Giữa trưa, bên ngoài trạm tàu điện ngầm.
Không khí cuối thu rất dễ chịu, ánh nắng tươi sáng, vừa đúng là mùa du lịch, một đám người trẻ tuổi bước xuống tàu điện ngầm, vừa đi vừa nói chuyện sôi nổi.
"A bố, lão bản của chúng ta thật sự trẻ như vậy sao?"
Quyền Mao tóc dài hỏi.
A Bố mặc một bộ đồ nửa âu phục nửa hiện đại, hắn cười nói: "Ta còn lừa ngươi làm gì, theo cảm giác của ta thì đối phương khoản hai mươi tuổi, so với niên kỷ của chúng ta thì không sai biệt lắm."
"A Bố, ngươi nói xem, đợi lát nữa gặp được đại lão bản, chúng ta nên nói gì?"
"Muốn nói gì thì nói nấy, lão bản cũng không phải quái vật ăn thịt người, ngươi sợ cái gì."
Mấy người nói chuyện sôi nổi.
A Bố nhìn thoáng qua điện thoại: "Lão bản gửi tin nhắn tới, hắn nói đang ở bên bờ sông, chúng ta qua đó thôi."
"Được."
Mấy người cất bước nhanh hơn, hướng phía bờ sông đi đến.
Đi tới bờ sông, A Bố tìm kiếm khắp nơi, rất nhanh tìm được một người có tướng mạo giống với Lục Dương.
A Bố vội vàng đi lên nghênh đón.
"Lão bản, ngài ngồi thuyền từ bên kia sông tới sao?"
Thời điểm hắn nhìn thấy lão bản, thì lão bản đang từ dưới bến đi lên.
"Đúng vậy, mới từ phía bên kia qua đây, tôi không có tới muộn chứ." Lục Dương cười cười, lại nhìn năm thanh niên đứng đằng sau lưng A Bố kia.
"Không muộn, không muộn, chúng tôi cũng vừa vặn đến đây thôi." A Bố vội vàng nói.
Mấy người trẻ tuổi đằng sau đều tò mò nhìn Lục Dương, bọn họ cũng đều biết, cái người thanh niên trẻ tuổi đang cười kia, chính là đại lão bản của bọn họ.
Bất quá, dù sao năm người vẫn còn trẻ, không có khéo léo đưa đẩy, từng người chỉ dám đứng nhìn xem, dóng tai lên nghe Lục Dương nói chuyện.
A Bố cười nói: "Lão bản, để ta giới thiệu một chút, đây là năm thành viên của chiến đội sau này, người đứng cao nhất trong bọn họ là Nhược Phong(Misaya), là đội trưởng cũng là người chơi đi đường giữa...."
A Bố chỉ vào người cao nhất vừa nói ra.
Lục Dương trước đây đã từng xem qua không ít trận đấu về LOL, không cần phải giới thiệu, hắn cũng có thể nhận ra mấy người này là ai, đây là nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp đầu tiên của tựa game Liên Minh Huyền Thoại.
"Lão bản tốt."
Nhược Phong lúc này mới mở miệng chào hỏi.
"Xin chào, tôi đã xem qua trận đấu của cậu, đánh thần bài rất tốt..."
Lục Dương nói ra.
A Bố tiếp tục giới thiệu người khác: "Đây là Thao Môi(CaoMei), người đi đường trên của đội, lúc trước đã từng đánh qua vị trí AD, đây là Quyển Mao(fzzf) SP của đội, đây là Vi Tiếu(WeiXiao)....hiện giữ vị trí AD..."
Sau khi giới thiệu xong vị trí AD, chỉ còn lại một người cuối cùng.
A Bố kéo người trẻ tuổi này ra, nói: "Nặc Ngôn(Clearlove7), mới gia nhập giới chuyên nghiệp, là người lúc trước tôi đã nói qua với ngài."
"n, hoan nghênh cậu gia nhập đội ngũ của tôi."
Lục Dương vươn tay ra.
Hai người bắt tay.
Nặc Ngôn, cái tên này hiện giờ vẫn chưa có nhiều người biết lắm, nhưng về sau được người trong giới LOL mệnh dai là dầu gội đầu tình yêu, bắt đầu nổi danh khi chuyển từ team WE sang EDG, một đường ở trong giới chuyên nghiệp chinh chiến vài chục năm, cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp già nhất còn tham gia thi đấu, chỉ cần một phần kiên trì này thôi, cũng đáng để người khác khâm phục rồi.
Từng đồng đội cũ, đối thủ cũng lần lượt giải nghệ, chỉ còn hắn kiên trì thi đấu trong môi trường chuyên nghiệp, đối chiến với từng player trẻ tuổi bá đạo, mộng tưởng vì giấy mơ vô đich chung kết thế giới.
Làm tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không phải mỗi ngày chơi game thoải mái như vậy, bọn họ phải huấn luyện cường độ cao mỗi ngày, chỉ bước này thôi đã đào thải vô số người trẻ tuổi.
Nắm tay từng tuyển thủ một, Lục Dương nói ra: "Đi thôi, ta đã đặt sẵn quán ăn rồi, chúng ta vừa ăn vừa nói."
....
Tầng 9, Họa Mậu Các, khách sạn Fairmont Peace.
Trong phòng.
Phục vụ đưa đến điểm tâm cùng rượu đỏ, những món ăn còn lại, cũng lần lượt được dọn lên.
"Lão bản, chỗ này cũng không rẻ đi."
A Bố nhìn chung quanh một lần, phòng ở đây lộ thiên đấy, đối điện chính là cảnh sông Hoàng Phổ cùng tháp Minh Châu Phương Đông, nếu đến vào buổi tối, có thể ngắm cảnh đêm vô cùng lung linh của Thượng Hải, lúc đấy chụp cho mình một tấm ảnh, tuyệt đối rất có phong cách.
"Cũng bình thường, tiền phòng cũng chỉ sáu nghìn thôi."
Nghe nói như thế, mấy người trẻ tuổi hít vào một hơi.
Hóa ra tiền lương của bọn hắn một tháng, cũng chỉ đủ để đặt một phòng ở đây....Nhà hàng này cũng quá mắc đi.
Bọn hắn cũng cảm thấy được sự coi trong của lão bản.
Lần thứ nhất gặp mặt, mời bọn hắn đến địa phương xa hoa này ăn cơm trưa, tất nhiên đối với bọn hắn có kỳ vọng rất cao.
"A Bố, sự tình hợp đồng đã làm xong chưa?"
Lục Dương hỏi.
A Bố nhẹ gật đầu: "Xong rồi, dựa theo điều khoản trong hợp đồng, hợp đồng của bọn họ đều đã được phá vỡ, bởi vì có một người không đi, nên chỉ dùng tổng cộng có bốn mươi vạn....Kinh phí của lão bản, chỗ tôi còn thừa lại sáu mươi vạn, để tôi chuyển lại cho ngài...."