"Ồ, đây không phải là Tiểu Từ sao?"
Từ Phượng Niên còn chưa đi vào, đã có một nam nhân môi giới tầm khoản bốn mươi tuổi đi ra, bên người còn mang theo một hộ khách.
Chờ hộ khách này rời đi, Từ Phượng Niên mới lên tiếng: "Thành rồi sao?"
"Chỉ là một kẻ nghèo thuê phòng, không có tiền, yêu cầu lại cao..Phiền chết đi được, bất quá cũng kiếm được mấy trăm tệ." Nam nhân nhìn thoáng qua hướng khách hàng rời đi, trong mắt tràn đầy xem thường, nhưng lại dương dương đắc ý khoe khoang bản thân kiếm tiền.
Từ Phượng Niên cười cười không nói.
Mặt ngoài thì khác, sau lưng thì khác, loại người này hơn bốn mươi tuổi vẫn làm ở dưới tầng chót, cũng không phải không có nguyên nhân.
Nam nhân nhìn từ trên xuống dưới người Tần Phượng Niên một phen, chậc chậc hai tiếng ,nói ra: 'Nhìn ngươi ra ngoài lăn lộn cũng không tệ a, sao vậy, đến tìm lão bản à?"
Từ Phượng Niên công tác ở kho vận, hơn nữa bản thân thường xuyên thuận tay xuống giúp vận chuyển đồ vật, vì vậy ăn mặc cũng không có gì nổi bật, không giống như thời điểm làm môi giới, dù ở phòng thuê tập thể, ăn bánh bao chay, cũng phải mặc âu phục thắt cà vạt sao cho sạch sẽ, đẹp đẽ.
"Không phải, ta chỉ sang đây nhìn xem."
Từ Phượng Niên lắc đầu.
"Dừng...Có gì mà xấu hổ chứ, bên ngoài không dễ lăn lộn như vậy, ta đây lăn lộn ở Lục Thành vài chục năm, cũng biết hiện tại làm môi giới kiếm được chút tiền, ngươi không bằng không cấp, lại không có kỹ thuật, thì có thể làm gì...Thời điểm lần trước lão bản mời khách, có nhắc tới ngươi, nói ngươi nghiệp vụ năng lực coi như cũng được, chính là tầm mắt hơi cao, tâm không an xuống..."
"Ngươi bây giờ trở về, lão bản cũng đã nói, hắn sẽ nhận ngươi."
...
Lời nói này.
Giống như nhận nuôi một con chó mèo hoang vậy.
Nhưng Từ Phượng Niên cũng không tức giận, ở bộ phận EC làm lâu như vậy, hắn hiểu được một đạo lý, không nên cãi nhau với thằng ngu, bởi vì như vậy hạ thấp đẳng cấp mình xuống.
Lắc đầu, Từ Phượng Niên xoay người rời đi.
Tuy rằng muốn mua phòng ốc, nhưng cũng không phải chỉ có nơi này môi giới, hơn nữa đối với công ty này, hắn cũng không có cảm giác gì, thời điểm trước khi nghỉ việc, lão bản còn kiếm cớ trừ tiền của hắn, hắn còn chưa cao thượng đến nối lẫn ân báo oán.
Sau khi Từ Phượng Niên rời đi.
Nam nhân cũng không rời đi.
Mà thời điểm Từ Phượng Niên gần khuất bóng, mới hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Giả bộ cái gì? Thật tưởng mình là nhân vật chính à?"
Cũng vào lúc này, một chiếc xe Passat màu xám dừng lại, từ trên xe bước xuống một nam nhân.
Nhìn thấy người này, nam nhân tiêu thụ lập tức đổi nét mặt, tràn đầy tươi cười nói: "Lão bản, hôm nay tới sớm vậy."
Người này chính là lão bản môi giới Nghi Gia.
Đóng cửa xe lại, lão bản nói ra: "Ở bên ngoài lắc lư cái gì vậy?"
Tiêu thụ vội vàng nói: "Mới tiễn đưa một vị khách thuê phòng, đã kí hợp đồng rồi."
"n."
Nghe nói như thế, trên mặt lão bản hiện ra nét tươi cười, nhìn một cái đơn thuần, ký thành công một hợp đồng, nhân viên có phần trăm, công ty tất nhiên cũng sẽ có phần của mình, đi đến bậc thang, lão bản vỗ vỗ bả vai, nói ra: "Không tệ, không tệ, làm rất tốt, ngươi rất có tiền đồ."
Nói một nam nhân bốn mươi tuổi có tiền đồ, lời này nghe có chút không đúng, nhưng nam nhân vẫn nở nụ cười, khiêm tốn tiếp nhận, còn nói; "Lão bản, ta vừa rồi gặp Từ Phượng Niên."
"Tiểu Từ sao? Ở đâu."
Lão bản nhìn xung quanh một vòng.
Đối với Từ Phượng Niên, lão bản địa san Nghi Gia rất quan tâm, sau khi Từ Phượng Niên rời đi, hiệu suất ký kết hợp đồng giảm mặt, đến nay đã giảm được 30%, thời điểm Từ Phượng Niên đi làm, không cảm thấy gì, nhưng mới rời đi nửa năm, lão bản mới hiểu được, người trẻ tuổi kia là nhân tài, một người chiếm đến 30% khách hàng của công ty, một người làm việc, bằng ba bốn người làm, có lão bản nào lại không thích?"
"Cái kia...Đi vào một công ty bất động sản khác rồi."
Môi giới chỉ chỉ phía trước.
Lão bản xoay người nhìn lại, vừa mới bắt gặp Từ Phương Niên đi vào trong công ty môi giới khác.
Hắn nhíu mày.
Nam nhân môi giới châm ngoài: "Lão bản, ta đã nói hắn là một tên Bạch Nhãn Lang, lúc trước ngài chiếu cố hắn nhiều như vậy, hắn còn chạy ra ngoài, hiện tại lăn lộn không nổi, vậy mà đổi một địa phương môi giới khác, đây không phải thành đối thủ cạnh tranh của chúng ta sao?"
"Ta vừa rồi còn nói, bảo hắn xin lỗi ngài, thành thành thật thật mà về, hắn lại không nghe."
Lão ca môi giới tính nói tiếp.
"Được rồi, được rồi, đi làm việc của ngươi đi."
Lão bản Nghi Gia có chút không vui, ngữ khí nặng thêm vài phần, nhân viên môi giới thấy vậy liền vào trong, trong lòng âm thầm hối hận, hình như bản thân nói sai gì rồi.
Lão bản Nghi Gia lúc này quả thực hiểu nhầm, hắn còn tưởng Từ Phượng Niên muốn quay về, thế nhưng bị tên hỗn đản vừa rồi nói vài câu nên rời đi.
"Thật sự là một tên ngu xuẩn, muốn thành tích không có thành tích, còn nói nhảm nhiều."
Lão bản tỏ ra rất khó chịu, hắn chưa trở về phòng làm việc của mình, mà hướng phía bất động sản Bảo Phong đi tới, hắn muốn thử xem, có thể kéo cây hái tiền Từ Phượng Niên về lại không, cùng lắm thì đem người vừa rồi đuổi đi, hơn bốn mươi tuổi rồi, thành tích lại kém như vậy, để ở công ty làm gì?
Bất động sản Bảo Phong, trong tiệm.
Trên mặt Từ Phượng Niên hiện nụ cười vui vẻ, đứng dậy bắt tay với lão bản Từ, nói ra: " Từ ca, chúng ta trước đây đều là người trong nghề, khách sao làm gì nhiều, hai căn nhà, ta tính rồi, đưa lại ta 70% hoa hồng."
"Được, ta làm lão bản lúc nào đã nói dối chưa, trước kia ta nhìn ngươi liền biết ngươi có tiền đồ, quả nhiên là không nhìn nhầm, mới đổi nghề nửa năm mà đã mua nhà to, hoa hồng thì ngươi không cần lo, để ta cho ngươi sửa sang lại hợp đồng...Chúng ta không nói lời suông."
Từ lão bản cười ha hả mà nói.
"Tốt lắm..."