Người gọi đến là Trần Thu Nguyệt.
Lục Dương đem Laptop ném qua một bên ,nhận nghe điện thoại.
"Sao vậy?'
"Lục Dương, hôm nay trường học xảy ra chuyện, anh biết chưa?" Trần Thu Nguyệt ở trong điện thoại hỏi.
"Xảy ra chuyện gì?"
Lục Dương tựa đầu trên giường, hắn biết rõ Trần Thu Nguyệt muốn nói gì.
"Khâu Từ Đằng...Hắn xong đời rồi, có người ở trên mạng đem chuyện hắn phanh phui ra ánh sáng, là công ty bóc lột sức lao động sinh viên, trường học đã hủy bỏ chức vụ hội trưởng hội sinh viên, hơn nữa, nghe nói hôm nay hắn còn bị mọi người vây đánh."
Nói đến việc này, Trần Thu Nguyệt vô cùng hưng phấn.
"n, đó cũng do hắn tự làm tự chịu."
Lục Dương rất bình tĩnh.
"Chuyện này không có quan hệ gì tới anh chứ? Em nghe nói, Khâu Từ Đằng cho người đến ký túc xá anh bới móc, mới xảy ra hôm qua, hôm nay liền xảy ra chuyện này..."
Trần Thu Nguyệt thử hỏi.
Kỳ thật trong lòng của nàng đã có đáp án, chuyện này khả năng cao là có quan hệ tới Lục Dương, bởi vì rất trùng hợp...Hơn nữa lúc trước không phải không có người chưa tố giác Khâu Từ Đằng, nhưng chuyện gì cũng không xảy ra, nào có náo lớn đến tình trạng như này.
Lục Dương cười nói: "Em thấy anh giống gia hỏa thích trả đũa người khác không?"
"Giống, vô cùng giống!"
Trần Thu Nguyệt tự tin trả lời.
Mặt Lục Dương lập tức tối thui, nói: "Vậy em cẩn thận một chút, lần sau dám trêu chọc anh, anh nhất định sẽ giáo huấn em một phen."
Hai chứ giáo huấn này, Lục Dương nhấn mạnh vào.
Trần Thu Nguyệt cười hì hì nói: "Đến đây, ngon thì đến đây, vậy anh mau mau giáo huấn em đi."
Nư nhân này, ba ngày không đánh leo lên nóc rồi.
Nếu như không phải lúc này đã muộn, Lục Dương rất muốn kêu nàng đi ra, hảo hảo giáo huấn một phen.
Một lát sau, Trần Thu Nguyệt còn nói thêm: ''Lý Triết Viên nhân cơ hội nhận chức hội trưởng hội sinh viên...Em nhớ hắn cũng có mâu thuẫn với anh đi, lúc trước hắn còn ở trước mặt em nói bậy về anh.."
"n."
Lục Dương trả lời nhàn nhạt.
"Anh không có chút lo lắng nào sao? Lý Triết Viễn dù sao cũng là kẻ thù..."
Không chỉ là kẻ thù, mà còn là tình địch, Lục Dương ở trong lòng bổ sung một câu, đương nhiên, lời này không thể nói trước mặt Trần Thu Nguyệt...Lục Dương cười nói: ''Anh cảm thấy gần đây Lý Triết Viễn khá trung thực, có lẽ không có gan nữa đâu."
Lần trước ở trong phòng, Lục Dương cũng thấy được Lý Triết viễn, bất quá lúc đó, Lý Triết Viễn căn bản không ra tay giúp đỡ Khâu Từ Đằng, có thể do hắn ở trên tay mình ăn mấy bài học, nên cũng rút ra được kinh nghiệm.
Đặc biệt là lần này, kết cục của Khâu Từ Đằng, Lý Triết Viễn càng hiểu rõ, người kia tuy ngu ngu một chút, nhưng cũng không ngu đến mức tự tìm mình xin chết.
Trước khi cúp điện thoại, Trần Thu Nguyệt còn nhắc nhở Lục Dương chuyện xem phim...
Lục Dương lúc trước có mời toàn bộ đồng học khoa máy tính đi xem phim, tính một chút, cũng sắp tới cuộc thi cuối kỳ, Lục Dương cảm thấy nên sớm đem lời hứa hẹn này hoàn thành.
Bao cả rạp phim cũng rất đơn giản.
Ở trên mạng lấy số điện thoại của Cinemax Wanda, Lục Dương gọi tới cho quản lý muốn bao hết cả rạp, hơn nữa còn thanh toán tiền trước, toàn bộ sinh viên khoa máy tính cũng chỉ hơn trăm mạng, có lẽ một số người sẽ không đi, nên bao một cái rạp cũng đủ rồi.
Buổi chiều ngày hom sau, sau khi học xong, Trần Thu Nguyệt thông báo với mọi người, ai muốn đi xem phim có thể đến sân trường tập hợp.
Lục Dương lần này là chủ nhà, tự nhiên chạy không thoát.
Nhìn Lý Minh Bác đi tới, Lục Dương nói ra.
"Minh Bác, hôm nay không đi ôn bài sao, bộ phim điện ảnh này không phải ngươi xem qua rồi sao?"
Suất chiếu đầu tiên, Lý Minh Bác cùng Thẩm Yến đã đi xem, lúc ấy còn phát hiện mình với Liễu Thanh Thanh một chỗ, bị Thẩm Yên báo cho Trần Thu Nguyệt.
"Lần trước không có tập trung, lần này đi coi lại."
Lý Minh Bác thẹn thùng cười cười.
Đinh Siêu liếc mắt nhìn hắn, có chút ê ẩm nói: "Minh Bác lần trước đi cói với Thẩm Yên, khẳng định ở đó lén lén lút lút làm gì, không có nghiêm túc xem..."
"Siêu ca, ngươi nghĩ vậy là sai rồi..."Lục Dương vỗ vỗ vai Đinh Siêu, cười nói: "Minh Bác cùng Thẩm Yên ra ngoài thuê phòng không được sao, cần gì tới rạp phim lén lét?"
Lời này trực tiếp phá mất phòng thủ của Đinh Siêu.
Cảm giác tri tưởng tượng của mình còn chưa đủ a.
Vừa nghĩ tới một tên mọt sách như Lý Minh Bác cũng có bạn gái, còn ở bên ngoài thuê phòng, bản thân còn là một người cô đơn, trong lòng Siêu ca liền rỉ máu, sống hơn hai mươi năm, bản thân vẫn còn là gà tơ, quả thực đời khi dễ người mà.
Trong lòng Siêu ca hạ quyết định.
Tuyết đối không làm gà tơ nữa.
"Siêu ca, muội tử lần trước ngươi kể, có tiến triển gì không?" Lý Minh Bác vẫn còn tương đối quan tâm nhân sinh đại sự của Siêu ca.
Dù sao ở trong phòng, chỉ có Siêu ca la hét muốn thoát khỏi kiếp độc thân này nhất.
"Ài, đừng nói nữa."
Siêu ca thở dài.
Nhìn bộ dạng không muốn nhiều lời, Lục Dương cùng Lý Minh Bác liền biết kết quả.
Lưu Lỗi đếm người, sau đó đi tới, hét lên.
"Các ngươi đang nói gì đó?"
Lục Dương nhìn thoáng qua Đinh Siêu: "Siêu ca nói muốn tìm bạn gái."
Lưu Lỗi nhếch miệng, khinh thường nói: "Không có nữ nhân thì không thể sống à."
Lời này Lưu Lỗi đã nói không biết bao nhiêu lần, Siêu ca đã chết lặng, vì vậy cũng lười đi phản bác, dù sao gia hỏa Lưu Lỗi này, đoán chừng cả đời cũng không có bạn gái, Siêu ca không muốn tốn công sức với hắn.
"Lỗi ca, lần này đến bao nhiêu người?"
Lục Dương hỏi.
Vừa rồi hắn cũng nhìn thấy Lưu Lỗi đang điểm danh.
Lưu Lỗi nói ra: "Ta đếm đại khái, có hơn bảy mươi người đi, có vài nam sinh về ký túc xá chơi game rồi, nữ sinh thì hình như đều đến đông đủ..."
Lục Dương cũng không ngoài ý muốn, đây vốn là tự nguyện, muốn tới thì tới, có ít người cảm thấy không thích coi phim, ngược lại bên phía nữ sinh thì rất nể tình.
Nhìn một đám người, Lục Dương nói ra: "Đến đông đủ rồi thì đi thôi."