Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 884: Mùa Xuân Lưu Lỗi




"Chuyện gì, tranh thủ thời gian nói đi, hấp tấp làm gì vậy"

Lục Dương trở lại ký túc xá, cởi áo khoác ném lên trên bàn.

Siêu ca còn chưa bình phục lại tâm tình, Lý Minh Bác liền nói ra: "Lục ca, là có nữ sinh tặng quà cho Lỗi ca...."

"Cái gì!"

Lần này đến phiên Lục Dương kinh ngạc.

Lưu Lỗi là tên thẳng năm, vậy mà cũng có nữ sinh tặng quà cho hắn, chuyện này giống như mặt trời mọc lên từ phía tây, ở trong phòng này, xác suất để Lưu Lỗi có thể kiếm được bạn gái nhỏ hơn cả Đinh Siêu.

Không chỉ có nguyên nhân về tính cách, còn có về chiều cao một mét tám mấy của hắn, nhìn qua đã có cảm giác áp bách, làm cho người ta nhìn thôi đã sợ. Huống chi, bản thân Lưu Lỗi cũng không có ý định đi tìm bạn gái.

Có hai nhân tố bên trong cùng bên ngoài kết hợp, Lưu Lỗi có thể tìm được bạn gái mới là chuyện lạ!

"Còn có việc này?"

Lục Dương nhìn nhìn Lưu Lỗi.

Tên thẳng nam này từ đầu đên cuối vẫn rất bình tĩnh.

"Đúng vậy a, đồ vật đang ở ngay đó, vừa rồi Lỗi ca xuống lầu nhận lấy mang lên, nếu ngươi về sớm hơn một phút đồng hồ, đoán chừng có thể thấy được." Đinh Siêu chỉ vào đồ vật trên bàn Lưu Lỗi.

"Cái gì vậy?"

Lục Dương nhìn nhìn.

Lưu Lỗi bình tĩnh nói: "Một đôi băng bảo vệ đầu gối, dùng để chơi bóng rổ."

"Được a, Lỗi ca, vô tâm cắm liễu liễu lại xanh a, khoa nào vậy?" Lục Dương nhịn không được vui vẻ nói, nếu Lưu Lỗi tìm được bạn gái, vậy trong phòng này chỉ có Siêu ca là cẩu độc thân.

Điều này cũng hơi chút tàn nhẫn.

Lưu Lỗi khoát tay áo, nói ra: "Nói nhảm gì vậy, chỉ là một học muội năm nhất, lúc trước ở trên sân tập xem ta chơi bóng rổ, sau đó thêm phương thức liên lạc, quan hệ chúng ta chỉ là bạn bè bình thường."

"Lỗi ca, ngươi đừng có giả bộ, người ta còn ghi thư tình cho ngươi, ta thấy rồi." Bộ dạng Đinh Siêu lúc này giống như cha mẹ chết vậy, có thể nghĩ tới, tâm tình giờ phút này của hắn hỏng đến cỡ nào.

Lục Dương nhịn không được liếc mắt nhìn Lưu Lỗi.

Thật đúng là, củ cải trắng cũng có chỗ đáng yêu, một tên không hiểu phong tình, lại cao to như thế, vậy mà cũng có người chịu viết thư tình.

Lưu Lỗi có chút bộ dạng không để ý, cười nói: "Ta còn chưa đáp ứng, không tính là bạn bè."

"Lỗi ca, ngươi nói như vậy, Siêu ca sẽ đập đầu chết đấy."

Lục Dương đồng tình nhìn thoáng qua Đinh Siêu

Người khác muốn tìm bạn gái nhưng tìm mãi không thấy, tên này được người đưa tới cửa, ngươi còn cân nhắc có đáp ứng hay không, cái này không phải cố ý đả kích người ta hay sao?

Lý Minh Bác cũng hơi đồng tình nhìn lướt qua Siêu ca, còn nói thêm: "Nữ theo đổi nam cách tầng vải mỏng, vừa rồi Siêu ca cùng ta ở trên lầu thấy được, học muội kia lớn lên cũng không tệ, rất đáng yêu, Lỗi ca ngươi đừng có kém chọn."

Đinh Siêu thở dài, trong lòng cảm thán người với người chênh lệch lớn như vậy sao? Lưu Lỗi còn chê người ta phiền phức đuổi đi, tại sao mình lớn như vậy còn chưa nắm qua bàn tay bé nhỏ của nữ sinh, có nữ sinh mắt mù vừa ý Lưu Lỗi, tại sao không có ai mắt mù vừa ý mình? Trong lúc nhất thời không tìm thấy nguyên nhân, Siêu ca chỉ có thể oán trách ông trời bất công.

Lưu Lỗi vuốt vuốt đại não, nhìn nhìn Lục Dương nói ra: "Lục Dương, ngươi có nhiều kinh nghiệm, nói thử xem, ta phải làm gì?"

"Lỗi ca, ngươi đã lớn như vậy rồi, tìm một người bạn gái cũng rất bình thường, thời gian đại học tốt như thế, không nói chuyện yêu đương ngọt ngào, trong mắt ta, thật sự lãng phí thanh xuân."

Thà hủy đi một tòa miếu, cũng không thể phá hỏng một cặp đôi, Lục Dương tự nhiên khuyên Lưu Lỗi tiếp nhận.

"Yêu đương quá phiền toái a, ta còn muốn mỗi ngày chơi bóng rổ đây."

Lưu Lỗi có chút buồn rầu.

Đinh Siêu nhịn không được trợn tròn mắt, có bạn gái xinh đẹp như vậy, còn muốn chơi bóng , có phải tên này đầu óc có bệnh rồi hay không...Không đúng, nếu yêu vào cũng không lo không có bóng mà chơi.

Không biết nghĩ đến điều gì, nụ cười Siêu ca dần trở nên hèn mọn bỉ ổi.

Lục Dương cười nói: "Lỗi ca, nữ sinh người ta vì nhìn thấy ngươi chơi bóng rổ mới coi trọng ngươi, nói rõ nàng thích xem ngươi chơi bóng rổ đấy, cho nên nói, về sau ngươi chơi bóng rỗ cũng không chậm trễ yêu đương, đem thời gian chơi game rút bớt lại, rồi đi chơi với người ta."

Nghe nói như thế, Lưu Lỗi nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không chậm trễ thời gian chơi bóng rổ là được, chơi trò chơi ngược lại không có gì, bởi vì Siêu ca quá cùi bắp, Lưu Lỗi gần đây không còn muốn chơi game nữa.

Ting...

Điện thoại đặt ở trên bàn vang lên vài tiếng.

Lưu Lỗi cầm lên nhìn.

Sau đó nói: "Nàng gửi tin nhắn tới đây."

Mấy người trong phòng ngủ toàn bộ tiến lên, nhìn tin nhắn trên điện thoại, trên đó có mấy chữ: "Thư ngươi thấy chưa? Ngươi cảm thấy thế nào?"

Lưu Lỗi cầm lấy điện thoại, không biết nên nhắn lại thế nào.

"Lỗi ca, tranh thủ thời gian trả lời a."

Đinh Siêu thúc giục một tiếng.

"Trả lời thế nào?"

"Trả lời...Trả lời....Nhắn lại, chúng ta hẹn hò đi." Lý Minh Bác nói lắp bắp.

"Không được, không được, như vậy quá chính thức rồi, nên làm thế này, đừng chính diện trả lời, Lỗi ca, ngươi hỏi nàng thuộc cung gì đó, nàng nếu như trả lời thuộc cung bảo bình, sử tử....ngươi nói không phải, ngươi thuộc về ta, mả mẹ nó, ta thật đúng là thiên tài mà..."

Siêu ca bắt đầu hưng phấn cả lên.

Không biết có phải hắn đem bản thân mình hóa thân thành nhân vật nào rồi hay không.

"Như vậy được sao?"

Lưu Lỗi nhìn Lục Dương, hắn cảm thấy trong phòng ngủ này người nào cũng không đáng tin cậy, chỉ có Lục Dương mới đáng tin nhất...

"Được a."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Rõ ràng nữ sinh kia ưu thích Lưu Lỗi, chỉ cần đồng ý là được, chuyện đơn giản như vậy, nào cần nhiều lời quanh co vòng vò, đổi lại là Lục Dương, nếu như cũng thích nhau, liền trực tiếp hẹn đi ăn cơm, ăn xong xem phim, xem phim xong...Chỉ cần lúc ra cửa mang theo CMND là được.

Thế giới người trưởng thành, nên trực tiếp một chút.

Lưu Lỗi dựa theo đề nghị Siêu ca an bài, soạn tin nhắn gửi lại.

James(Lưu Lỗi): Ngươi thuộc cung gì vậy?

Một đóa tiểu hồng hoa: Thế anh thuộc cung gì?

James: Ta thuộc cung...

Một đóa tiểu hồng hoa: Sai rồi, anh thuộc về em

James:....

...

"Siêu ca, không giống như kịch bản của ngươi a." Lưu Lỗi không biết kế tiếp nên nói thế nào, sao lại không giống như trong kịch bản vậy.

Đinh Siêu cạn lời, nhìn thoáng qua Lưu Lỗi, nói ra: "Ta cũng không có biện pháp, nữ sinh này quá vội rồi."

"Lỗi ca, trực tiếp nhắn về 'Ngươi cũng thuộc về ta', về sau tận lực ít nói chuyện phiếm lại, có chuyện thì gặp mặt mà nói." Nhìn đoạn hội thoại, Lục Dương cũng rất im lặng.

Lưu Lỗi dựa theo Lục Dương nhắn tin lại.

Đối phương trả lời một icon xấu hổ.

Chuyện này coi như đã định.

Không biết đoạn tình cảm này có thể kiên trì được bao lâu, nhưng hiện tại toàn bộ phòng 504, chỉ còn Đinh Siêu là một con cẩu độc thân, cái này hoàn toàn khác với ý nguyện vĩ đại mà Siêu ca thề thốt lúc nhập học, nói sẽ tranh thủ là người đầu tiên có bạn gái.

"Lỗi ca, mời khách đi, chỉ có thịt dê nướng, mới an ủi tâm tình của ta."

Đinh Siêu hữu khí vô lực nói.

Lưu Lỗi cũng rất hảo sảng, vỗ ngực, nói ra: "Không thành vấn đề, một quán thịt dê đủ ngươi ăn không..."

"Vậy liền đi ăn đi, nhanh nhanh kẻo mấy quán kia đóng cửa."

Đinh Siêu buộc Lưu Lỗi phải chảy ra chút huyết.

"Cũng được, chỉ là bây giờ hơi muộn, chúng ta ăn xong sợ về ký túc xá không được, trừ khi qua bên chỗ Lý Minh Bác ngủ lại." Lưu Lỗi nhìn thoáng qua Lý Minh Bác."

"Chuyện này không có vấn đề, Thẩm Yên gần đây ở ký túc xá." Lý Minh Bác gật đầu.

Lục Dương ngược lại muốn từ chối, chủ yếu do tối nay hắn ăn quá nhiều, đoán chừng bây giờ bụng còn chưa tiêu hóa xong, bất quá hắn cũng không phản đối, dù sao đi ăn cũng không cần căn, uống hai ba chai bia là được, không có vấn đề gì.

Ngay tại thời điểm thương lượng nên đến quán nào, đột nhiên, điện thoại Lục Dương vang lên.

Ấn vào nút nghe.

Trên mặt hắn tràn đẩy vẻ khiếp sợ.

"Thật không? Được, ta lập tức tới."