Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 762: Tình Báo Của Siêu Ca




Những sinh viên khoa máy tính, từng người một cảnh giác nhìn mấy tên gia hỏa mới tới này, đây thuộc về địa bàn bọn hắn, còn chưa đến phiên đối phương chạy đến đây kiêu ngạo."

"Đừng hiểu làm, ta chỉ chạy tứi hỏi, người chơi Irelia vừa rồi là tuyển thủ chuyên nghiệp phải không? Các ngươi không phải tìm viện binh bên ngoài tới chứ, vậy thì không có ý nghĩ gì rồi."

Hiển nhiên, khoa Kiến Trúc không tin khoa Máy Tính có cao thủ loại này, bằng không, vì sao lần trước lại không ra tay?

"Hặc hặc, ngươi nghĩ sai rồi, mấy người chơi chúng ta đều ở đây, người chơi Irelia cũng ở đây."

Lưu Lỗi chỉ chỉ Lục Dương.

Sinh viên đầu lĩnh khoa khiến trúc nhìn máy tính của Đinh Siêu, xác thực là tài khoản vừa rồi, lại nhìn Lục Dương ở đó, có chút giật mình, nói: "Ngươi chính là tuyển thủ bóng rổ kia?"

"Lâu rồi không gặp."

Lục Dương cũng nhận ra đối phương.

Mấy sinh viên khoa Kiến Trúc này, trước đây chính là tuyển thủ của đội bọng rổ, lúc trước có mời Lục Dương đi chơi bóng.

"Không nghĩ tới ngươi chơi LOL cũng lợi hại như vậy, con Irelia này, đánh cho bạn cùng phòng ta sắp tự kỷ."

Xác định bên phía khoa máy tính không tìm người ngoài, bầu không khí giương cung bạt kiếm cũng biến mất không thấy.

"Không có gì, chỉ tùy tiện chơi vui một chút, cũng không phải hay chơi."

Lời này làm cho người chơi Nasus bên kia càng thêm muốn khóc, không thường xuyên chơi mà lợi hại như vậy, vậy nếu thường xuyên chơi, còn không phải không cho người ta đường sống nữa à?

Lưu Lỗi cũng cười hắc hắc, nói ra: "Thế nào, hiện tại còn dám nói khoa máy tính của chúng ta là mấy con gà con nữa không, bên chúng ta có đại thần, chỉ bất quá lần trước Lục Dương không có ở đây, mới cho các ngươi chiếm được thế thượng phong, còn đánh nữa không, không phải nói đánh 3 thắng hai sao? Còn có hai cơ hội..."

"Được rồi, không cần đánh, nếu như hắn còn chọn Irelia, chúng ta cũng không có cơ hội...Chuyện tối hôm qua, ta xin lỗi các ngươi, khoa máy tính các ngươi không hoàn toàn là gà con, tiền ta đã mang đến, để ta đưa ngươi..."

Người cao to của khoa kiến trúc lấy ra một chồng tiền mặt, đặt ở trên bàn Siêu ca, cũng không lằng nhằng, xem ra trước khi đến đây đã chuẩn bị xong, nếu như xác định khoa máy tính không tìm ngoại viện, thì bọn hắn lập tức nhận thua đầu hàng.

Thái độ thắng thắn thành khẩn như vậy, khiến Lục Dương xem trọng hai mắt.

"Ta là Diêm Hạo, thêm bạn đi, có thời gian, có thể chơi với nhau vài trận."

Người cao to chủ động thò tay ra.

"Ta là Lục Dương, kỹ năng của ngươi cũng không tể, có rảnh thì chơi vài ván."

Kỹ thuật của Diêm Hạo cũng không tệ, trong ván này chỉ chết có một lần, tuy bị Lữ Phong giết một mạng, lại bị Lưu Lỗi điên cuồng băng trụ, nhưng trên cơ bản vẫn giữ được lợi thế ở MID, có thể thấy được kỹ năng của hắn không tồi, đợi đến lúc hệ thống xếp hạng ra mắt, đoán chừng trình độ cũng tầm bạch kim, vận khí mà tốt, leo lên kim cương cũng không phải vấn đề.

Chờ sinh viên khoa Kiến Trúc rời đi, Lục Dương đem tiền mặt trên bàn cầm lên, vừa vặn là một nghìn tệ, đem tiền giao cho Lưu Lỗi, nói ra: "Thi đấu tâm mệt mỏi, lần sau đừng có gọi ta."

"Được được, chỉ hôm nay thôi, lần sau khoa chúng ta chơi với nhau."

Lưu Lỗi rất hưng phấn, lần này coi như khóa may tính rửa sạch sỉ nhục, về sau cũng không cần phải đi ra ngoài gây phiền toái, dù sao ,không có Lục Dương, bọn họ giống như Hổ mà không co răng.

Lưu Lỗi đem tiền nhận lấy ,nói ra: "Kêu mọi người đi, giữa trưa chúng ta tới tầng hai căn tin, chúc mừng một cái."

Đừng nhìn vừa rồi lời được một nghìn tệ, nhưng Lưu Lỗi cũng không dám tìm địa phương quá tốt, chủ yếu là khoa máy tính có rất nhiều nam sinh, kêu người này không kêu người kia thì cũng không tốt lắm...Vì vậy đều kêu tất cả mọi người, có tới hay không cũng mặc kệ..

Lưu Lỗi bảo Đinh Siêu cùng Ngưu Nguyên Khôi đến từng phòng một thông tri một chút, vừa đến thời điểm mười giờ, một đám người như đàn ong vỡ tổ đi tới căn tin tầng hai.

Tới đây sớm như vậy, khẳng định phải uống rượu, Lục Dương là công thân, tự nhiên chạy không thoát, thời điểm Lưu Lỗi nói ra, hắn đã gọi điện cho Liễu Thanh Thanh, bảo nàng nói Tiên Vân trưa nay không về ăn cơm được.

"Lục ca, gọi điện cho ai vậy?"

Để điện thoại xuống, Lục Dương nhìn thấy Đinh Siêu cười ti tiện bu lại.

"Đương nhiên là cho chị dâu ngươi."

Lục Dương để điện thoại xuống.

"Chị dâu nào?"

Siêu ca lại hỏi.

Lục Dương ở trên người Đinh Siêu đánh giá một phen, nói ra: "Siêu ca, hỏi nhiều như vậy làm gì, chuyện của người lớn, tiểu hài tử không nên biết.'

"Cút cút, ta không phải tiểu hài tử."

Đinh Siêu có chút cạn lời.

"Siêu ca, lúc nào thì ngươi tìm bạn gái?"

Lục Dương hỏi ngược lại.

Siêu ca lập tức tịt ngòi, Lục Dương đây là đang vạch trần tâm vết sẹo của hắn, lần trước Triệu Sảng tới trường học náo một trận lớn như vậy, Siêu ca đối với việc tìm bạn gái có chút tuyệt vọng.

Hắn hiện tại chỉ muốn tìm một địa phương đáng tin cậy, thoát khỏi thân phận gà tơ đau buồn này.

Lưu Lỗi mang theo một đám người vào ghế lô.

Căn tin tầng hai có mấy cái ghế lô, trong đó có một cái rất lớn, dùng để cho sinh viên tụ hội, Lưu Lỗi chọn chính là chỗ này, đồ ăn đều được làm từ phòng bếp, nhưng giá cả thoáng tiện nghi hơn một ít.

Thời điểm Lục Dương cùng Đinh Siêu đi vào, Lưu Lỗi mới thống kê nhân số.

"Bao nhiêu người, Lỗi ca?"

Lục Dương hỏi.

Lưu Lỗi nói: "Hơn bốn mươi người, có mấy người không có ở trong ký túc xá, với lại có mấy người đang trên đường đến đây, đoán chừng tầm phải năm mươi người, chia ra mỗi người hai mươi tệ..."

"Vậy được, cứ quyết định vậy đi, không đủ thì nói ta bỏ thêm."

Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra.

"Không cần, hôm nay ta làm chủ, sao có thể để ngươi bỏ tiền, cũng không có mấy, nhiều thêm một tí ta tử bỏ được rồi.."

Một đám người thoáng chen lấn vào năm sáu cái bàn tròn, Lưu Lỗi đem menu giao cho bọn họ, nói ra: "Từng bạn không tính rượu, cứ gọi tầm hai trăm là được rồi, hơn chút cũng không sao, nhưng đừng quá cao là được, ta cũng không muốn tháng sau ăn màu thầu đâu."

Căn tin có giá đồ ăn khá tiện nghi, hai trăm tệ cũng có thể gọi mười mấy món, nhất định là đủ ăn.

Ngưu Nguyên Khôi đứng dậy, nói ra:" Được, đợi lát nữa để ta xem một chút, sẽ không cho bọn họ kêu quá tay."

Mấy sinh viên này, kỳ thật vẫn còn rất khách khí, bốn bàn đồ ăn đều gọi món, Lưu Lỗi tính một cái, tổng cộng hơn chín trăm, vẫn chưa tới một nghìn, còn nằm trong dự tính.

Lưu Lỗi kêu trước bốn thùng bia, chờ mấy món rau đi lên, mọi người liền vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.

Mấy người bạn cùng phòng Lục Dương ngồi một bàn, trừ mấy người đó ra còn có mấy người quen thuộc như Lữ Phong, Lý Minh Bác cũng bị Lưu Lỗi gọi từ thư viện đến đây.

"Hôm nay may mắn có Lục Dương, nếu không có hắn, chúng ta không có bữa tiệc này rồi, chúng ta trước kinh hắn một vòng."

Lưu Lỗi trước rót một chén bia.

"Ài, Lỗi ca, ngươi đây là đang cảm tạ ta hay nhắm vào ta?"

Lục Dương cảm thấy Lưu Lỗi nhắm vào hắn, một người kính một ly, cái này nếu đều uống hết, không phải bản thân trực tiếp nằm lại đây à.

"Hắc hắc, chúng ta cần phải kính, nhưng cho ngươi uống một chút là được rồi."

Lưu Lỗi cũng không làm Lục Dương khó xử.

"Thế này cũng được."

Lục Dương giơ lên chén, trước cạn với Lưu Lỗi một ly, bia cũng không mạnh, Lục Dương vừa ăn vừa uống bia, nên cũng không sao, trước cạn hết mấy ly, còn những người đằng sau, hắn đều tùy tiện uống một chút.

"Lục ca, lúc nào ngươi có thể dạy ta chơi game, ngươi chơi Irelia cũng quá đẹp trai xuất sắc rồi." Thời điểm mời rượu, Lữ Phong cười nói.

Nghe nói như thế, Siêu ca nhếch miệng, trong lòng âm thầm khinh bỉ Lữ Phong, nếu có thể mà học được, còn đến phiên ngươi?

"Tí nữa sẽ nói cho ngươi kỹ xảo, bất quá muốn thuần thục, còn phải xem thiên phú."

"Được, có lời này của ngươi ta liền an tâm, trước cạn một cái, ngươi tùy ý."

Lữ Phong lại rót một ly.

Đồ ăn trên căn tin dọn lên vô cùng nhanh, mọi người hôm nay đều được rửa hết sỉ nhục hôm trước, nên cả đám đều rất vui vẻ, một thùng bia cứ như vậy mà hết, Lưu Lỗi lại kêu thêm một thùng cho mấy bàn khác.

Đinh Siêu mới uống một chút bia, liền lê thân vào tolet nhiều lần, lần này trở về, hắn đi đến bên cạnh Lục Dương, nhỏ giọng nói: "Ta vừa nhìn thấy Trần Thu Nguyệt bên ghế lô."

Mấy cái ghế lô trên tầng hai căn tin đặt nơi khá hẻo lánh, bên phía bọn hắn có thể coi là một cái đại sảnh, một bên còn có mấy cái phòng nhỏ, đều là loại bàn tròn kiểu lớn, Đinh Siêu hẳn là nói mấy chỗ kia.

"Thiệt hay giả, còn có ai?"

Lục Dương đặt ly xuống, bất động thanh sắc hỏi.

"Ta không nhìn rõ, bên trong có nam có nữ, đoán chừng khoản mười mấy người, ta nhìn Trần Thu Nguyệt hình như uống hơi nhiều, đi đường có chút lệch trái lệch phải, ta cảm thấy nên nói cho ngươi để ngươi qua xem một chút."