Cúp điện thoại.
Lục Dương đứng dậy đi tới bàn làm việc, bật máy tính lên...
Đăng nhập vào QQ, ấn mở hòm thư, Lục Dương thấy đồ vật Vương Khánh Huy gửi tới.
Là một file áp súc.
Dùng phần mềm trên máy tính giải nén, Lục Dương mới phát hiện, thứ Vương Khánh Huy gửi tới cho mình là một ít video cùng văn bản tài liệu, mang theo tâm tư tò mò, Lục Dương ấn mở cái đầu tiên.
Sau đó nhịn không được phải nhíu mày.
Hắn lại mở cái thứ hai ,thứ ba, hình ảnh rất mau me, bên trong video còn thỉnh thoảng truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, hình ảnh cùng video này, nếu đưa lên mạng, nhất định phải xử lý hình ảnh mới xem được.
Lục Dương rất khiếp sợ.
Lần trước Vương Khánh Huy cầu cứu, nói tình cảnh rất thảm, Lục Dương còn tưởng hắn thêm mắm thêm muối vào, cố ý nói như vậy, tình huống thật sự thì chắc giống với loại đa cấp thôi.
Nhưng nhìn thấy mấy file tài liệu này, Lục Dương mới biết bản thân nghĩ sai rồi.
Cái chỗ này, thật đúng là địa ngục trần gian.
Vù vù vù...
Nhìn một hồi.
Lục Dương cảm giác trái tim của mình có chút khó chịu, tâm tình trầm trọng xuống, nếu không phải là một người biến thái, thì xem những video này, đoán chừng cũng sẽ có cảm thụ như Lục Dương.
Một người sống sờ sờ, không phải con chó con mèo mà cứ như vậy bị hành hạ, thậm chí chặt tay chặt chân, cắt thận....Cái này có khác gì đối xử với gia súc đâu?
Đáng sợ nhất là gì.
Đáng sợ nhất chính là, ở trên internet, lại không có bất kỳ tin tức nào truyền ra.
Điều này cũng có nghĩa, còn có rất nhiều người bị lừa, mất đi tự do thậm chí là sinh mệnh.
Bê trong còn file này, còn có một file word Vương Khánh Huy giải thích mình làm sao lấy được mấy thứ này, là hắn thừa dịp đám người kia không để ý, lặng lẽ đi vào phòng lão bản cầm đi USB, đồ vật bên trong đáng tin cậy 100%, hơn nữa, nghe lão bản nói, ở bên này, động dạng cũng có nhiều trang viên như vậy.
Đây là một tin tức rất trọng yếu.
Cắm vào USB, Lục Dương đem những video cùng hình ảnh này đều lưu lại một bản, sau đó đem nguyên file chưa giải nén, trực tiếp gửi qua email Lữ Tiểu Vũ.
Cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua thời gian.
Đã hơn mười giờ tối.
Giờ này, có lẽ Lữ Tiểu Vũ vẫn còn chưa ngủ, hắn liền gọi điện thoại.
"Đồng học Tiểu Vũ..."
Điện thoại tiếp thông.
"Lão bản, là ngươi gửi mail cho ta? Ta vừa mới nhận được, chuẩn bị mở ra xem..."
Trong điện thoại, truyền đến giọng nói Lữ Tiểu Vũ.
"Ngươi vẫn còn đang làm việc sao?"
Lục Dương có chút kinh ngạc hỏi.
Giờ này đã hơn mười giờ, vậy mà Lữ Tiểu Vũ vẫn mang theo máy tính bên người.
"Ừ, hôm nay việc tương đối nhiều, tính làm thêm một hồi, làm sao vậy, có chuyện gì không?"
"Không có gì, ta đã gửi cho ngươi, ngươi xem trước đi..."
"Gì vậy, ta tải xuống rồi.."
Trong điện thoại, giọng nói dừng lại một hồi.
"A, những thứ này là gì đây?"
Lúc nói chuyện, Lữ Tiểu Vũ cũng ấn mở hình ảnh, ngữ khí có chút thất kinh.
Nghe được giọng nói hoảng sợ của Lữ Tiểu Vũ, Lục Dương có chút hối hận, giờ này đã là nửa đêm, như thế nào lại gửi cho Lữ Tiểu Vũ, bản thân mình là đại nam nhân còn có chút sợ, vậy Lữ Tiểu Vũ thì làm sao đây.
"Không được ,không được, không thể lấy tính cách nữ sinh đánh giá Lữ Tiểu Vũ."
Lục Dương vỗ vỗ đầu.
Giải thích nói: "Đây là do một người gửi cho ta, tình huống bên phía biên giới Myanmar, bên kia có rất nhiều người bị lừa, những người kia lợi dụng mức lương cao để dụ dỗ, gạt người qua bên kia làm việc trái phát luật, nếu như phản kháng lại, thì sẽ có kết cục giống như trong video này, cũng có vài file ghi âm của mấy người bị lừa, ngươi có thể nghe một chút."
"Quá khủng khiếp, giờ này hơn nửa đêm rồi đấy, mai ngươi gửi ta không được sao?"
Trong điện nói, còn có thể nghe thấy tiếng thở của Lữ Tiểu Vũ, không biết nàng ấn mở đoạn nào, chắc là đoạn chặt tay chặt chân kia...
"Đây còn không phải do có tình huống khẩn cấp sao, không nghĩ nhiều như vậy."
Lục Dương giải thích.
"Ngươi muốn làm gì? đem những thứ này đưa ra ánh sáng?"
Lữ Tiểu Vũ suy đoán ý tưởng Lục Dương.
Công ty bọn họ là gì? Là công ty truyền thông đó!
Những chuyện này trên mạng một chút tin tức cũng không có,như vậy, liền đại biểu không có ai biết, cũng liền có nghĩa rất nhiều người bị lừa qua.
"Đi từng bước một, những tên này thông qua internet để lừa đảo, đầu tiên chúng ta phải điều tra, xem ở trên CCilicili có mấy loại video, tuyên truyền tới Nam Á xuất khẩu lao động không, chỉ cần video dính đến Nam Á, thì trực tiếp phong sát...cứ tìm mấy video nào nói qua bên Nam Á làm lương cao, công việc tốt thế nào,....cấm kênh, thà rằng giết lầm, còn hơn bỏ sót, dù sao một quốc gia phát triển còn kém hơn một thành phố trong nước vậy mà có mức lương cao gất gưởng như vậy, nhất định có vấn dề, trước nói với CTV sét duyện video chú ý vào mấy điểm này."
"Mặt khác, chúng ta sẽ dùng tài khoản của CCilicili phát ra cảnh báo, làm cho người sử dụng biết một số trò lừa đảo trên mạng, như dùng mức lương cao dụ dỗ đi làm việc,....Những tài liệu mà ta gửi tới, có thể chỉnh sửa một chút lại rồi đăng lên."
Có nhiều thứ, cũng không phải toàn bộ đưa ra ánh sáng là tốt, không trải qua nhiều lần xử lý, sẽ dễ đưa tới khủng khoảng.
"Được, ta biết rồi."
Sau khi bĩnh tĩnh lại, Lữ Tiểu Vũ trở về vẻ lão luyện như trước.
"Giám đốc Tiểu Vũ, vất vả rồi."
Lục Dương trong điện thoại nói ra.
"Tốt rồi, tốt rồi, ta không mệt, loại truyện này là một việc tốt, ta cũng biết nên làm thế nào, có thể cứu thêm được mấy người, chút vất vả này của ta không tính là gì."
Chấm dứt cuộc gọi, Lục Dương trở lại trên giường, tâm tình khá hơn một chút, chuyện này giao cho Lữ Tiểu Vũ đi xử lý hắn cũng rất yên tâm đấy, công ty có đoàn đội luật sư, Lữ Tiểu Vũ ở bên kia càng dễ dàng trao đổi.
Cho dù Lục Dương biết làm như vậy, sẽ cho mình vô duyên vô cớ có thêm địch nhân, không chỉ là mấy người lừa đảo, mà hắn có thể gây tổn hại đến lợi ích của rất nhiều người, nhưng cũng không có cách nào hết...
Nếu như không biết thì còn được, nhưng một khi đã biết, hắn không thể không quản.
Tựa như lúc trước giúp đỡ Vương Khánh Huy vậy.
Không phải hắn lấy ân báo oán, mà hắn chỉ muốn giải cứu trăm người đồng bào kia thôi, nếu phải chọn giữa kiếm tiền cùng lương tâm, Lục Dương sẽ chọn vế sau...
Hắn định trước sẽ không làm được nhà tư bản máu lạnh.
Nên càng không thể vì lẩn tránh mảo hiệm, liền che đậy đi chân tướng sự thật.
Từ lúc bắt đầu khởi nghiệp, Lục Dương cũng chưa từng làm qua chuyện gì trái phát luật, coi như công ty của hắn phá sản cũng không sao cả, hắn vẫn như trước có thể làm một phú ông, nhẹ nhõm sinh hoạt cả đời.
Giám đốc Tiểu Vũ vốn chuẩn bị tan việc, lại nhận được email mà Lục Dương gửi tới, nàng không thể không đem công tác ngày mai sắp xếp lại lần nữa.
Bận đến mười hai giờ, quay trở về nhà trọ, ở trong phòng đen kịt, Lữ Tiểu Vũ có chút luống cuống.
Lúc trước ở trong phòng làm việc còn chưa thấy gì, nhưng bây giờ về nhà, chỉ có một mình, những hình ảnh ghê tởm kia không ngừng hiện lên trong đầu Lữ Tiểu Vũ, vẫn như trước làm nàng không thấy an tâm.
Do dự một chút, nàng liền gọi điện cho Lục Dương.
"Chuyện gì?"
"Không có việc gì, ngủ đi, nhưng mà đừng tắt điện thoại..."
"Được."
Lục Dương ngáp một cái
Đưa điện thoại đặt ở bên gối.
Bên này Lữ Tiểu Vũ vẫn nhìn điện thoại trong trạng thái trò chuyện, nội tâm liền an tâm đi không ít, đặc biệt khi nghe được tiếng hít thở từ bên kia truyền tới, làm cho nàng sinh ra một chút bối rối.
Ngủ ngon...