể đứng của bọn họ rất tiêu chuẩn, hiện ra vẻ uy phong lầm lẫm.

Bảo vệ ở đại học, cũng không phải bảo vệ kiểu truyền thống, bản thân của bọn họ cũng được xếp vào dân phòng, Lâm Nhị Hổ còn là đội trưởng đội dân phòng.

"Lâm ca, hôm nay dến sớm a."

Nhìn nhìn Lâm Hổ, Lục Dương lên tiếng chào hỏi.

Lâm Hổ vừa thấy Lục Dương liền nở nụ cười vui vẻ, con mình bây giờ là lái xe Lục Dương, hắn có thể thông qua chuyện đó biết Lục Dương lợi hại thế nào.

"Không có biện pháp a, hôm nay từ bên ngoài đến quá nhiều người, phải hảo hảo nhìn xem, ngươi đây là đi báo danh sao?"

"Đúng vậy a, ta đi trước đây."

Phía trước có một chiếc xe bus lái tới, Lục Dương tranh thủ đi tới.

Bởi vì quá nhiều người.

Xe vừa dừng, liền ngồi đầy người, cũng may Lục Dương chạy nhanh, dành được một chỗ.

"Xin chào, còn chỗ không?"

Thời điểm xe chuẩn bị xuất phát, một nữ sinh kéo hành lý vội vàng đi lên, nữ sinh này có rất nhiều đồ vật, một cái valy, một balo lớn, nhìn qua hẳn là để chứa ghita.

Mấu chốt nhất là, nư sinh này rất xinh đẹp, khuôn mặt trắng nõn trái xoan, mũi cao mắt thẳng, trong đôi mắt còn có tia màu xanh nhạt, có chút phong thái dị vực, giống như đại minh tinh nào đó trên mạng.

"Hết chỗ rồi."

Người lái xe là một phụ nữ, nhìn thoáng qua nữ sinh, lại nhìn về phía sau, lắc đầu nói ra.

"Nhích vào chút đi."

Lục Dương hướng bên trong ngồi sát vào, chỗ hắn ngồi là ở hàng ghế cuối, một người khác thấy vậy cũng rất phối hợp, nhích vào cửa sổ, lộ ra một vị trí trống ở giữa hai người.

Chỗ ngồi không lớn, nhưng với thân thể nữ sinh, cũng liền đủ rồi.

Nữ sinh này nhìn thoáng qua Lục Dương.

Ánh mắt lộ ra tia cảm kích, nàng vội vàng gỡ hộp đựng ghita xuống để nơi cánh tay, sau đó nhấc hành ly lên xe.

"Đến đây đi."

Lục Dương đem hành lý nhận lấy, vị trí đã không còn, mấy thứ này nhất định phải mang theo, một nữ sinh kéo hành lý có chút mệt mỏi, cầm lên xe khẳng định mất công ,nhìn ra, nữ sinh này đã khá mệt mỏi.

"Cảm ơn, cảm ơn..."

Tiếng phổ thông của nữ sinh này cũng không phải rất chuẩn.

Lên xe, nàng ngồi bên cạnh Lục Dương, trong khong khí còn chút hương thơm nhàn nhạt.

Xe chậm rãi chuyển động.

Cũng may, đuôi xe khá rộng, có thể để hành lý cùng hộp đàn trước mặt, bằng không, mấy thứ nhày nhất định phải chiếm chỗ đấy.

"Ngươi là tân sinh năm nay à?"

Lục Dương hỏi một câu.

"Ừ, đúng vậy, ta là A Na Nhĩ Hãn, tân sinh năm nay, dự tính sinh, mời chiếu cố thêm." Nữ sinh đem đàn ghita chuyển qua tay khác, vươn tay nắm lấy tay Lục Dương.

"Lục Dương, sinh viên năm ba."

Lục Dương nắm một chút liền thả tay ra.

"YA...., ngươi là học trưởng năm ba." A Na Nhĩ Hãn kinh ngạc nói.

"Sao vậy, hay là nhìn ta trẻ quá."

Lục Dương cười cười.

"Không phải ,không phải...Ta còn tưởng rằng, ngươi là phụ đạo viên đấy." A Na Nhĩ Hãn lè lưỡi, cười nói.

Lục Dương nhìn lại trang phục hôm nay của mình.

Áo sơ mi ô vuông.

Quần bò cạp bảy tấc.

Nhìn qua thì giống như lập trình viên, so với sinh viên trẻ tuổi thì có chút không giống, nữ nhân này, ố ý tổn thương người khác a.

"Xấu hổ, ngươi sẽ không tức giận chứ, ý ta không phải nói ngươi như ông cụ non, mà cảm giác ngươi rất thành thục."Nữ sinh vội vàng bổ cứu.

"Nam nhân thành thục cũng như ông cụ non thôi."

Lục Dương nhịn không được lắc đầu.

Sau đó cầm lấy điện thoại nhìn nhìn, vừa rồi điện thoại rung lên đấy.

"Siêu ca, có chuyện gì sao?"

Điện thoại cho Siêu ca gọi tới đấy.

"Lục ca, vừa rồi ta mới gọi cho Minh Bác, hắn nói ngươi tới bao danh rồi, đã đến chưa, ta ở thư viện đợi ngươi được một lúc rồi đấy."

Lục Dương ngẩng đầu nhìn, phía trước là thư viện, hắn nói ra: "Đến rồi, đang xuống xe."

Sau một lát.

Xe vững vàng dừng lại bên ngoài thư viện.

Đại sảng tầng một thư viện, là nơi sinh viên báo danh, tân sinh cùng lão sinh trên cơ bản đều phải đi qua đây một chuyến, tầng hai cũng có mấy vị trí báo danh, bình thường chỉ có lão sinh lên đó.

Đến nơi.

Lục Dương giúp A Na Nhĩ Hãn cầm hành lý xuống, đưa lại cho nàng, sau đó chỉ chỉ mấy người tình nguyện viên phía trước, nói ra: "Tầng một tìm chỗ nào cũng có thể báo danh, nếu có gì không hiểu, liền hỏi bọn họ, bọn họ là tình nguyện viên của trường, chuyên môn lấy giúp đỡ tân sinh làm niềm vui."

"Cảm ơn Lục Dương học trưởng."

A Na Nhĩ Hãn bái, lại hỏi: "Học trưởng không đi vào sao?"

"Ta đợi bạn cùng phòng, hắn tới rồi."

Lục Dương thấy được Đinh Siêu, liền vẫy vẫy tay.

"n, vậy ta đi vào trước."

A Na Nhĩ Hãn hướng phía Siêu ca nhìn thoáng qua, sau đó mang theo hành lý của đàn ghi-ta, không hề quay đầu đi vào...

"Ài, Lục Dương, cô em gái này từ đâu vậy, nhìn rất quen mắt a!"

Đinh Siêu bước nhanh tới, nhưng vẫn đến chậm một bước, muội tử đã rời đi, hắn nhìn theo bóng lưng, nhịn không được nói ra.

Lục Dương đưa tay đánh ra một quyền, nói: "Nói gì vậy, là học muội, dự tính sinh của trường, gặp được ở Tây Môn đấy."

Dự tính sinh kỳ thật còn chưa tính là sinh viên, nghiêm chỉnh mà nói, bọn họ là dự bị nhập học, bọn họ ở đại học học tập qua một năm, sau đó mới lên năm nhất, trở thành sinh viên chính thức.

Nói như vậy, chỉ có dân tộc thiểu số mới được hưởng chính sách này.

"Dự tính sinh sao?" Siêu ca như có điều cần suy nghĩ, bỗng nhiên, hắn vỗ đầu, nói ra: "Lục ca, ta cuối cùng cũng biết nàng là ai rồi!"

"Siêu ca, đầu óc của ngươi có phải quá thông minh rồi không, mới gặp người ta lần đầu tiên, liền biết người ta là ai, chẳng lẽ cả hè này ngươi đi học coi bói."

Lục Dương nhịn không được cà khịa.

Gia hỏa Đinh Siêu này, thật đúng là nhìn thấy mỹ nữ liền mất đường về.

"Gì vậy, nàng ấy tham gia Đại Đạo Tinh Quang, còn là quán quân vòng 1....Ta mấy ngày trước có xem qua tiết mục của nàng....Chính là show mà lão Tất làm MC đấy!"

Đinh Siêu hưng phấn nói ra.

Nếu như không phải Lục Dương có ở đây, hắn đã đuổi theo vào thư viện rồi.

Thốt ra lời này.

Lục Dương có chút không xác định được nữa rồi.

Vừa rồi cô em gái kia, mang theo đàn ghita, hẳn là một nữ sinh yêu thích âm nhạc, thật là một tiểu minh tinh sao?

"Thiệt hay giả?"

"Đương nhiên là thật rồi, ta chắc chắn, Lục ca, ngươi tin ta, muội tử xinh đẹp thế này, ta chỉ cần nhìn qua một lần liền khẳng định quên không được,

Đinh Siêu thề non hẹn biển nói ra.

Sau đó giống như là nổi điên vậy, lầm bầm lầu bà.

"Kháo, không nghĩ trường học chúng ta cũng có tiểu minh tinh a."

"Nhưng mà ta thấy ngoài người ra, thì hình như mấy người khác không nhận ra nàng a." Lục Dương im lặng nói.

"Quán quân vòng một a, không nổi tiếng cũng là chuyện bình thường...Bất quá như vậy cũng đã rất lợi hại rồi, dù sao đây cũng là tiết mục của đài CCTV! Quá cường đại, Lục ca, các ngươi vừa rồi không phải nói chuyện sao, có số điện thoại không?"

Đinh Siêu chờ mong hỏi.

"Lần đầu tiên gặp mặt, ta xin số điện thoại người ta làm gì?"

Lục Dương lắc đầu.

"Ài, đây chính là mỹ nữ đấy, cơ hội tốt như vậy mà ngươi bỏ lỡ, không xin số điện thoại a." Siêu ca đấm ngực dậm chân, thập phần không cam lòng nói.

"Nàng hiện tại không phải ở trong thư viện sao? Nếu ngươi thích, vào mà xin."

Lắc đầu, Lục Dương cũng hướng thư viện đi vào.

Đổi lại kiếp trước, ở trường học nếu như gặp được người nổi tiếng, hắn khả năng thật sự giống Siêu ca, vội vàng hấp tấp như vậy, nhưng hôm nay, hắn cũng đã sớm quen thuộc, chỉ là quán quân vòng một mà thôi, so với mấy Võng Hồng dưới trướng hắn còn kém, chớ đừng nói chi đến sư tỷ Y Thanh mới đạt giải quán quân the voice.