Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 606: Đứng Đây Làm Gì Vậy (3)




"Em bỏ tiền."

Tiểu học muội vội vàng nói.

Triệu Sảng lúc này mới đem lời sắp nói ra miệng thu về, nói ra: "Phí ăn ở ba trăm."

"Ngoài trường học có khách sạn nhỏ, mười tệ là đủ rồi." Tiểu học muội nhịn không được nói.

"Có cho hay không?" Triệu Sảng trừng mắt nhìn nàng.

"Được rồi, cho chị cũng được, nhưng mà đây là lần cuối, ngài mai em không quản chị nữa, chị cũng đừng đến tìm em nữa là được."

Nói xong, tiểu học muội mở ví tiền lấy ra ba trăm tệ, vô cùng đau lòng mà đưa cho Triệu Sảng, sau rồi xoay người rời đi, người chị họ này, càng ngày càng không thể chịu nổi nữa rồi, nàng cũng không muốn quản.

Coi như bị đại cô cô nói, nàng cũng mặc kệ, người nào muốn quản thì chạy tới mà quản!

Nhìn thấy tiền.

Triệu Sảng hừ một tiếng, đắc ý đem tiền cất vào trong túi, cũng đem tờ giấy thu lại, cất vào hành lý, sau đó kéo hành lý đi về phía Tây Môn...

"Siêu ca, người vùa mới rời đi."

Sau khi Triệu Sảng rời đi, Lục Dương liền gọi điện báo cho Đinh Siêu biết.

Vừa rồi sau khi Kiều Khải Minh rời đi, hắn ở phụ cận đi dạo một hồi, cũng giúp đỡ Đinh Siêu xem tình huống bên này thế nào.

Nhìn thấy nữ nhân kia, Lục Dương mới hiểu được vì sao Đinh Siêu vội vàng xin nghỉ phép mà tháo chạy ra khỏi trường học rồi, nữ nhân tên Triệu Sảng này, quả thật người bình thường không dám trêu vào.

Siêu ca tỏ ra rất ủy khất, ở trong điện thoại nói ra: "Gia hỏa này cũng quá đáng rồi đó, bây giờ còn chạy tới đây quấy phá, ta về sau ở trường học còn gặp người ta thế nào a."

"Không sao không sao, qua một đoạn thời gian là người ta quên hết đi à." Lục Dương an ủi một câu.

"Như vậy còn dễ, nếu mà tiếp tục ồn ào lên trên, ta sợ trường học muốn đuổi học ta a."

Trong lòng Đinh Siêu sợ hãi nói ra.

Lục Dương nhìn bộ dạng kiêu ngạo lúc rời đi của Triệu Sảng, trong lòng cũng không lạc quan lắm, hắn nói ra: "Siêu ca, chuyện này chưa hẳn kết thúc đâu, ngươi chuẩn bị tâm lý đi."

"Mẹ kiếp, nàng đừng khiến ta nóng lên."

Siêu cả trong lòng nổi nóng.

Lục Dương bình tĩnh nói: "Ngươi đánh không lại nàng..."

Đinh Siêu dáng người nhỏ, quả thật không phải là đối thủ của Triệu Sảng, thể hình chênh lệch với nhau như vậy, nam hay nữ cũng chẳng có gì khác nhau.

Lục Dương hoài nghi, nếu hai người đi lên lôi đài, Siêu ca sẽ trực tiếp bị nàng đè tới chết.

"Ài, mẹ kiếp, ta mặc kệ, ta sẽ không bao giờ xuất hiện, xem nàng làm thế nào, ta cũng không tin, nàng có thể ở trường học náo loạn một năm."

"Cái này chắc không đâu.."

Lục Dương lắc đầu.

Lại hỏi: "Siêu ca, ngươi đang làm gì thế?"

"Buổi chiều chơi game chưa có tận hứng, ta chuẩn bị đi tiệm net vui đùa một chút, đúng rồi, Lục ca, còn nhớ tiệm nét Kiến Đỏ lần trước chúng ta chơi không?"

"Tiệm nét Kiến Đỏ? Nhớ? Làm sao?" Lục Dương hỏi.

Đinh Siêu có chút tiếc hận, nói: "Tiệm net này đóng cửa rồi, ta vừa rồi mới đi nhìn xem, máy móc đã bị bán đi một nửa, trong quán một người cũng không có."

"Đúng cửa rồi sao..."

Lục Dương cũng rất kinh ngạc, tuy rằng hắn biết Mai Lương là người không biết làm ăn, sinh ý tiệm net về sau sẽ không tốt, nhưng cũng không nhanh tới mức phải đóng cửa, từ đó tới nay mới được bao lâu chứ....

Hơn nữa, bản thân cũng không ở sau lưng dùng thủ đoạn ngáng chân mà.

Hay là Mai Lương, lại đi đắc tội người khác?

"Đúng vậy a, nghe nói mấy cổ đông quán nét này cãi nhau đến trở mặt, nhân viên tiệm net cũng đều chạy hết, chỉ còn lại một cái tên đầu trọc, mà cái tên này thanh danh không tốt lắm, một mực tuyển không có người vào làm, trực ca vài ngày, trong lúc tức giận đạp phải ICU, phải nhập viện, với lại tiệm net không ai trông coi, bị ăn trộm vào thăm mấy lần, hiện tại hắn có ý định thanh lý toàn bộ đây.”

Đinh Siêu không hổ danh là dân bản xứ, mới trở về thôi, đã nghe thấy được tin tức rõ ràng như vậy.

Nghe được Mai Lương phải nhập viện, Lục Dương lắc đầu, cảm thấy mất đi hứng thú, cũng không tiếc hận, chỉ là hắn muốn nói, trên thế giới này, việc người làm, có trời nhìn, ác giả ác báo.

Vậy đây đại khái là báo ứng của hắn đi.

Đinh Siêu tiếc hận nói: “Đáng tiếc, lúc trước tiệm net có hai nữ thu ngân thật là xinh, ta còn ý định theo đuổi một người, hiện tại không biết nàng chạy đi nơi nào, biển người mênh mông, khả năng không bao giờ gặp mặt nữa.”

“Người không gặp thì tốt hơn.”

Lục Dương nói ra.

Đinh Siêu cười ti tiện: “Lục ca, hình như một trong hai mỹ nữ đó, có ý tứ với người mà, lúc đó ta bảo ngươi theo đuổi thì ngươi lại không chịu, hiện tại thì không có cơ hội rồi, hặc hặc.”

Giọng nói này, có một chút cảm giác hả hê trong đó.

“Đúng vậy, cũng thật tiếc.”

Lục Dương tỏ vẻ đồng ý.

Hắn chưa nói, trưa nay mình ăn cơm cùng hai nữ nhân viên thu ngân, hơn nữa còn được ăn cơm do chính nữ tử xinh đẹp nhất trong đó làm, Siêu ca vừa rồi trải qua nhân sinh kịch biến, Lục Dương không muốn đả kích hắn, sợ hắn nghĩ quẩn.

Lại nói vài câu.

Đinh Siêu nói muốn đi tìm tiện net khác, Lục Dương mới cúp điện thoại.

Vừa mới chấm dứt cuộc gọi.

Đùng.

Bả vai Lục Dương bị người ta vỗ một cái!

“Đứng đây làm gì vậy!.”