“Ừ.”
Liễu Thanh Thanh không nói gì thêm.
Nàng ở trong tủ quần áo, tìm một bộ đồ ngủ, sau đó nói: “Em đi tắm đây.”
“Đợi anh với.”
Lục Dương cũng mở tủ, tìm một bộ đồ ngủ rồi đi theo.
Một giờ sau, hai người bọc lấy áo ngủ từ phòng tắm đi ra.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm tỉnh lại.
Lục Dương đã gửi được mùi thơm từ cơm trắng.
Hắn bước xuống giường, phát hiện Liễu Thanh Thanh ở trong phòng bếp bận rộn.
Thấy Lục Dương đã dậy, Liễu Thanh Thanh quay đầu nói ra: “Anh nhanh đi rửa mặt đánh răng đi, em nấu cháo sắp xong rồi....”
“Sao em lại dậy sớm thế.”
Lục Dương nói một câu, đi vào trong toilet.
Rưa mặt xong.
Liễu Thanh Thanh đã đem đồ ăn, cùng bát đũa dọn lên trên bàn. Trước mặt Lục Dương là một chén cháo trắng, trên bàn còn có hai cái dĩa, một cái dĩa đựng dưa muối, một cái khác để lạc, còn có bốn quả trứng vịt muối đặt trực tiếp ở trên bàn ăn.
Liễu Thanh Thanh cũng bưng một cái bát tới, cháo của nàng so với Lục Dương thì ít hơn một tí, chỉ bằng nửa bát, Liễu Thanh Thanh nói: “Chúng ta đi nữa đi rồi, nên em cũng không làm nhiều đồ ăn, mấy mon này ăn một bữa là xong.”
Lục Dương bưng chén lên, hớp một ngụm cháo.
Dưa muối cùng củ lạc thì cũng không nhiều lắm, ăn nhiều một chút vẫn hết được, nhưng mà hình như trứng vịt muối hơn nhiều rồi.
“Bốn quả trứng vịt, khẳng định ăn không hết a.”
Lục Dương nói.
Liễu Thanh Thanh cười cười: “Ăn không hết cất vào trong bọc, chúng ta trên đường lái xe về có thể ăn, dù sao cũng lái mấy tiếng lẫn mà.”
“Cũng đúng, chúng ta về đến huyện Thanh Sơn chắc cũng quá giữa trưa, đợi tí nữa ra ngoài, em đi đến bên siêu thị cầm lấy mấy cái bánh bao, trên đường nếu đói bụng, cũng có thể nhét tạm vào miệng...”
“Được.”
Liễu Thanh Thanh tự nhiên biết rõ cái siêu thị kia là của Lục Dương, nên tự nhiên cũng không cần khách khí làm gì.
Cháo cũng không nóng lắm, độ nóng vừa phải, củ lạc xào vô cùng cháy...Ăn vào rất giòn....Có lẽ đã làm rất lâu rồi...Không thể không khen, tay nghề nấu ăn của Liễu Thanh Thanh quả thật không tệ.
Ít nhất so với Trần Thu Nguyệt cùng sư tỷ thì cao hơn nhiều.
Còn dư lại Quan Nguyệt thì đứng chót, Từ Thi thì có thể biến trứng tươi thành cục than, trù nghệ của hai người có thể nói là vô cùng thê thảm...Học tỷ Tống Giai thì càng không cần phải nói, nàng ăn nhiều như vậy, nhưng đồ ăn của mình làm ra, chưa chắc nàng đã dám để vào bụng.
Nha đầu Chu Đình Đình thì ngược lại, trình độ coi như là lợi hại, mùi vị rau xào lần trước, cảm giác như đồ ăn khi còn bé vậy.
Lại cầm lấy một quả trứng vịt, gõ vào cái đầu trên của nó, bóc vỏ ngoài ra, Lục Dương dùng chiếc đũa xé đôi, một chất lỏng màu vàng từ bên trong chảy ra, quả thực chính là cực phẩm trứng vịt muối.
Lục Dương kinh ngạc nói: “Quả trứng vịt này không tệ, em mua à?”
“Không phải, tự em làm đấy, mấy quả trứng vịt này em để trong thùng gạo.” Liễu Thanh Thanh giải thích nói.
Không nghĩ tới là do Liễu Thanh Thanh làm ra.
Nữ nhân này thật đúng là khéo tay.
“Em xem trên CCvideo rồi học theo đấy, ở quê chúng ta, đều dùng bùn đất để ủ, sau đó rải muối lên trên, ở bên này em không tìm thấy bùn đất sạch, nên ủ vào rượu đế, rắc muối vào, dùng màn bọc lại, cất vào trong thùng gạo, không nghĩ tới lại có thể làm ra...”
Liễu Thanh Thanh tỏ ra rất vui vẻ.
Trứng vịt nàng mua cũng không nhiều, cũng chỉ là muốn thử một chút, không nghĩ tới lại thành công, nàng tiếp tục nói : “Em kiểm tra rồi, rượu không có cồn sẽ làm quả trứng ngon hơn, hơn nữa không có chất độc hại, anh có thể yên tâm ăn.”
“Ừ Ừ.”
Lục Dương cũng không để ý đến mấy chuyện này.
Đem quả trứng vịt chộn đều với cháo, cùng ăn vào miệng, hương vị vừa mặn vừa nhạt khá ngon.
“Mùi vị không tồi.”
“Vậy anh ăn nhiều một chút.”
Liễu Thanh Thanh cũng gõ một quả trứng vịt.
Trước đặt ở tren mình bóc ra lòng trắng, sau đó dùng thìa mang lòng đỏ để vào bát Lục Dương, còn nói: “Em không thích ăn lòng đỏ của trứng.”
Lục Dương nhìn gương mặt xinh đẹp của Liễu Thanh Thanh.
Cười cười, không có đi vạch trần nàng.
Nữ nhân này, quá hiền lành rồi, hắn sao có thể phụ lòng nàng chứ.
Sau khi ăn xong, hai người cùng một chỗ rửa bát, tổng cộng có bốn quả trứng vịt nhưng mới ăn được hai cái, còn dư lại hai quả đều bị Liễu Thanh Thanh dùng túi cấp vào, sau đó gói lại bỏ vào trong túi xách của mình.
Lại kiểm tra đèn cùng then cài cửa.
Đèn đều đã tắt hết, then cài của cũng đóng xong.
Chuẩn bị xong, hai người liền đi ra ngoài.
Ngôi thang máy trực tiếp đi xuống tầng hầm, đã tìm được chiếc Audi của Lục Dương, rất lâu rồi không có lái, trên xe đã có một tầng bụi mỏng, trước đem hành lý bỏ vào sau cốp.
Sau khi lên xe.
Lục Dương ấn xuống một cái nút trên xe, nước ở trước cửa thủy tinh phun ra, sau đó cật gạt nước gạt vài cái, cửa thủy tinh phía trước liền sạch sẽ.