Sau khi hết bận công việc ở công ty, Lục Dương lại một lần nữa....thanh nhàn.
Trong lúc rảnh rỗi, hắn ở nhà xem Liễu Thanh Thanh thêu thùa, hoặc cùng nàng xuống lầu đi dạo một chút, thời gian trôi qua nhẹ nhõm tự tại, mẹ cũng triệt để dung nhập vào nhóm bác gái ở cư xá, nếu như Lục Dương ở nhà, thì ăn xong cơm tối, bà có thể đi tới quảng trường cư xá học múa một hồi.
Thứ này cũng dần dần lưu hành ở thành thị.
Tiền Vân coi như đã bắt kịp xu hướng tương tai sau này.
Ngày hai mươi ba âm lịch, năm cũ.
Ăn sáng xong.
Lục Dương liền lái xe tới Đại Học Thành Đông.
Chu Đình Đình nói cho hắn biết, Tiền Tiểu Hoa muốn đi tìm Chiêm Tuấn, Lục Dương ý định lái xe đưa các nàng đi.
Chiêm Tuấn làm ở công trường vùng ngoại thành Lục Thành, lộ trình khá xa, còn rất vắng vẻ, Lục Dương lo lắng hai người bản thân tự đi qua.
Bởi vì đã gần cuối năm, nên rất nhiều người rời khỏi Lục Thành về quê ăn tết.
Giao thông lúc này cũng tốt hơn trước rất nhiền, Lục Dương rất nhanh đi đến Đại Học Thành Đông, nguyên bản con đường phồn hòa nhất ở đây cũng từ khi sinh viên về nhà mà biến thành vắng vẻ.
Trên đường chỉ có thể nhìn mấy người lẻ tẻ đi lại, hàng quán ven đường cũng biến mất không thấy, chỉ còn một chút cửa hàng vẫn còn mở, ngày xưa vào đây, Lục Dương đều phải cẩn thận lái xe, bất cẩn một chút liền đụng phải quầy hàng hay người, nhưng bây giờ có thể buông tay mà lái được rồi.
Chu Đình Đình cùng Tiền Tiểu Hoa đều ở trong tiệm.
Nhìn một chiếc xe việt dã ngừng trước cửa.
Chu Đình Đình nói ra: "Đến rồi!"
Tiền Tiểu Hoa cũng ngừng tay làm việc, đi ra ngoài.
"Lục Dương, làm phiền ngươi rồi."
Tiền Tiểu Hoa vừa cười vừa nói.
"Khách khí cái gì? Chúng ta dù sao cũng là người một nhà mà." Lục Dương đem cửa xe đóng lại, lời này cũng không có nghĩa chiếm tiện nghi của Tiền Tiểu Hoa, dựa theo máu mủ, Tiền Tiểu Hoa là em họ của hắn, nói người một nhà cũng không sai.
Tiền Tiểu Hoa cũng không thèm để ý, quay đầu nhìn cửa hàng, nói ra: "Đóng cửa?"
"Đóng đi, cũng không có ai nữa rồi, ta thấy trong này nhiều cửa hàng còn không có mở cửa, sau hôm nay, các ngươi cũng đừng mở nữa, chờ qua tết rồi hãy nói." Lục Dương nhìn nhìn con đường trống trải.
"Không đi làm cũng được, nhưng tiền lương của ta không thể thiếu." Tiền Tiểu Hoa đùa giỡn nói ra.
"Đây là đương nhiên, không chỉ tiền lương, mà còn cho ngươi tiền thưởng." Lục Dương cười cười
"Tiền thưởng hay là thôi đi, ta không có công lao gì, không cần tiền thưởng, mấy ngày gần đây ngươi đã giúp ta rất nhiều rồi, hôm nay còn làm phiền ngươi...Để ta vào đóng cửa, rồi chúng ta đi qua."
Tiền Tiểu Hoa khách khí nói.
Lục Dương cười cười, cũng không nói gì, mấy ngày hôm trước Tiền Tiểu Hoa muốn lắp hai máy tính, Lục Dương liền giúp một tay, tiết kiệm được chút tiền, không nghĩ tới Tiền Tiểu Hoa còn nhớ.
Sau khi đóng lại cửa tiệm, hai nữ sinh leo lên phía sau xe ngồi.
Tiền Tiểu Hoa ngồi trên ghế nhéo nhéo, cảm giác rất mềm, lần trước nàng cùng Chu Đình Đình cũng từng ngồi qua chiếc xe này, nhưng lúc ấy tâm tình không tốt, không có để ý....
"Lục Dương, trước ngươi không phải lái chiếc Audi sao? Sao lại đổi thành chiếc này?"
Tiền Tiểu Hoa hỏi.
Lục Dương vừa quay đầu xe vừa trả lời nàng: "Xe này có tính năng tốt hơn một chút."
"Có một chiếc xe không được sao, ngươi mua nhiều xe vậy làm gì?" Tiền Tiểu Hoa lầm bầm một câu.
Lục Dương cười hỏi ngược lại: "Vậy nữ sinh các ngươi mua nhiều quần áo như vậy làm gì?"
Tiền Tiểu Hoa lập tức nói ra: "Đương nhiên là để mặc rồi."
Lục Dương cười cười: "Ta mua xe, đương nhiên cũng để lái a."
Tiền Tiểu Hoa bị nói một câu, không cách nào phản bác, cảm giác kẻ có tiền mua xe, giống như với người nghèo mua quần áo vậy, đúng là nhà tư bản bóc lột, đáng giận...
Chu Đình Đình thấy khuê mật mình im lặng, nhịn không được cười cười.
"Còn cười nữa, cũng không biết giúp ta một tay."
Tiền Tiểu Hoa ở trên lưng Chu Đình Đình gãi gãi.
Chu Đình Đình vội vàng tránh né.
Trong lúc nhất thời, trong xe truyền đến tiếng cười đùa.
Đem xe lái ra đường, Lục Dương hỏi địa điểm, đem định vị chỉnh xong, sau đó liền hướng chỗ công trường lái tới.
Trên đường đi rất thuận lợi, hơn bốn mươi phút sau xe đã đi vào một chỗ vắng vẻ, đường ở đây vẫn còn là đường đất, Lục Dương may mắn hôm nay mình lái chiếc việt dã, nếu là lái chiếc Audi, thì gầm xe ăn đủ rồi.
Phía trước là công trường dùng lá sắt vây lại.
Đem xe dừng ở ven đường.
Tiền Tiểu Hoa cùng Chu Đình Đình xuống xe.
"Cái chỗ này xây xong sẽ có người mua sao?"
Tiền Tiểu Hoa có chút giật mình hỏi.
"Cây xanh nhiêu như vậy, làm sao mà không có ai mua được?" Lục Dương cũng từ buồng lái đi ra.
Loại cư xá ngoại thành này, tuy rằng giá cả thấp một chút, nhưng vẫn thu hút được khá nhiều người, giống như một chiếc điện thoại smartphone giá thấp vậy, nhìn bề ngoài thì khá tinh xảo, nhưng trên thực tế bộ nhớ bên trong thì thấp, tuy rằng ở đây có thể biến thành người thành thị, nhưng khi vào ở rồi mới biết cực khổ thế nào.
Bốn phía không có gì cả, đi đến nội thành mất một tiếng, mua đồ xem bệnh còn không thuận tiện bằng ở dưới quê, bởi vì loại địa phương này có giá vô cùng tiện nghi, vì vậy cũng có một số nhà thầu không có tiền chọn nơi này để khai phá, sau đó quảng cáo rầm rộ để bán ra.
"Đi tới đi."
Một nhóm ba người đi tới cổng chính.
Tiền Tiểu Hoa nhìn thấy bảo vệ, liền đi tới, hỏi: "Xin chào, Chiêm Tuấn có làm trên công trường này không? Ta tìm hắn có chút việc."
"Chiêm Tuấn? Chưa từng nghe qua, để ta giúp ngươi hỏi một chút."
Người hỏi là một muội tử, nên thái độ của bảo an cũng rất tốt, hắn xuất ra bộ đàm chuẩn bị hỏi một chút, đột nhiên, có một trung niên mang mũ đỏ đi tới, hắn liền chào, hỏi: "Hồ lão bản, cón người muốn hỏi thăm?"
"Chuyện gì?"
Hồ lão bản có chút ngoài ý muốn nhìn mấy người Lục Dương.
Nam nhân trung niên này, toàn thân sạch sẽ, rõ ràng không phải công nhân bình thường.
"Cô nương này hỏi thăm một người, tên là Chiêm Tuấn, ngài có biết không?"
Bảo vệ hỏi.
Nghe được cái tên này, Hồ lão bản suy nghĩ một chút, nói ra:" Hình như cái tên này nghe quen quen, là một thanh niên tuổi trẻ, gầy gò, đến chưa được bao lâu?"
"Đúng đúng đúng, chính là hắn, phiền toái ngươi kêu hắn ra ngoài gặp ta một chút được không? Ta gọi điện không ai nghe."
Tiền Tiểu Hoa nghe xong, đã biết đối phương nhất định nói đến Chiêm Tuấn, mấy điều kiện này đều hợp cả.
"Vậy ngươi chờ ở đây một chút, công trường nguy hiểm các ngươi chớ vào, ở bên ngoài chờ một lát là được."
Hồ lão bản nói một câu, liền mang theo túi nước khoáng hướng phía công trường đi tới.
Chờ nam nhân mũ đỏ rời đi, Lục Dương đưa cho bảo vệ một gói Phù Dung Vương, nói: "Cảm ơn người anh em."
Đây là gói thuốc hắn thuận tay từ trên xe lấy xuống.
Bảo vệ vốn chứng kiến muội tử xinh đẹp, cho nên mới nhiệt tình hỗ trợ, không nghĩ tới lại được tặng gói thuốc, đây cũng là niềm vui ngoài ý muốn, vội vàng cảm tạ hai câu, Lục Dương gọi Chu Đình Đình cùng Tiền Tiểu Hoa đi ra, ở bên ngoài chờ...
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, một hồi Chiêm Tuấn sẽ tới.
Bên trong công trường.
Tuy rằng thời tiết rất lạnh, nhưng khí thế làm việc của công nhân lại hào hùng ngất trời, Chiêm Tuấn dùng sức đẩy xe rùa tới máy trộn vữa lấy vữa, sau đó lại chuyển một phương hướng, hướng tòa nhà đang xây đi tới.
Xi măng trên xe rùa hết sức nặng, mặt đất còn gồ ghề không bằng phẳng, có nhiều chỗ còn có cắt, đi một bước đều hết sức khó khăn.
Chiêm Tuấn mất công đem xe đẩy tới nơi, trên người hắn toàn là bùn đất, lấy tay áo hơi sạch sẽ còn lại, xoa xoa mồ hôi trên đầu.
Sau khi tới chỗ tập kết.
Chiêm Tuấn vội kéo dây thừng, cần cẩu từ từ nâng lên, xe rùa cũng chậm rãi bay lên không, nhìn thấy chiếc xe trên không ổn định, Chiêm Tuấn vội vàng đi qua một bên.