Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 700: Tiền Tiểu Quyên Cố Lên




Đưa mắt nhìn Lục Dương rời đi, Viên Đại Đầu cười ngây ngô một tiếng.

"Cha, người nói Lục lão bản có bản có hỏa nhãn kim tinh hay không, thoáng cái liền nhin ra con là một nhân tài..."

Viên Hòa Bình quay đầu nhìn thoáng qua nhi tử ngốc ngếch.

Lão thở dài.

"Bản thân ngươi đem hậu viện chỉnh đốn lại chút đi, nhìn xem chỗ này loạn thành hình gì rồi đây này, ký hợp đồng xong, liền thành thành thật thật nghe lời, công ty bảo ngươi làm gì, ngươi liền làm thế đó....Chớ phụ ý tốt của người ta."

Viên Hòa Bình thật sự nhìn không ra cái tài năng mà con mình ẩn giấu.

Lão cảm thấy.

Lục Dương đây là đang bán nhân tình cho mình, làm cho mình ở trong chuyện nhà máy, bỏ thêm chút công sức, hỗ trợ giúp đỡ Liễu xưởng trương kia....Thu nhân tình của người ta, không giúp không được a.

Bên ngoài.

Lục Dương điều khiển xe phản hồi lại thị trấn.

Trên đương đi, Liễu Đại Giang nhịn không được hỏi: "Lục lão bản, Viên Đại Đầu kia, nhìn qua ngây ngây ngốc ngốc, hắn thực sự có tác dụng sao?

Hôm nay cùng theo Lục Dương ra ngoài làm việc, Liễu Đai Giang đối vởi Lục Dương nửa người con rể này rất bội phục, duy chỉ có sự tình của Viên Đại Đầu, là ông có chút nhìn không thấu.

Gia hỏa ngốc ngếch núp ở nhà này, có thể có tác dụng gì sao?

Mà sao lại được trả tiền lương cao như vậy?

Hai vạn a.

Bản thân lúc trước làm quản đốc, một tháng cũng chỉ lời được như vậy a.

"Liễu Thúc Thúc, người kêu cháu là tiểu Dương là được rồi, ba mẹ cháu hay ở nhà gọi cháu như vậy."

Lục Dương vừa lái xe vừa nói.

"Tiểu....tiểu Dương."

Liễu Đại Giang nói ra.

Nghe được Liễu Đại Giang thay đổi xưng hô, Lục Dương mới lên tiếng: "Liễu thúc thúc, trước kia thúc cũng làm lão bản, nhưng hẳn đối với internet thì hiểu không rõ, với cháu mà nói, Viên Đại Đầu là một nước cờ hay, tác dụng của hắn còn lớn hơn cả cha hắn Viên Hòa Bình...Liễu thúc thúc, về sau thúc sẽ hiểu thôi."

Đối với Lục Dương mà nói.

Viên Đại Đầu quả thực là một niềm vui ngoài ý muốn.

So với kế hoạch phát triển Csite, nhà máy sản xuất đồ uống thì tính là cái quái gì, Lục Dương biết rõ, cái gì mới là căn cơ của mình, chỉ cần Csite có thể ổn định phát triển, mấy thứ như nhà xưởng Hằng Nguyên hay là nhà xưởng sản xuất đồ uống sắp tới, hắn về sau muốn mở bao nhiêu cũng được hết.

Giống như một cây đại thụ, Csite chính là rễ cây cùng thân cây, những thứ khác như Studio Tiểu Vũ.....đều là nhánh cây rậm rạp....Chỉ cần cây không đổ, muốn bao nhiêu cành trả được.

Liễu Đại Giang cũng không hiểu rõ, nhưng cảm giác Lục Dương có lẽ đã tính trước, nên ông chỉ nói một câu về sau sẽ tìm hiểu cái ngành này, sau đó liền kết thúc đề tài.

....

Huyện Thanh Sơn, bệnh viện nhân dân.

Mọi rợ đang nằm trên một cái giường bệnh.

Tiều Tiểu Quyên ngồi ở bên cạnh, đang gọi lại trái táo, sau khi gọt xong, Tiên Tiểu Quyên đưa cho mọi rợ nằm trên giường bệnh, nói ra: "Đợi lát nữa bác sĩ thay thuốc sẽ đau, ngươi ăn một chút gì đi."

"Ta da dày thị béo, không sợ đau."

Mọi rợ nhếch miệng cười cười, ánh mắt híp lại thành một cái khe hở nhỏ, hắn nhận lấy quả táo, cắn một cái, nói ra: "Tỷ, may mắn có ngươi, nếu mà trông chờ cha, đoán chừng bản thân ta phải tự thay thuốc rồi."

Nghĩ đến phụ thân của bản thân, Tiền Tiểu Quyên liền thở dài.

Sau khi bọn hắn trở về đến nhà.

Phụ thân liền lấy hết toàn bộ số tiền mà công trường bồi thường, một đồng cũng không lưu lại cho mọi rợ, lần này đến thay thuốc, cũng là do Tiền Tiểu Quyên bỏ tiền ra.

Cũng may trên đường trở về, bọn hắn liền đem một vạn tệ trả lại cho Lục Dương, nếu không, không chừng đã bị phụ thân lấy mất, mọi rợ té gãy chân, trong nhà không có cách nào tự gánh vác, phụ thân vẫn như cũ mỗi ngày đều ra ngoài đánh bài, có đôi khi buổi sáng sẽ đi, nửa đêm mới vè....Tiểu Tiền Quyên đành bất đắc dĩ, chỉ có thể đem con đưa cho bà bà mang theo, bản thân thì về nhà mẹ đẻ để chiếu cố cho đệ đệ.

Điều này làm cho Bà Bà(mẹ chồng) có lời oán thán.

Tiền Tiểu Quyên cũng không còn cách nào khác, bản thân còn đệ đệ, cũng không thể bỏ mặc...

"Tỷ, ta nhớ lúc trước Lục ca từng nói, hắn ở nhà xưởng Hằng Nguyên có quan hệ, ngươi thử đi qua một lần, vừa vặn hiện tại chúng ta đang ở huyện thành, nếu không ngươi thử đi qua xem đi...,.."

Mọi rợ nhớ tới chuyện này.

"Cái này...."

Tiền Tiểu Quyên nhìn nhìn mọi rợ.

Mọi rợ vỗ vỗ đùi, nói ra: "Tỷ, ta không sao, bác sĩ nói phải một tí nữa mới đuổi thuốc, ta ở đây một mình cũng không có việc gì, ngươi đi xem đi, nếu thật sự có thể vào nhà xưởng Hằng Nguyên làm, thì nhà chúng ta không phải có mặt mũi rồi sao?"

Tiền Tiểu Quyên nghĩ tới bà bà.

Nếu như nàng có thể đi vào nhà xưởng Hằng Nguyên làm công.

Thì bà bà khẳng định sẽ cao hứng, giúp trông non tiểu hài tử.

Coi như nàng có đi chiếu cố đệ đệ, trong nhà cũng sẽ không xuất hiện mâu thuẫn, Tiền Tiểu Quyên do dự một chút, cũng ý định đi thử một lần, nàng nhìn mọi rợ nói ra: "Mọi rợ, chờ ngươi thay thuốc xong, ta liền đi xem..."

"Đừng, ngươi đi ngay bây giờ đi."

Mọi rợ đẩy tay.

"Còn không biết lúc nào mới đến phiên ta, không đi mà nói, đợt lát nữa người ta buổi trưa tan ca, cũng không thể đợi đến xế chiều rồi đi được, nếu phỏng vấn mất nhiều thời gian, chúng ta sợ hôm nay không về kịp rồi."

"Vậy ta liền đi đây, nếu có chuyện gì, ngươi phải gọi điện cho ta."

Tiền Tiểu Quyên chỉ vào chiếc điện thoại cơ đặt trên bàn, nàng bị mọi rợ thuyết phục rồi.

"Yên tâm đi, tỷ, chúc chị may mắn."

Mọi rợ nhếch miệng cười.

Ra khỏi phòng bệnh, Tiền Tiểu Quyên đi tới phòng đối diện nhìn thoáng qua, bác sĩ cũng không có trong phòng làm việc, nàng quay đầu nhìn thoáng qua phòng bệnh, sau đó mới từ trên lầu đi xuống.

Ra khỏi bệnh viện.

Mấy chiếc xe ba bánh chạy tới.

"Mỹ nữ, đi đâu?"

"Đi đâu, cô nương?"

"Ngồi xe của ta đi, giá rẻ lắm..."

Xe taxi ở huyện Thanh Sơn còn chưa phát triển, nên thời đại này vẫn còn là của mấy chiếc xe ba gác.

Tiền Tiền Quyên hỏi: "Đi nhà xưởng Hằng Nguyên thì hết bao nhiêu tiền?"

Nếu là thường ngày, Tiền Tiểu Quyên nhất định sẽ lựa chọn đi bộ, nhưng hôm nay không được, mọi rợ vẫn còn ở trong phòng bệnh, nàng nhất định phải đi mau về mau, mau chóng trở về, vì vậy ý định xa xỉ một chút, đi xe bá gác qua.

"Nhà xưởng Hằng Nguyên sao, có chút xa, sáu tệ đi."

Nữ nhân trung niên lái xe báo giá.

"Bốn tệ."

Tiền Tiểu Quyên trả giá.

"Bốn tệ a, còn chưa đủ tiền xăng đó."

"Bốn tệ, không được ta đổi xe khác."

Tiền Tiểu Quyên quay người muốn rời đi.

"Được được, được rồi, bốn tệ thì bốn tệ, nhìn ăn mặc bình thường như vậy, mà còn biết trả giá đấy...."

Nữ lái xe lầm bầm một tiếng, Tiền Tiểu Quyên tức thì hưng phấn lao lên xa ba gác. So với xe Taxi mà nói, thì đi ba gác là có lợi nhất, xe taxi lên một lần thôi đã là 5 tệ rồi, quá đắt!

Trị trấn cũng không phải rất lớn.

Không đến mười phút, đã đến nơi, Tiền Tiểu Quyên cầm bốn tệ tiền lẻ đưa tới, sau đó từ trên xe bước xuống, nhìn nhìn cửa chính nhà xưởng.

Nữ nhân trung niên cũng không sốt ruột lái xe rời đi, nàng hỏi: "Ngươi tới đây cũng là vị nhận được lời mời sao?"

"Ừ."

Tiền Tiểu Quyên nhẹ gật đầu.

Nữ lái xe cười ha hả, nói ra: "Không phải ta đả kích ngươi đâu, nhưng nhà xưởng Hằng Nguyên không phải muốn vào là vào dễ dàng vậy đâu, giống như mấy tiểu cô nương như ngươi vậy, vào rất khó, người ta toàn tuyển kinh nghiệm lâu năm, nếu không ta ở đây chờ ngươi một hồi, đợi lát nữa chở ngươi quay về bệnh viện, vẫn là bốn tệ thôi?"

Nghe nói như thế, Tiền Tiểu Quyên càng thêm khẩn trương.

Đồn đại quả nhiên không sai.

Nếu muốn vào nhà xưởng Hằng Nguyên làm công, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Nếu như không phải có Lục Dương hứa hẹn, nàng thậm chí cò không có dũng khí tới đây thử một chút, dù sao, chút bản lãnh kia của nàng, thì nàng vẫn hiểu rất rõ đấy.....

Đi tới nơi này.

Không đi vào, thì chẳng phải lãng phí bốn tệ tiền xe rồi sao.

"Tiểu Quyên, cố lên!."

Âm thầm cổ vũ mình một câu, Tiền Tiểu Quyên hít sâu một hơi, hướng phía cửa chính nhà xưởng đi tới.