Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 636: Không Để Ý Tới Hắn Nữa (1)




Bắc Môn, trong tiệm hoa.

Liễu Thanh Thanh ngồi ở ghế đẩu bận rộn, ở trên mặt đất bên cạnh có một đống hoa hồng, Liễu Thanh Thanh đang buộc từng một lại một...Đột nhiên, có cảm giác có người bước vào cửa, nàng ngẩu đầu lên nhìn, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng: "Anh trở về rồi."

"Ừ, vừa mới quay về Lục Thành, trước chạy đến chỗ em đầu tiên đấy."

Lục Dương đi tới.

Nhìn đồng hoa hồng ở dưới mặt đất, hắn có chút tò mò hỏi: "Sao lại có nhiều hoa như vậy."

Liễu Thanh Thanh nói ra: "Lần trước không phải anh nói, sau khi anh về, liền quay về với ông bà sao? Nhưng bông hoa hồng này để lâu không được, ném đi lại lãng phí, em tính giảm giá bán đi, bán không được thì đưa cho Tần tỷ bên siêu thị, tặng cho khách nhân cũng được....Còn tốt hơn là lãng phí."

"n."

Lục Dương gật đầu.

Nhìn xung quanh một vòng.

Quả nhiên.

Liễu Thanh Thanh bởi vì chuẩn bị về nhà nên chuẩn bị rất kỹ.

Mấy loại không có rễ như Hoa Hồng đều không có nhập hàng, còn những bông hoa khác thì được bày đặt chỉnh tề, chỉ cần tưới nước đúng hạn, thì để mười ngày hay nửa tháng cũng không sao.

"Đợi lát nữa em đưa chìa khóa cho Tần tỷ, bảo nàng thường xuyên qua nhìn xem một chút."

Lục Dương nói ra.

"n, em biết rồi." Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu.

Lục Dương cũng tìm một cây kéo, tới hỗ trợ, hai người dùng một lúc lâu, mới đem đống hoa ở trên mặt đất xử lý xong, Liễu Thanh Thanh cầm điện thoại lên nhìn, cũng sắp đến thời gian học sinh tan học rồi.

Trước đem hoa hồng ôm ra bên ngoài, Liễu Thanh Thanh lấy tẩm bảng ra viết một bông một tệ, sau đó đặt ở một chỗ nổi bật, nàng tính chạy giảm giá ngay ngày hôm nay.

"Hôm nay có bán kem không?"

Lục Dương nhìn máy bán kem ở một bên.

"Bán đi, hôm nay bán ngày cuối cùng, mười ngày nghỉ sắp tới cũng không bán được, hơn nữa thời tiết sắp tới lại lạnh, tiểu hài tử cũng không thích hợp ăn kem." Liễu Thanh Thanh nói ra.

"Vậy được, để anh giúp em."

Lục Dương hỗ trợ đem máy làm kem chuyển ra ngoài, lại đem nguồn điện đi ra, cắm dây vào điện, thứ này hắn cũng làm qua mấy lần, nên biết cách làm sao....

Không cần phải đợi lâu, đã đến thời gian học sinh tiểu học tan học.

Từng gia trưởng một, dẫn theo con nhỏ đi ngang qua.

"Hoa hồng một tệ một đóa sao?"

Có người kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy, một tệ một đóa."

Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu, còn nói thêm: "Hôm nay mua hoa hồng không có khuyên mãi tặng kem đâu."

Điều này mọi người cũng không có ý kiến gì, bình thường bọn họ mua hoa vì hài tử, nên mới bỏ ra mấy tệ, nhưng hôm nay hoa hồng chỉ có một nguyên, nếu như còn tặng kem nữa, chẳng phải lỗ vốn rồi sao.

Một nữ nhân khoản ba mươi đi tới, cầm lấy một đóa hoa nhìn nhìn, nói ra: "Lão bản, ta nhìn bông hoa này của ngươi, vẫn còn tươi tốt, sao lại bán rẻ như vậy."

"Giảm già mà, ta định về quê thăm ông bà một chuyến, những bông hoa này để ở trong tiệm, cũng sống không được bao lâu, vì vậy liền hạ giá bán đi...Có cần mua một đóa không?

Sau khi nghe được giải thích, nữ nhân nói ra: "Vậy thì ta lấy mấy bông vậy."

Nàng đếm năm đóa hoa hồng, sau đó đem một tờ năm tệ đưa cho Liễu Thanh Thanh...Năm tệ đặt vào một chỗ, là đã có thể cắm được một bình hoa rồi, hết sức có lợi.

"Lão bản, tiểu ca này là bạn trai của ngươi sao?"

Có người nhìn tới Lục Dương đang làm kem.

Liễu Thanh Thanh nhìn thoáng qua Lục Dương, nói ra: "Đúng vậy a."

Nghe vậy, những người con trai đi đón em có chút thất vọng.

Lục Dương cười cười, đem một que kem đưa đến tay cho một đứa trẻ ở phía trước, kem một tệ một cái, nếu như là lúc trước thì mua hoa sẽ được tăng một cây, đây cũng là hoạt động thúc đẩy doanh thu của cửa tiệm.

"Đại ca ca, ta cũng không muốn một cái."

"Cho ta một cây, mẹ của ta trả tiền."

"Tiền đây đại ca."

Từng đứa nhỏ vây quanh Lục Dương đòi kem.

Lục Dương nói ra: "Không cần phải vội, từng người một, mỗi người đều có phần."

Người càng ngày càng nhiều.

Lục Dưỡng cũng được trải nghiệm một chút về cảm giác làm nhân viên cửa hàng trà sữa là thế nào.

Những thứ khác không nói đến, nhưng mệt mỏi thật sự...Hắn cảm giác tay mình như chưa hề dừng lại lần nào, không biết Liễu Thanh Thanh có một mình mà vẫn chịu nổi được.

Tuy nhiên cũng may, cũng không phải lúc nào cũng bận rộn thế này, giờ cao điểm nhất cũng chính là cái giờ tan học này.

Hai mươi phút sau, người lớn cùng trẻ em dần dần rời đi, Lục Dương nghỉ ngơi một hồi, nói ra: "Người nhiều thật."

"Rất nhiều trẻ nhỏ cùng phụ huynh mỗi ngày tan học đều đi qua đây."

Liễu Thanh Thanh sửa sang lại số hoa hồng còn dư.

Hôm nay hoa hồng vô cùng dễ bán, ôm ra một đống lớn, hầu như toàn bộ đều bán hết, chỉ còn lại mấy bông không đẹp lắm, có một số bông mất vài cánh hoa, coi như tính là phế phẩm rồi.

Nhìn xem đã không còn học sinh nào đi tới, Lục Dương đem máy làm kem cất trở về, lại nhìn Liễu Thanh Thanh cũng sửa sang xong lại hoa hồng, nói ra: "Đưa đến siêu thị nhỏ bên cạnh đi."

"Ừ."