Ting ting ting.
Điện thoại vang lên, Từ Thi nhận nghe điện thoại, sau đó trừng to hai mắt, nói ra: “Nguyệt Nguyệt tỷ về rồi!”
Lục Dương nhìn ngày trên điện thoại, khoảng cách đến ngày khai giảng còn một khoảng thời gian đi, Trần Thu Nguyệt sao đột nhiên lại trở về?
“Nàng nói gì?”
Lục Dương nhìn nhìn Từ Thi hỏi.
Từ Thi nói nói: “Nàng nói, còn dẫn theo một người bạn đến đây, hỏi ta có ở trong nhà không, ta nói không...Nguyện tỷ biết rõ ngươi trở lại Lục Thành rồi.”
“Ngươi nói?”
Lục Dương đưa tay ra, ở trên mặt Từ Thi nhéo nhéo.
Trần Thu Nguyệt biết mình đến Lục Thành, không phải Từ Thi thì là Thẩm Yên. Đêm qua, Lục Dương mới gặp hai người họ, hôm nay Trần Thu Nguyệt liền tới.
Chuyện này.
Hiệu suất cũng quá nhanh đi.
Lục Dương vô lực nôn ọe, mật thám Trần Thu Nguyệt an bài bên cạnh mình cũng quá nhiều đi.
Khuôn mặt Từ Thi đỏ bừng, nhẹ gật đầu.
Được rồi, Lục Dương đã xác định được là do Từ Thi mật báo, bất quá, Lục Dương cũng không làm gì nàng, hắn đi tới cửa, cũng gọi điện cho Trần Thu Nguyệt.
“Em tới Lục Thành rồi hả?”
Điện thoại rất nhanh kết nối, Lục Dương nói ra.
“Đúng vậy a, nhanh như vậy đã biết, ngươi cùng Từ Thi ở chung một chỗ đi?” Trong điện thoại, truyền đến giọng nói là lạ của Trần Thu Nguyệt.
Lục Dương không thèm để ý chút nào, nói ra: “Ừ, Từ Thi mới mua một căn phòng, trong quá trình tu sửa bị người ta lừa, ta tới đây giúp nàng ấy xử lý một chút.”
“Từ Thi mua phòng rồi hả?”
Trần Thu Nguyệt còn không biết chuyện này.
“Ừ, là cư xá nằm ở phía Đông, ở tầng hai, đoán chừng bị nhân viên tiêu thụ lừa.” Lục Dương quay đầu nhìn nhìn Từ Thi, tiểu khai ái đi thăm quan căn phòng, không dám tới đây nghe lén điện thoại.
“Cái con nha đầu chết tiệt này, lá gan lớn lắm, một mình cũng dám đi mua phòng rồi, ta cũng không dám!” Trần Thu Nguyệt có chút kinh ngạc.
“Ngươi không có tiền mà.”
Lục Dương nhịn không được vạch trần nàng.
“A, hỗn đản. Ta không có tiền, còn không phải vì ngươi?”
Trong điện thoại truyền đến thanh âm tức giận của Trần Thu Nguyệt.
Lục Dương có chút khó hiểu, cái quần gì đây, ngươi không có tiền liên quan gì đến ta. Bất quá, hắn rất nhanh nghe thấy lời kế tiếp của Trần Thu Nguyệt.
“Ngươi kết hôn với ta, chẳng phải ta có tiền rồi sao?”
Lục Dương ngượng ngùng cười cười: “Không kết hôn cũng có tiền mà....”
“Dừng.”
Giọng điệu Trần Thu Nguyệt coi thường.
Lục Dương tiếp tục nói: “Từ Thi nói em dẫn bạn tới đây, là ai vậy? Lý Phỉ Phỉ sao?”
“Hả? Làm sao ngươi biết được?”
Trần Thu Nguyệt có chút kinh ngạc.
Rồi nói tiếp: “Thế mà nói ngươi không có phương thức liên lạc của Lý Phỉ Phỉ, có phải nàng nói cho ngươi biết hay không.” “Anh đoán mò, trước em cũng kể về mấy khuê mật của mình, đây là cái tên duy nhất anh nhớ kỹ, vì vậy tùy tiện nói ra một chút, anh cùng nàng không có liên hệ gì, em đừng hiểu lầm.”
Lần này Lục Dương thật bị hiểu lầm rồi.
Khuê mật của Trần Thu Nguyệt, chỉ có tên của Lý Phỉ Phỉ được nhắc nhiều nhất, Lục Dương cũng chỉ vẻn vẹn nhớ kỹ cái tên này.
Hàn huyên một hồi, Lục Dương mới cúp điện thoại.
Hắn đi vào phòng, nhìn Tư Thi nói nói: “Đi thôi, trước về trường học, ta mời khách, tí nữa chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm.”
“Tốt.”
Từ Thi lấy ra chìa khóa, đem căn phòng khóa lại, sau đó cùng Lục Dương đi câu thang xuống lầu. Ở tầng hai cũng tương đối tiện, đi thang máy hay không cũng vậy.
Chung cư Hoa Đình, tầng sáu.
Sau khi đem hàng lý đặt xuống, Lý Phỉ Phỉ bắt đầu quan sát căn phòng này.
Phòng ở không nhỏ.
So với nhà nàng ở Giang Thành thì còn lớn hơn.
Đây là phòng mà đại tỷ mua ở Lục Thành sao?
Trần Thu Nguyệt nói chuyện điện thoại xong thì từ ngoài cửa đi vào, đem hành lý đặt xuống đất, nói ra: “Về sau ngươi ở lại đây đi, có ba phòng ngủ, một căn của ta, một căn của bạn ta, căn còn lại ngươi ở đi.”
Đem khuê mật từ Giang Thành kêu tới đây, Trần Thu Nguyệt tự nhiên không có ý định cho nàng ra ngoài ở một mình.
“Ta ở chỗ này thích hợp sao? Nếu bạn trai ngươi tới...”
Lý Phỉ Phỉ cẩn thận nhỏi.
“Hắn tới thì tới, ngươi lo lắng làm gì?”
Trần Thu Nguyệt chẳng hề để ý.
Lý Phỉ Phỉ nói ra: “Ta không lo lắng, chỉ cần nam nhân của ngươi không chê là được.”
“Hắn thì chê cái gì, hắn ước trong nhà nhiều mỹ nữ đây này.” Trần Thu Nguyệt thở dài, Lý Phỉ Phỉ mơ to hai mắt mà nhìn.
“Được rồi, đem hành lý sắp xếp vào trong phòng đi, sau đó rửa mặt, chúng ta ra ngoài ăn trưa...cũng hơn một giờ chiều rồi.”
Hai người cùng một chỗ đem hành lý sắp xếp vào trong phòng.
Lý Phỉ Phỉ đi vào một căn phòng khác, trong này thứ gì cũng có, chỉ cần trải ga giường lên là tốt rồi, mấy thứ này nàng đều mang theo.
Chỉnh đốn xong, Lý Phỉ Phỉ vào phòng vệ sinh rửa mặt, nói ra: “Chúng ta đi nơi nào ăn a?”
“Đi trường học đi, không phải ngươi muốn tới trường ta nhìn xem sao? Vừa vặn dẫn ngươi đi dạo chơi.” Trần Thu Nguyệt từ trong tủ lạnh lấy ra chai nước có ga, uống một ngụm.
“Đại tỷ, ta không muốn ăn thức ăn ở căn tin a, dù sao đây cũng là lần đầu tiên ta tới đây.” Lý Phỉ Phỉ lau lau mặt, đi ra.
Trần Thu Nguyệt trừng mắt liền nhìn, nói ra: “Ăn ở căn tin thì làm soa, có ăn đã không tệ rồi, huống hồ, thời điểm này, căn tin đã sớm đóng cưa, muốn ăn cũng không ăn được.”
“Vậy chúng ta ăn ở đâu?”
Lý Phỉ Phỉ cười cười.
“Không biết, Lục Dương mời khách, bảo chúng ta ra ngoài trước.”
Trần Thu Nguyệt đem chai nước trong tay một hơi uống sạch, sau đó đi vào phòng mặc vào áo chống nắng.
Lý Phỉ Phỉ cũng mặc một chiếc áo chống nắng, bên ngoài tuy nóng, nhưng nữ sinh mà, đều sợ rám đen, ưa thích làn da trắng như ngọc.
Sau khi thu thập xong, hai người mới ngồi thang máy đi xuống lầu.
Một bên khác, từ của Đông trở về, Lục Dương cùng Từ Thi đã đến nơi.
Trong tiệm một vị khách cũng không có, nhưng vẫn mở cửa, có nghĩa là đã bắt đầu kinh doanh, Từ Thi có chút tò mò: “Không nghĩ tới bọn họ mở cửa sớm như vậy!”
“Ừ, ngày hôm qua thời điểm đi thăm ngươi, ta cùng Lý Minh Bác có đi ngang qua nơi này, nhìn thấy cửa mở rồi, có thể là do trường học còn nghiên cứu sinh, còn có hội học sinh, nên bọn họ mở cửa.”
Lục Dương giải thích nói.
“Đám người lớp trưởng trở lại rồi sao?”
Từ Thi hỏi.
“Về rồi, ta nghe Lý Minh Bác nói, bọn hắn sẽ giả làm giáo quan huấn luyện năm nay, kế tiếp còn phải ở đây huấn luyện một tháng, đoán chừng phải đợi khi nhập học mới có thể chấm dứt.”
Kỳ thật trường học sẽ từ hội học sinh chọn lựa một ít giáo quan, mặc dù nói hàng năm trường học đều mời đến giáo quan chuyên nghiệp, nhưng không biết là do tiết kiệm tiền, hay là có nguyên nhân khác, số lượng mỗi lần không đủ dùng, vì vậy cần sinh viên góp vào cho đủ nhân số, tuy vất vả, nhưng sẽ có phụ cấp, một tháng được hai ngàn tệ.
Giống như lớp trưởng Ngưu Nguyên Khôi của bọn họ, đây là lần thứ hai hắn làm giáo quan huấn luyện rồi, cũng sớm quen tay hay việc, thậm chí so với giao quan real còn giống hơn.
Từ Thi trừng lớn hai mắt, tuy rằng lúc học quân sự năm nhất bọn họ cũng thế, nhưng thao tác của trường học, vẫn làm nàng kinh ngạc không thôi.
“Đi vào trước gọi món đi, Trần Thu Nguyệt với bạn nàng tí nữa mới tới.”
Nói xong, Lục Dương đi trước bước vào, Từ Thi đuổi sát theo sau.