Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 834: Pháo Hoa (1)




Ăn xong bữa cơm tất niên, Tần Lam cùng Đậu Đậu đều bị Tần Lam giữ lại, nhiều người càng thêm náo nhiệt, bọn họ chuẩn bị mởi gặp nhau cuối năm xem, Lục Dương thì kiếm cớ, lặng lẽ rời khỏi nhà.

Bên ngoài cư xá, Bắc Môn.

Đợi một hồi.

Lâm Nhị Hổ lái chiếc Cruiser Prado tới.

"Đồ vật đều mang theo cả chưa?"

Lục Dương nhìn thoang qua chiếc xe.

"Đều ở cốp phía sau."

Lâm Nhị Hổ từ trên xe bước xuống, mở cửa buồng lái.

Lục Dương nhẹ gật đầu, nói ra: "Gần sang năm mới rồi còn làm phiền cậu một chuyến."

"Không có việc gì, đây vốn là công việc của tôi, chủ tịch, nếu không có việc gì nữa thì tôi về trước, năm nay vị hôn thê của tôi tới nhà chúc tết..." Lâm Nhị Hổ cười hắc hắc.

"Được, về đi, mà nhanh nhanh kết hôn đi, chờ cậu kết hôn, tôi sẽ tặng một đại hồng bao."

Đối với chuyện Lâm Nhị Hổ kết hôn, Lục Dương cũng không cảm thấy bât ngờ, thời điểm ngồi xe hắn cũng ngẫu nhiên tâm sự với Lâm Nhị Hổ, nên biết rõ tình huống trong gia đình, sau khi xuất ngũ, trong nhà liền cho hắn đi coi mắt, cũng tìm được đối tượng hợp ý, vì vậy ý định qua năm sau kết hôn.

Lâm Nhị Hổ mở cửa chiếc Roll-Royces đậu ven đường để về nhà, thời điểm lái xe tới đây, hắn liền đặc biệt đỗ bên này.

Sau khi Lâm Nhị Hổ rời đi, Lục Dương đi đến phía sau xe, mở cốp lên, sau đó thấy được mấy cái thùng lớn, mở ra nhìn qua, đều là pháo hoa, lần trước nói chuyện phiếm, Lâm Nhị Hổ có khoe mình có một người bạn làm ở xưởng pháo, nên Lục Dương nhờ hắn mua mấy thùng về đốt.

Ngoài trừ hàng Lục Dương đặt theo yêu cầu ra, thì còn được tặng thêm một vài loại pháo hoa có ngoài thị trường, là loại tụi con nít hay chơi.

Sờ tay lên túi, có bật lửa bên trong, cái bật lửa này là lúc nãy ra khỏi nhà hắn tiện tay mang theo, sau khi xác định không quên thứ gì, Lục Dương lái xe nhắm hướng Đại Học Thành Đông chạy qua.

Giờ này đã có chút muộn.

Bên phía Chu Đình Đình, có lẽ rất sốt ruột rồi a.

...

Đại Học Thành Đông.

Cư xá.

Thời gian đã hơn bảy giờ tối, trong TV đang phát thời sự, Chu Đình Đình từ trong phòng bếp đi ra, cầm lấy điện thoại trên bàn nhìn thoáng qua, điện thoại này là chiếc mới mua, style mới nhất của SamSung, còn các điện thoại bể màn hình nàng đã cất đi rồi.

Nhìn thoáng qua TV, đã chuyển đến bản tin thời sự quốc tế, thời sự có lẽ rất nhanh sẽ kết thúc, nhưng Lục Dương vẫn còn chưa đến.

"Hắn sẽ không phải quên rồi chứ?"

Chu Đình Đình do dự có nên gọi hỏi một câu hay không.

Nhưng lại lo lắng.

Thời điểm nàng đang xoắn xuýt, thì điện thoại vang lên, Chu Đình Đình còn tưởng Lục Dương gọi tới, vội vàng cầm lấy diện thoại, nhưng nhìn tên, là Tiền Tiểu Hoa gọi tới.

"Đình Đình, năm mới vui vẻ."

Trong điện thoại, truyền đến giọng nói Tiền Tiểu Hoa.

Chu Đình Đình nói ra: "Tiểu Hoa, năm mới vui vẻ, ngươi bây giờ ở nhà sao?"

"Đúng vậy a, vừa ăn xong cơm tất niên, chuẩn bị cùng ba mẹ ngồi coi tiết mục cuối năm, ngươi thì sao? Ăn chưa? Lục Dương đã đến chưa?"

Tiền Tiểu Hoa hỏi.

"Hắn vẫn chưa tới." Chu Đình Đình nhỏ giọng nói.

"A, gia hỏa này, cũng quá ghê tởm đi, có phải quên mất rồi không, để ta giúp ngươi hỏi." Vừa nghĩ tới, năm mới khuê mật nhà mình chỉ có một mình lẻ loi trong phòng, Tiền Tiểu Hoa có chút tức giận.

"Đừng."

Chu Đình Đình vội vàng ngăn cản.

"Buổi sáng hắn nói sẽ qua, chắc có lẽ không quên đâu, có thể do có chuyện gì nên chậm trễ, chờ thêm tí nữa..."

"Ngươi nha, cũng quá mềm lòng đi, ngươi không tranh giành tâm Lục Dương thì sớm muộn cũng bị người khác cướp đi, được rồi, ta mặc kệ ngươi, ta không xen vào nữa, hiện tại dù sao hắn vẫn còn là chủ nợ của ta."

Tiền Tiểu Hoa có chút bất đắc dĩ nói ra.

"Vậy được, không nói nữa, ta đi nấu cơm."

"Ừ, ngươi chịu khó chịu đựng vài ngày, qua tết ta sẽ sớm về cùng ngươi."

"Được được."

Hàn huyên một hồi, Chu Đình Đình cúp điện thoại.

Mở ra QQ nhìn thoáng qua, Lục Dương không có gửi tin nhắn tới, nàng cẩn thân cất điện thoại vài trong túi, ở trên bàn lấy một quả Cherry đưa vào trong miệng, sau đó đi vào phòng bếp.

Trong bếp gas vẫn còn mở lửa nhỏ, mùi thơm thức ăn mê người, trên đó để từng cái dĩa, trong đĩa đều trống không, đồ ăn nàng vẫn còn để trong chào, chỉ cần tí nữa xào nóng lại là được.

Nàng sợ đồ ăn nguội, vì vậy tính toán đợi Lục Dương đến hâm lại lần nữa.

Chu Đình Đình đứng trước nồi thịt thử một miếng, thời điểm chuẩn bị dọn đồ ăn ra đĩa, bên ngoài liền truyên đến tiếng mở cửa, Chu Đình Đình vội vàng tắt gas, từ trong phòng bếp đi ra.

Sau đó nhìn thấy Lục Dương từ bên ngoài đi vào.

"Đến rồi a."

Chu Đình Đình mừng rỡ nói.

Vốn nàng còn lo lắng Lục Dương quên mất.

Lục Dương nhìn nàng, Chu Đình Đình tóc búi lại, trước ngực mang một cái tạp dề, giờ phút này còn cầm một cái vá, giả dạng đầu bếp tiểu chuẩn, có lẽ vừa từ trong phòng bếp vội vàng chạy ra.

Cười cười, Lục Dương nói ra: "Xin lỗi, anh đến hơi muộn."

"Không muộn, không muộn, đồ ăn còn chưa dọn ra đâu."

Lục Dương đi vào phòng bếp, nhìn thấy trên đĩa vẫn chưa dọn đồ ăn, liền biết rõ Chu Đình Đình đã đợi mình rất lâu, hắn nói ra: "Vậy nhanh hâm nóng đồ ăn đi, anh sắp chết đói rồi."

Lời này tuy có chút khoa trương, nhưng đúng là Lục Dương để bụng lại.

Đồ ăn đều đã nấu xong, Chu Đình Đình lại kiên trì không cho hắn xuống bếp, Lục Dương cũng không có gì để giúp, liền ở bên cạnh nhìn Chu Đình Đình xào rau, qua vài phút, từng món ăn đầy đủ màu sắc ra đời.

Không thể không nói, nữ nhân này quá chiều chồng rồi.

"Để anh bưng."

Làm xong một món, Lục Dương liền dọn ra đĩa mang đi.

Thừa dịp Chu Đình Đình bận rồn xào rau, Lục Dương lại đem nồi thịt, cá, để vào trong đĩa mang ra ngoài.

Đợi đến khi hâm nóng lại toàn bộ, trên bàn ăn đã đầy món, tổng cộng phải tám món ăn, hai món canh, có thập toàn thập vị ngụ ý, Chu Đình Đình đem bát cơm đưa cho Lục Dương, lại ở phía trên đặt đôi đũa, chờ mong nói: "Nhanh ăn đi."

"Nhiều món như vậy, hai người chúng ta chỉ sợ ăn không hết."

Lục Dương nhìn bàn đầy thức ăn nói ra.

Chu yếu là mấy món này đã nấu từ sớm, nếu như không ăn hết, để không cũng hư mất, bởi vì Chu Đình Đình đã làm rồi nên Lục Dương cản lại cũng không được, nhưng sức ăn của hai người cũn gkhoong nhiều, những món này khẳng định ăn không hết, đổi thành hai người Tống Giai thì may ra mới có khả năng xử lý nổi.

Vị học tỷ này, năm nay về nhà, cũng không biết thế nào...

"Ăn nhiều một chút, thời gian còn lâu, chúng ta từ từ ăn."

Chu Đình Đình điều chỉnh nồi lẩu, như vậy có thể cháy chậm hơn.,

Lục Dương nhìn thoáng qua TV, tiết mục chào đón năm mới đã bắt đầu, trên TV đang phát tiết mục vũ đạo tập thê...Hắn bưng lên bắt, một bên vừa ăn vừa xem TV.

Thời điểm này rating tiết mục cuối năm rất tốt, chất lượng cũng coi như được, về sang càng ngày càng nhảm, mấy tiết mục này khẳng định Lục Dương đã xem qua, nhưng không nhớ gì.

Sau khi tiết mục vũ đạo chấm dứt, trong lúc chờ tiết mục phía sau bắt đầu, hai người MC Chu Quân cùng Tất lão sư lên dẫn chương trình, nhìn thấy hai người, trong lòng Lục Dương cảm thán, đã rất lâu rồi mới thấy lại hai người ở trên TV.