"Chiêm Tuấn..."
Thời điểm này, một nam nhân trung niên mũ vàng đi tới.
"Nhị thúc."
Chiêm Tuấn lau mồ hôi, hỏi: "Sao thúc lại tới đây?"
"Vừa rồi Hồ lão bản nói bên ngoài công trường có một nữ tử tới tìm ngươi? Ngươi đi qua xem đi."
Chiêm Tuấn biết rõ Hồ lão bản, cũng là quản lý giống như nhị thúc của hắn, bất quá, nghe nói chức vụ còn lớn hơn Nhị Thúc, là thân thích với cổ động bên nhà đầu tư.
Có nữ tử tìm mình?
Cảm giác đầu tiên của Chiêm Tuấn là nhận nhầm rồi, làm sao có nữ tử tìm mình chứ.
"Nhị thúc, Hồ lão bản chắc nhận nhầm người rồi."
Xe rùa trên trời chậm rãi đáp xuống, Chiêm Tuấn đi tới, gỡ móc nối xuống, đem chiếc xe đẩy qua một bên.
"Có phải nhận nhầm hay không, ngươi đi qua liền biết, bên này ta giúp ngươi một hồi, vạn nhất nữ tử nào thích ngươi tới tìm thì sao?" Nhị thúc đi tới, đem xe rùa nhận lấy.
"Không thể nào."
Chiêm Tuấn vỗ vỗ bụi bụi trên quần áo, lắc đầu.
Bụi trên quấn áo cũng theo cánh tay mà rơi xuống đất, nhưng có chút xi măng dính trên người, không cách nào biến mất được.
Hướng phía bên ngoài đi đến.
Trong lòng Chiêm Tuấn nghĩ đến Tiền Tiểu Hoa, nhưng lại lắc đầu, Tiền Tiểu Hoa tuy rằng hỏi qua mình làm ở đâu, nhưng nàng cũng có công việc, hiện tại có lẽ còn trong giờ làm, hơn nữa, Chiêm Tuấn cũng không dám hy vọng xa vời là Tiền Tiểu Hoa sẽ tới thăm mình.
Ban đầu ở tiệm nét, hắn tặng cho Tiền Tiểu Hoa nhiều lễ vật như vậy, nhưng đều bị nàng cự tuyệt, hẹn một lần cũng không thành công, nàng làm sao có thể tới tìm mình chứ.
"Chắc là tìm nhầm người..."
Chiêm Tuấn lắc đầu.
Hắn bước nhanh tới, muốn nhanh lên một chút xem đó là ai, nếu tìm nhần người, hắn còn phải quay về làm việc.
Bên ngoài công trường.
Lục Dương cùng Chu Đình Đình dựa thân vào xe, Tiền Tiểu Hoa thì đứng gần cổng hơn một tí, ba người đều nhìn phương hướng công trường.
"Có người đến."
Thị lực của Lục Dương rất tốt, xa xa liền nhìn thấy có một người đang chậm rãi đi đến hướng này.
Đến gần nhìn qua, đây không pahri Chiêm Tuấn sao? Tiền Tiểu Hoa bước về trước vài bước, Chu Đình Đình vốn định đi qua, nhưng bị Lục Dương kéo lại, nàng hồ nghi nhìn Lục Dương.
"Để cho hai người bọn hắn trò chuyện."
Lục Dương nhắc nhở.
Chu Đình Đình giờ mới hiểu được ý tứ Lục Dương, vội vàng nhẹ gật đầu.
Bên kia Chiêm Tuấn cũng nhìn thấy Tiền Tiểu Hoa ngoài cửa, hắn dụi dụi con mắt, có chút không dám tin, sau khi xác định mình không nhìn lầm, Chiêm Tuấn nhanh chóng chạy tới, bước chân có chút nặng nề, nhưng bây giờ đã nhẹ hơn rất nhiều.
"Tiểu Hoa, là ngươi a, ta còn tưởng mình đang nằm mơ đấy?"
Chiêm Tuấn đi tới, cười cười ngây ngô.
Tiền Tiểu Hoa đánh giá Chiêm Tuấn, tuy rằng vẫn chưa được một tháng, nhưng trên người Chiêm Tuấn đã xảy ra biến hóa lớn, rõ ràng có thể cảm giác hắn gầy đi rất nhiều, làn da không còn màu trắng bệch như trước, mà biến thành ố vàng.
Cảm giác rõ ràng nhất chính là, dáng vé chán trường lúc trước của hắn, đã hoàn toàn biến mất.
"Trên người ta quá bẩn, nếu như biết ngươi đến, ta nên về thay một bộ đồ mới."
Chiêm Tuấn thấy Tiền Tiểu Hoa nhìn mình, toàn thân hắn hơi bẩn đấy, liền có chút tự ti.
"Chiêm Tuấn, ngươi gầy a."
Tiền Tiểu Hoa nói ra.
Chiêm Tuấn vội vàng nói: "Công trường chính là như vậy, chảy mồ hôi nhiều, rám đen, thoạt nhìn gầy gò, nhưng kỳ thật không ốm bao nhiêu, thức ăn ở đây cũng không tệ lắm, ăn rất ngon."
Công trường làm việc từ sáng đến tối, mệt gần chết, ăn cơm lúc đó há có thể không ngon?
Tiền Tiểu Hoa có chút đau lòng.
Chiêm Tuấn vốn không cần phải làm như vậy.
"Tiểu Hoa, ngươi cố ý tới thăm ta sao?"
Chiêm Tuấn nhìn phía sau lưng Tiền Tiểu Hoa, có Chu Đình Đình cùng Lục Dương, hắn biết rõ ba người này cùng nhau đi đến.
Tiền Tiểu Hoa hít hít nước mũi, nói ra: "Ta tới nơi này không thăm ngươi thì thăm người khác sao?"
Chiêm Tuấn sửng sốt, cười nói: "Đúng vậy a, ngươi không phải tới thăm ta thì thăm ai, chẳng lẽ nơi này người còn có người quen?"
Tiền Tiểu Hoa lắc đầu.
"Ta đến đưa ngươi rời đi."
"Tiểu Hoa, đưa ta rời đi, ta ở đây cũng tốt mà, mà rời đi đâu?" Chiêm Tuấn cảm thấy có chút khó tin.
"Ngươi đừng quản nhiều, ngươi nếu nghe lời ta, liền tranh thủ thời gian quay về dọn đồ, cùng ta rời đi, công trường không thích hợp với ngươi, nếu ngươi không nghe, thì trở về làm việc đi."
Tiền Tiểu Hoa cũng không nói dẫn Chiêm Tuấn đi đâu, nàng muốn cho Chiêm Tuấn kinh hỉ, đồng dạng, cũng muốn xem trong lòng Chiêm Tuấn, nàng còn là người xếp thứ nhất không.
Mặc dù biết làm vậy có chút quá đáng, nhưng ở trước mặt người mình thích, nữ nhân đều không phải thế này sao?
Nghe được Tiền Tiểu Hoa nói như vậy, Chiêm Tuấn không chút do dự, nhẹ gật đầu, nói ra: "Được, nhưng ngươi phải chờ ta một chút, ta phải đi nói cho đốc công một tiếng, còn có nhiều thứ phải thu dọn."
"Được."
Chuyện này Tiền Tiểu Hoa cũng không phản đối.
"Vậy ngươi chờ ta."
Chiêm Tuấn nói một câu, liền vội vàng chạy về phía công trước.
"Nhị thúc, ta có chuyện bận, khả năng không làm được nữa."
Trở lại công trường, Chiêm Tuấn liền tìm được nhị thúc của mình.
Nhị thúc như thể suy nghĩ, nhìn phía ngoài công trường, nhẹ gật đầu, nói ra: "Là nữ sinh kia khuyên ngươi không nên làm chỗ này?"
Chiêm Tuấn nhẹ gật đầu.
Nhị thúc nói ra: "Vậy Nhị thúc không giữ ngươi lại được rồi, từ nhỏ ngươi đã không chịu khổ, đoạn thời gian này làm khổ ngươi rồi, nếu không phải ta thấy ngươi một mực nỗ lực làm việc, thì ta còn tưởng ngươi ở ngoài gây họa, mới trốn tới chỗ này...."
Chiêm Tuấn muốn đi, Nhị thúc khó được nói một ít lời ở trong nội tâm.
"Mấy ngày nữa sẽ phát tiền lương, phần của ngươi, ta sẽ nhận dùm, đến lúc đó ngươi tới đây lấy hay để ta đưa qua cũng được."
Chiêm Tuấn lắc đầu: "Nhị thúc, không cần phiền toái như vậy, mấy ngày nay ta làm cũng không được mấy đồng, coi như số tiền này dùng để học tập đi."
"Chuyện này không thể được, ngươi đã tới đây làm, cho dù một ngày cũng phải có tiền." Nhị thúc nghiêm túc nói.
"Vậy lễ mừng năm mới thúc mang về cho ba mẹ cháu đi, nhưng năm nay một mực để bọn họ lo lắng, cũng chưa hiếu kính qua lần nào." Chiêm Tuấn suy nghĩ một chút nói ra.
"Vậy được, cứ làm vậy đi."
"Vậy cháu đi thu dọn đồ đạc đây."
...
Đại khái khoản 20 phút sau, Chiêm Tuấn mang một thùng nước cùng hành lý từ công trường đi ra, lần này ra ngoài, hắn đổi cho mình một thân quần áo sạch sẽ, bàn tay cùng khuôn mặt cũng được rửa sạch.
"Lên xe đi."
Tiền Tiểu Hoa mở cửa xe.
Chiêm Tuấn ngồi ở vị trí phía sau, Tiền Tiểu Hoa cũng lên xe, ngồi ở bên cạnh hắn, ở vị trí tay lái phụ, tất nhiên dàng cho Chu Đình Đình....
Ngồi trên xe, Chiêm Tuấn nhịn không được hỏi: "Tiểu Hoa, chúng ta đi đâu bây giờ?"
"Một hồi ngươi sẽ biết."
Tiền Tiểu Hoa chưa nói.
Lục Dương cùng Chu Đình Đình ăn ý không nói gì, dù sao đáp án tí nữa cũng công bố rồi.
Lại qua bốn mươi phút, xe lần nữa trở lại phụ cận Đại Học Thành Đông, nhìn khung cảnh quen thuộc, Chiêm Tuấn còn tưởng bọn họ sẽ trở lại cửa hàng bán quần áo, bát quá, xe cũng không chạy tiếp mà quẹo vào một cư xá.
Tầng năm, khu một.
Tiền Tiểu Hoa lấy ra chìa khóa, mở cửa.
Phòng ở rất lớn, khoản một trăm mét vuông, bất quá chỉ mới trang trí đơn giản, nhưng mặc dù như thế, điều kiện nơi này không biết hơn phía Miêu Thôn biết bao nhiêu lần.
Phòng khách rất lớn.
Chính giữa có để một cái bàn, còn có hai chiếc máy tính để bàn.
Sau khi vào phòng, trên tay Chiêm Tuấn còn cầm hành lý, không dám buông, hắn bây giờ rất nghi hoặc, hắn không biết, Tiền Tiểu Hoa mang mình tới đây làm gì.
"Chía khóa cho ngươi."
Sau khi vào nhà, Tiền Tiểu Hoa mở bàn tay Chiêm Tuấn ra, nhét chìa khóa vào.
Nhìn chiếc chìa khóa trên tay, Chiêm Tuấn mờ mịt.
"Cho ta làm gì?"
"Chiêm Tuấn, ngươi cũng quá ngốc rồi, cái phòng này Hoa tỷ chuyên muôn cho thuê cho ngươi, còn có bộ máy tính kia nữa, cũng là Hoa tỷ tìm Lục Dương hỗ trợ lắp đấy, còn tổ tài khoản lúc kia của ngươi, Hoa Tỷ còn giúp ngươi mua về..."
Đến nơi này, đã có thể nói rồi, Chu Đình Đình đem chân tướng nói ra.