Ăn cơm xong, lại đi dạo vài vòng quanh sân trường tiêu cơm, Lục Dương mới trở lại ký túc xá.
Trong phòng Đinh Siêu vẫn đang chơi game, hắn đang tập trung nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, Lục Dương trở về mà hắn cũng không biết.
"Gia hỏa này đang lam gì vậy."
Lục Dương thả nhẹ bước chân.
Nhưng vẫn bị Đinh Siêu phát hiện.
Nghe được tiếng bước chân, Đinh Siêu vội vàng tắt trang web.
Lục Dương vẫn kịp nhìn thoáng qua một tí.
Hình anh rất quen thuộc.
Một đống chữ tiếng Anh màu đỏ nhìn không rõ lắm, nhưng nổi bật nhất lại có dòng chữ FBI WARNING.
"Siêu ca, trời vẫn còn sáng đấy, ngươi..."
Lục Dương sắc mặt quái dị nhìn hắn.
Đinh Siêu lúng túng như sắp chết, nói ra:"Không phải như ngươi nghĩ đâu, cái ta mở chính là 'Anh em Hồ Lô."
Đinh Siêu da mặt vẫn còn rất mỏng, trên mặt đã hơi đỏ lên.
"Siêu ca, không phải ta nhiều chuyện, nhưng mà link tốt như vậy mà giữ một mình là không được, tranh thủ thời gian, gửi cho ta với."
Lục Dương vừa cười vừa nói.
Nghe được Lục Dương nói vậy, sắc mặt Đinh Siêu mới khá hơn một chút, vừa cười vừa nói: "Ngươi đợi một tí, ta gửi link tới cho ngươi."
Rất nhanh, Lục Dương liền nhận được link Đinh Siêu gửi tới.
Hắn cũng không ấn tải về, tùy tiện ấn mở một file nào đó giả vờ xem.
Làm như vậy, chủ yếu cũng là chiếu cố cảm giác của Đinh Siêu, sinh viên cùng một chỗ xem phim đen thì không có gì, nhưng nếu ngươi vụng trộm xem, còn bị phát hiện, thì cảm giác lúc ấy liền phi thường hổ thẹn.
Lục Dương đã cùng coi, Đinh Siêu liền nghiêm túc tiếp tục, mở ra đoạn phim vừa nãy bắt đầu coi.
Lục Dương cũng mở ra máy tính, lên nhóm [NO.Chim Cánh Cụt.]
[No.Chim Cánh Cụt] là một nhóm chat nhỏ, bên trong chỉ có bốn mươi người, đây là lúc tác phẩm của hắn đột phá 3 triệu chữ thì được chủ biên Đại Hùng kéo vào đây.
Bên trong đều là một ít kiểu nhân vật trâu bò, ngoài trừ mấy chủ biên phụ trách ra, còn lại toàn các tác giả cấp bậc đại thần.
Như Cà chua, Ngã Cật Tây Hồng Thị, với một đám người khác.
Gia nhập vào nhóm này.
Cũng đại biểu cho thành tích của hắn đã được công nhận, nếu như không có gì ngoài ý muốn, hắn sẽ được kí một hợp đồng mới, hợp đồng cấp bậc đại thần.
Lục Dương đã hoàn thành mục tiêu kiếp trước mà mình không làm được.
Kiếp trước hắn tại lĩnh vực văn học mạng lăn lộn bảy tám năm, về sau tuy nói lên làm biên kịch, nhưng mục tiêu làm đại thần trong giới đã triệt để tan vỡ.
Nhưng ở kiếp này, hắn đã có tác phẩm đột phá 3 triệu chữ, luận thực lực cũng đã tiếp cận được cấp bậc đại thần, không như mười năm sau, người lợi hại xuất hiện tầng tầng lớp lớp, khi đấy Lục Dương cũng ba mươi tuổi, không còn đủ sức để đi tranh đoạt những thứ này.
Nhóm chát vốn rất yên tĩnh.
Lục Dương liên gửi một tin tức.
"Ta có một người bạn mở công ty về manga, muốn mua bản quyền các tác phẩm tiêu biểu để cải biên, ai có nhu cầu có thể liên hệ."
Qua hơn mười phút đồng hồ mới có người trả lời.
"Lộc thần, ngươi xác định người bạn kia không phải ngươi chứ?" Người mở miệng chính là Thiên Tằm Khoai Tây, quả nhiên là người trẻ tuổi, mở miệng không chừa đường sống cho người khác.
Viên Lộc: Khụ Khụ, ta có một chút cổ phần thôi.
Khoai Tây: Chỉ mua bản quyền chuyển thể manga thôi sao?
Viên Lộc: Tạm thời chỉ mua bản quyền manga thôi, các khác về sau lại nói.
Không phải Lục Dương không mua muốn hết toàn bộ, mà hắn không có tiền, bản quyền manga hiện tại giá vô cùng tiện nghi, nhưng điện ảnh cùng trò chơi thì không giống như vậy, giá của hai cái này vẫn còn rất cao, không phải Lục Dương bây giờ có thể mua được.
Nhưng không cần phải gấp, chỉ cần sang năm thôi, hắn đã không thiếu tiền rồi.
Đợi nắm trong tay một đống bản quyền tác phẩm, cho dù mười năm sau, đóng gói bán luôn, cũng thủ được khoản lợi nhuận kếch xu hơn bây giờ.
Lục Dương tiếp tục nói về ưu điểm khi chuyển thể từ tiểu thuyết sang manga, như hấp dẫn nhiều người đọc hơn, có cơ hội chuyển thể thành anime....
Bên trong nhóm chat rất nhanh náo nhiệt.
Bản quyền manga đối với bọn họ mà nói, có cũng được không có cũng chả sao, thậm chí còn có tác giả, đối với khái niệm bản quyền còn rất mơ hồ, hiện tại có người bỏ tiền ra mua thứ này, đây không phải tiền rơi từ trên trời xuống sao?
Không bao lâu, đã có người cùng Lục Dương nói chuyện riêng.
Bận rộn một buổi chiều, lừa dối một hồi, Lục Dương đã mua được bản quyền chuyển thể của vài tác phẩm hot.
Như Tinh Thần Biến, Bàn Long, Đấu Phá Thường Khung, Phàm Nhân Tu Tiên, Cực Phẩm Gia Đinh, Võ Thần, Già Thiên... Những tiểu thuyết này, mười năm sau vẫn có rất nhiều người đọc.
Giá còn rất rẻ, một quyền chỉ cần năm vạn tệ, đổi thành mười năm về sau, giá cả như vậy coi như tặng không rồi, nhưng trước mắt mà nói, giá cả này rất phù hợp.
Võ Thần vẫn còn đang ra tiếp, bất quá cũng sắp kết thúc rồi, Già Thiên mới ra được hai tháng, vừa vặt mới đặt chương vip, vậy mà Thân Đông cũng không nghĩ tới, quyển sách này cũng bán được.
Không sợ bản thân drop sao?
Đáng tiếc duy nhất là Lục Dương không mua được Thần Mộ.
Lộ ra một chút tiếc nối, nhưng tổng thể mà nói, cuộc làm ăn buôn bán này tuyệt đối lời rồi, cùng bọn họ thỏa thuận thêm một vài điều khoản, việc kế tiếp liền chở nên đơn giản, không cần Lục Dương tự tìm từng người ký kết, chỉ cần gửi hợp đến qidian, rồi qidian gửi cho từng người ký là được rồi.
Vì phòng ngừa có tác giả suy nghĩ đổi ý.
Lục Dương trực tiếp lên mạng đặt vé đến Thưởng Hải, rồi lại gọi cho Lữ Tiểu Vũ bảo nàng nhanh chóng soạn ra hợp đồng.
Làm những việc này xong thì đã đến chạng vạng tối.
Điện thoại rung lên.
Là điện thoại của lão Vương, Lục Dương suy đoán Lão Vương đã được tổng biên tập Đại Hùng nói về chuyện trên nhóm chat rồi.
Cầm điện thoại lên, trả lời :" Vương Ca"
"Lộc thần, nghe nói ngươi mua bản quyền manga của các tác phẩm nổi tiếng à, sao vậy, ngươi muốn đổi nghề làm manga sao?"
Lão Vương có chút lo lắng, lo lắng vì vương bài dưới tay minh có thể sắp chạy trốn rồi.
Lục Dương giải thích: "Ta mua giùm cho bạn bè thôi, chủ yếu là người ta làm, ta vẫn tập trung vào viết tiểu thuyết mà, làm sao có thể đổi nghề được."
Lão Vương nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói ra: "Như vậy cũng tốt, quyển sách của ngươi đang ngày càng đi lên, không thể phân tâm vào việc khác được, có rất nhiều tác giả, cả đời cũng không có một tác phẩm tiêu biểu đâu."
"Yên tâm đi, Vương ca." Lục Dương cười cười, còn nói thêm: "Ngày mai ta sẽ tới Thượng Hải, đến lúc đó sẽ mời ngươi uống rượu."
"Cứ quyết định vậy đi."
Lão Vương nhanh chóng đáp ứng.
Đi ăn cơm tối, Lục Dương cũng kêu thêm một phần cho Lữ Tiểu Vũ, khẳng định giờ này nàng ta vẫn còn ở trên công ty đi.
Cả bọn Trần Dư vẫn miệt mài tăng ca, Lục Dương cũng không có quấy rầy bọn hắn, cầm theo hộp cơm đi tới văn phòng của Lữ Tiểu Vũ.
"Ta mang cơm đến cho ngươi này."
Lữ Tiểu Vu nghi ngờ nhìn Lục Dương: "Sao hôm nay ngươi tốt với ta như vậy."
Lục Dương nhìn nàng, vừa cười vừa nói: "Đừng có hiểu lầm, ta đối với ai cũng đều tốt bụng hết."
Nghe nói như vậy, Lữ Tiểu Vũ mới lộ ra nụ cười tinh quái, nàng mở hộp cơm ra, chứng kiến bên trong bốc hơi nghi ngút, nhịn không được mà nuốt nước miếng.
"Tranh thủ thời gian ăn đi, ăn xong còn có sức làm việc."