"Ài, thiệt hay giả, điều này làm sao có thể chứ?"
Siêu ca nhìn bài Lưu Lỗi, vốn tưởng Lưu Lỗi chỉ nói chơi, nhưng nhìn kỹ thì hoàn toàn không sai, là liêng 10JQ, so với hắn còn lớn hơn, thật vất vả nặn ra Liêng, vậy mà vẫn bị người khác đè.
Lý Minh Bác cùng Lục Dương thấy bài Lưu Lỗi như vậy, liền tự giác bỏ bài, móc ra thêm sáu tệ để vào trong, Đinh Siêu vẫn còn có chút tiếc nuối, nhưng cũng đưa ra thêm sáu tệ.
Ván thứ ba, lần này Lục Dương không còn đen đủi nữa rồi, hắn thành công dùng bảy điểm lấy được sáu tệ.
Ván tiếp theo...
Quả thật hôm nay vận khí của Đinh Siêu không tốt lắm, từ lúc bị đè liêng đến giờ, hắn liên tục bị người khác đè, lúc này đã thua hơn bốn mươi tệ, vốn lúc đầu còn mạnh mồn nói kiếm tiền, nhưng kết quả có chsut mất mặt.
Lục Dương thì bình thường, có thắng có thú, tổng kết lại thì hòa vốn.
Chơi cào kỳ thật rất đơn giản, hoàn toàn chơi bằng vận khí.
Vận khí tốt liền thắng, không tốt thì thua, vận khí Siêu ca thủy chung đều không tốt, mặc kệ điểm cao đến mấy, vẫn luôn có nguy cờ bị người khác đè một bậc, bất quá cũng không sao cả, hắn cũng rất vui vẻ, cũng chỉ thua mấy chục tệ mà thôi.
Cứ như vậy chơi đến rạng sáng, Lục Dương mới lên tiếng: "Hôm nay tới đây thôi, ngày mai còn phải đi thi, lần sau chơi tiếp."
Bốn người thống kê một chút.
Siêu ca bay hơn ba trăm tệ, Lục Dương, Lưu Lỗi, Lý Minh Bác đều thắng một tí.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Đi tới căn tin ăn một chút bữa sáng, sau đó mấy người đi tới phòng thực hành.
Khai giảng đã lâu như vậy.
Ở chỗ này, Lục Dương còn chưa tới một lần.
"Lục ca, ngươi đến rồi!"
"Lục Dương, tới thi sao? Có tổ chưa?"
...
Nhìn thấy Lục Dương đi đến, rất nhiều đồng học đều chào hỏi, từ vụ của hội học sinh, làm cho rất nhiều sinh viên tràn đầy kính nể với Lục Dương.
"Có rồi, ta cùng tổ với Lý Minh Bác."
Lục Dương từ chối những lời mời của người khác.
Sau đó đi theo Lý Minh Bác, tìm một cái máy tính bên cạnh ngồi xuống.
Máy tính ở trường vẫn sài win XP, ổ cứng HDD chậm như rùa, phải mất gần một phút đồng hồ mới khởi động được máy, dựa theo yêu cầu của lão sư, mở ra phần mềm thi, sau đó nhìn Lý Minh Bác giải đề.
"Đồng học, ta thế nào chưa thấy qua ngươi a?"
Thời điểm thi, lão sư thực hành cũng dò xét bốn phía, thấy Lục Dương ngồi im không nhúc nhích ở một chỗ, lại phát hiện cậu học sinh này lạ mặt, vì vậy nhịn không được đi tới hỏi.
Lý Minh Bác ở một bên, thấy vậy quay đầu nhìn thoáng qua, hơi có chút khẩn trương, dù sao Lục Dương một tiếng cũng không tới học, hắn lo lắng lão sư lại trực tiếp cho Lục Dương rớt tín chỉ.
Lục Dương cũng không hề có chút khẩn trương, cười nói: "Lão sư, em là Lục Dương, năm 2 khoa máy tính ạ."
"Lục...Lục Dương." Nghe được cái tên này, sắc mặt lão sư phát sinh biến hóa, nguyên bản vẻ mặt nguyên túc lúc này hòa ái hơn rất nhiều, hắn vỗ vỗ bả vai Lục Dương nói ra: "Đáp không sai, tiếp tục làm bài đi."
Nói xong trực tiếp rời đi.
Siêu ca ngồi sau lưng Lục Dương, thấy lão sư quay người rời đi, hắn liền chổm lên nhìn màn hình máy tính Lục Dương, sau đó triệt để bối rối.
Lục Dương một câu cũng không có làm, thế mà gọi là đáp không sai?
Đột nhiên, Siêu ca cảm giác được một cỗ sát khí, ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện lão sư giám thị đang nghiêm túc nhìn mình, nói ra: "Không lo làm đi, hết nhìn đông nhìn tây làm gì? Muốn rớt tín chỉ hả!"
Siêu ca sợ tới mực vội ngồi xuống lại.
Cuộc thi hai tiếng.
Bất quá không đến một giờ, đại bộ phận sinh viên đều nộp bài rời đi, dù sao cũng là làm theo đội, bên trong mỗi đội, trên cơ bản đều có một hai học bá, làm mấy phần mềm nhỏ đơn giản, cũng không phải khó lắm.
Ra phòng học.
Lý Minh Bác có chút bận tâm nói: ''Thời điểm cuộc thi, lúc lão sư nói chuyện với ngươi, làm ta hoảng sợ chết đi được."
Lục Dương cười cười, nói ra: "Không sao, khoog sao, ta đã nói phụ đạo viên giúp ta chào hỏi mấy vị lão sư khác, thời điểm thi sẽ không làm khó ta."
"Lục ca, ngươi cũng quá trâu rồi."
Lý Minh Bác kính nể không thôi.
Dù sao đến bây giờ, hắn đều không dám nói chuyện với lão sư, không nghĩ tới Lục Dương đã đem lão sư giao hảo xong rồi, khó trách Lục Dương tuyệt đối không lo lắng rớt tín chỉ.
Ở bên ngoài đợi một hồi, Lưu Lỗi cùng Siêu ca rất mau chạy tới.
"Lục ca, ngươi nộp giấy trắng à?"
Vừa ra khỏi cửa, Đinh Siêu đã hỏi.
"Không có, Minh Bác làm Task dùm ta."
Lục Dương nói ra.
"Lão sư thực hành cũng không quản ngươi sao?"
"Không quản, từ trước đên nay lão sư đều mặc kệ ta a!"
Siêu ca thở dài, trong mồm xuất hiện một câu tiếng Anh.
"Godisagirl."(God is a girl)
"Là ý gì?"
Lục Dương nhìn về phía hắn.
Lý Minh Bác nói ra: "Thượng Đế là con gái?"
"Không, không phải.." Siêu ca lắc đầu: "Ý của ta là, 'Thượng Thiên Bất Công' ''