Quan Nguyệt rõ ràng không tự tin lắm.
Thời điểm hai người nói chuyện phiếm, đệ tử ra vào nhịn không được đều phải quay đầu nhìn về phía hai người, đoán chừng ai nấy đều tiếc nuối, muội tử xinh đẹp như vậy, vậy mà có bạn trai mất rồi.
Lục Dương không để ý tới những người khác, cùng Quan Nguyệt nói chuyện: "Đợi lát nữa anh tới xem mấy chiếc xe thi, sau đó cho em biện pháp."
"Biện pháp gì?" Quan Nguyệt hỏi.
"Không nên hỏi trực tiếp như vậy được không." Lục Dương ở trên đầu Quan Nguyệt gõ một cái: "Nói lớn tiếng như vậy làm gì, sợ người khác nghe không rõ à?"
Quan Nguyệt vội vàng câm miệng, nhưng trong mắt hiện lên vài phân chờ mong: "Thật sự có được không?"
"Không biết, thử xem đã, anh cũng vừa mới tới, nói trước bước không qua, nếu chuẩn bị xong rồi anh sẽ nói cho em biết..." Lục Dương cũng không dám cam đoan.
Hắn cũng vừa đến bên này, cái gì còn chưa biết, nếu sớm kéo quan hệ, có lẽ vấn đề không lớn, thời điểm này, không thể so với mười năm về sau, thi bằng lái xe vẫn tương đối dễ dàng, thậm chí có không ít địa phương, chỉ cần có tiền, đừng nói là chạy đến tham gia cuộc thi, mà cho dù ngươi không đến, cũng có thể thuận lợi thông qua.
Thời điểm Lục Dương khảo thi bằng lái xe, thì mới nhận được tiền nhuận bút, không có nhiều tiền, hơn nữa, lấy kỹ thuật của hắn mà nói, không cần phải chơi thủ đoạn làm gì, còn phía Quan Nguyệt, ngược lại nên giúp đỡ một chút.
Lại qua chừng mười phút đồng hồ.
Một chiếc Santana màu trắng lái tới.
Đi theo phía sau là hai chiếc xe dùng để thi.
Người ngồi trên xe thi không bước xuống, chỉ thấy trên chiếc Santana bức xuống một nam nhân khoản ba mươi tuổi, trên tay cầm một tờ danh sách, sau đó đọc ra bảy cái tên, còn có chiếc xe mà bọn hắn sẽ dùng để thi.
Mấy thí sinh bị gọi tên, từng người một đứng dậy ra ngoài, ngồi ở trên chỗ đợi chiếc xe mà mình sẽ dùng để thi, thời điểm nam nhân chuẩn bị rời đi, Lục Dương đánh cho Quan Nguyệt một ánh mắt, sau đó đi tới
Thời điểm đối phương chuẩn bị lên xe, Lục Dương vỗ vỗ bờ vai của hắn.
"Ngươi là thí sinh sao? Có chuyện gì vậy?"
Nam nhân nhíu nhíu mày.
Lục Dương chỉ chỉ trên xe, ý bảo lên rồi nói.
Đối phương tựa hồ cũng hiểu, mở ra cửa xe, leo lên, Lục Dương cũng không lằng nhằng, xuát ra túi tiền đếm năm tờ tiền mặt, đưa tới.
"Ngươi đây là làm gì vậy?"
Nam nhân nhìn xung quanh một vòng, phát hiện không có ai ở phụ cận mới hỏi.
"Lão ca, ta chỉ muốn nhìn danh sách trên tay ngươi một chút..."
"Ở đây?"
"Ừ."
Sau khi đạt được đáp án, nam nhân đem danh sách đưa cho Quan Nguyệt, lại thuận tay đem tiền thu vào trong túi áo, xem tên, liền được năm trăm tệ, cuộc làm ăn này cũng quá lời rồi.
Ở trên danh sách, Lục Dương rất nhanh tìm được tên Quan Nguyệt.
Quan Nguyệt xếp ở phía dưới, ở bên cạnh tên nàng có một con số 6, ý chỉ tí nữa ngồi thi xe số 6.
Sau khi xem xong, Lục Dương trả danh sách trở về.
"Huynh đệ, ngươi hôm nay cũng đi thi sao? Xem cái này có tác dụng gì..."
Nhân tiền rồi, biểu hiện nam nhân rõ ràng khách khí hơn nhiều.
"Không phải." Lục Dương thuận tay, đem chìa khóa xe Audi đưa ra, cười nói: "Ta sớm là lão tài xế rồi."
Nhìn thoàng qua chìa khóa xe, nam nhân có chút kinh ngạc nói: "Vậy ngươi đây là...?"
Lục Dương cũng lười vòng vo, hắn nói ra: "Hôm nay bạn gái ta đi thi, kỹ thuật của nàng không tệ lắm, nhưng hơi có chút khẩn trương, ta vừa rồi nhìn, nàng thi xe số 6, ngươi có đường nào đi không?"
"Mấy thành viên giám khảo trên xe ta đều biết hết." Nghe được lời nói của Lục Dương, hắn đại khái cũng hiểu rõ, hơn nữa còn rất phối hợp thể hiện ra giá trị của mình.
"Như vậy, ta nói thẳng luôn, bạn gái của ta tên là Quan Nguyệt, thi ở xe số 6, đợi lát nữa phiền toái các ngươi chiếu cố một chút, nếu như thi qua, ta cho ngươi thêm một nghìn năm, ngươi cùng người khác chia sao thì ta không quan tâm..."
Nghe nói như thế, sắc mặt nam nhân liền trở nên vui mừng, không nghĩu tới còn có cơ hội kiếm thêm một khoản, so với những người khác, người trẻ tuổi này coi như đã đưa cái giá cao nhất.
Nếu như quen thuộc tìm được giám khảo, năm trăm sáu trăm tệ là có thể bao đậu bài 3, một nghìn năm, hắn đưa cho giám khảo năm trăm tệ là được rồi, còn mình có thể lưu lại một nghìn.
Hắn cũng không hoài nghi lời Lục Dương nói, dù sao xem danh sách thôi đã cho năm trăm tệ, hơn nữa còn lái chiếc Audi, không cần phải bởi vì ngàn tệ mà lừa hắn làm gì.
Nam nhân nhẹ gật đầu: "Cho ta số điện thoại, xong xuôi, ta sẽ liên hệ..."
"Được."
Đem điện thoại lưu lại, Lục Dương từ trên xe bước xuống.
Quan Nguyệt nhìn thấy chiếc Santana lái đi, liền bước nhanh tới, tò mò hỏi: "Anh nói gì với hắn vậy?"
"Đương nhiên là giúp em đi cửa sau rồi." Lục Dương cười cười, tiếp tục nói: "Anh nhìn danh sách thi, em thi xe số 6, đại khái còn phải đợi bảy tám người nữa."
"Còn có thể làm như vậy?"
Quan Nguyệt kinh ngạc nói.
"Đương nhiên có thể, cho nên nói, đợi tí nữa thi em không cần phải khẩn trương, chỉ cần dựa theo lúc thực hành ở trên trường học, trăm phần trăm có thể đậu."
Tuy rằng bên kia không cho câu trả lời chắc chắn, nhưng Lục Dương cảm giác vấn đề không lớn.
Có thịt đưa đến tật miệng, ai lại không ăn chứ.
Nam nhân vừa rồi kia, rõ ràng chính là giám khảo khá lão luyện, coi như có vấn đề, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
"Được rồi, nói như vậy rồi, không có vấn đề gì đâu."
Quan Nguyệt còn có chút lo lắng.
"Cái này tính là gì, em không biết đâu, còn có người bỏ tiền ra mua bằng luôn." Lục Dương lắc đầu, hắn không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì, tiếp tục nói: "Sau khi mua xe xong, anh lại mang em đi luyện tập một chút, lái hơn mười dặm, liền không có vấn đề gì rồi."
Nghĩ đến thời điểm Lữ Tiểu Vũ học lái xe gian khổ khó khăn, vậy mà bây giờ đã có thể lái xe bay nhảy khắp nơi, Lục Dương cảm thấy Quan Nguyệt một chút vấn đề cũng không có, Quan Nguyệt tốt xấu cũng thi một lần qua bài 2, so với Lữ Tiểu Vũ thì giỏi hơn nhiều.
Trong phòng quá nhiều người, hai người cũng không đi vào, ở ngay cửa trò chuyện.
Đại khái khoản chừng mười phút sau.
Điện thoại trong túi vang lên.
Là tin nhắn từ một số lạ gọi tới, chỉ nói một chữ Xong, nội dung khác cũng không có, Lục Dương đem tin nhắn cho Quan Nguyệt nhìn nhìn, sau đó cười nói: "Anh nói rồi, không thành vấn đề."
Nam nhân lần trước lại chạy tới thêm bảy tám chuyến.
Đem từng thí sinh kêu ra ngoài.
Cuối cùng cũng đến lượt Quan Nguyệt.
Lục Dương ngồi trên xe của nam nhân đấy, cùng đi đến địa phương thi, muốn xem biểu hiện của Quan Nguyệt, cuộc thi còn chưa bắt đầu, Lục Dương đã thấy giảm khảo ở trên xe bước xuống, ở ven đường nói với Quan Nguyệt gì đó, Quan Nguyệt nhẹ gật đầu.
Một lát sau, hai người mới lên xe.
Chuẩn bị xong liền bắt đầu, chiếc xe số 6 vững vàng khởi động, xi nhan bật lên.
Chiếc xe Quan Nguyệt lái dần dần tiến về phía trước, sau đó quẹo phải một cái, biến mất trong tầm mắt, toàn bộ hành trình của Quan Nguyệt, Lục Dương đều nhìn thấy, kỳ thật Quan Nguyệt lái khá vững, không giống như những người khác lúc nhanh lúc chậm không nắm bắt được tốc độ xe.
"Vấn đề không lớn, hút điếu thuốc không?"
Nhóm người Quan Nguyệt là nhóm cuối cùng thi, công tác của nam nhân kia cũng kết thúc.
"Xin lỗi, ta không hút thuốc."
Lục Dương giơ tay lên, tiếp tục nhìn đường thi.
Phần thi đã hoàn thành được bảy tám phần, chỉ cần lái xe quay về chỗ cũ nữa thôi là được rồi.
Rất xa, Lục Dương liền nhìn thấy Quan Nguyệt ngồi ở ghế lái, hắn liền biết rõ trên cơ bản mọi thứ đều ổn thỏa, nếu như ở giữa đường mà thi rớt, thì giám khảo sẽ lái xe trở về, rất rõ ràng, trước mắt Quan Nguyệt không có vấn đề gì.
Cũng không biết, mình ở trong này có phát huy tác dụng gì không.
Đến điểm cuối, cũng chỉ còn một bước đỗ xe nữa mà thôi, mặc dù còn một bước cuối cùng, nhưng nếu không cẩn thận, vẫn có thể bị thất bại trong gang tấc.
Bởi vì thời điểm đỗ xe, không được để xe dẫm lên đường vạch trắng, cũng không thể cách đường vạch trắng quá xa, bài thi này phải dựa vào cảm giác về khoảng cách mới có thể hoàn thành.
Xe chậm rãi dừng lại, thời điểm tiến vào vạch trắng hơn hai mươi cen-ti- mét, đùng một cái, xe dừng lại, một lát sau, cửa xe mở ra, Quan Nguyệt từ trên xe bước xuống.
"Qua."
Quan Nguyệt vui vẻ nói.
Lục Dương đen mặt lại, nói ra: "Đóng cửa xe."
Quan Nguyệt lúc này mới chú ý cửa xe còn chưa đóng, tranh thủ thời gian mau đóng cửa xe lại, sau đó vỗ vỗ trái tim nhỏ, hướng phía Lục Dương bên này chạy tới....