230 Triệu.
So với cái giá lúc trước đối phương nói ra, thì thiếu mất đi 20 triệu, nhưng Hà Vĩnh Xương dùng muỗi cũng biết được, nếu hắn mà cự tuyệt, sẽ bị nhóm người đòi nợ này trực tiếp xé thành mảnh nhỏ cho chó ăn.
Biết rõ sau có tiền đòi nợ.
Mấy người chủ nợ ở đây cũng tỉnh táo hẳn lên.
Nhưng mà, tiền chưa tới tay, bọn hắn cũng sẽ không thả Hà Vĩnh Xương đi đâu.
Lần nữa trở lại phòng họp.
Hà Vĩnh xương nắm lỗ mũi ký xuống hợp đồng, sau khí xác định hợp đồng pháp lý không có vấn đề, Lục Dương liền bảo kế toán liên hệ ngân hàng, giải ngân số tiền 230 triệu vào tài khoản đối phương.
Tiền đến sổ sách.
Hợp đồng tự nhiên có hiệu lực.
Nói cách khác.
Tòa nhà cao ốc hai mươi hai tầng bọn hắn đang đứng này, cộng thêm mấy khu vườn nho nhỏ xung quanh, đã thuộc về bọn hắn rồi.
So với giá cả dự tính thì còn tiết kiệm được hai mươi triệu, trên mặt Lục Dương lộ ra dáng tươi cười, đứng dậy chủ động nắm tay với Hà Vĩnh Xương, nói ra: "Hà lão bản, hợp tác vui vẻ, chúc ông mau sớm giải quyết được phiền toái."
"Chủ tịch Dương đúng là tuổi trẻ tài cao, bội phục ,bội phục."
Hà Vĩnh xương dối trá khách sáo lại một tiếng.
Lục Dương có thể phát giác được đối phương đang bất mãn, nhưng hắn cũng chỉ cười cười, bất luận kẻ nào đột nhiên bị lừa hai mươi triệu, đoán chừng sắc mặt cũng không tốt.
Sau khi buông tay, Hà Vĩnh Xương nhìn đám chủ nợ, nói ra: "Tiền đến rồi, các ngươi không cần phải lo lắng, có giấy vay nợ thì cầm giấy vay nợ, không có giấy vay nợ thì cầm hợp đồng cùng biên lai tới, đợt lái nữa chúng ta đi tới ngân hàng kết toán sổ sách."
"Hà lõa bản, hiện tại đi luôn, hợp đồng chúng ta đều mang theo đủ rồi."
"Đúng vậy, đi thôi."
....
Một đám người ta một câu, ngươi một câu, sợ Hà Vĩnh Xương chạy mất.
Nợ của Hà Vĩnh Xướng mà tính chung vào một chỗ, cũng phải hơn một trăm triệu, hiện tại có nhiều tiền như vậy, trong lòng của hắn cũng không hoảng hốt...Dù sao hắn cũng không muốn chạy trốn, hắn còn có mấy tòa nhà chưa làm xong, bán đi bây giờ cũng chẳng có mấy lợi nhuận, chặt đuôi bỏ đi, chính hắn lỗ của không ít...Đã có tiền rồi, tự nhiên phải ổn định mấy người này lại, cũng nên bắt đầu khởi động lại xây dựng công trình, bằng không chủ thầu bên kia cũng đến náo loạn cho xem.
Nói vài câu đơn giản, Hà Vĩnh Xương cùng đám chủ nợ đi ra ngoài.
Chỉ còn lại Lục Dương cùng Lữ Tiểu Vũ ba người.
"Chủ tịch, ngài thật lợi hại, thoáng cái liền tiết kiệm được hai mươi triệu."
Chủ quản tài vụ thập phần bội phục nói ra.
"Không có gì, ai bảo vận khí chúng ta tốt."
Lục Dương cười cười.
Sau đó nhìn thoáng qua Lữ Tiểu Vũ.
Bạn học Tiểu Vũ liền quay mặt đi, nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận, mình là người mật báo hành tung của Hà lão bản rồi...
"Cùng nhau đi xem tòa nhà công ty mới mua của chúng ta đi."
Lục Dương nói ra.
Tốn hết hơn hai trăm triệu mua nơi này, Lục Dương vẫn chưa được đi thăm qua, hiện tại bọn Hà Vĩnh Xương đã rời đi rồi, cũng không có người quấy rầy, tự nhiên phải đi thăm quan xem một lần.
Mấy người từ phòng họp đi ra, tầng một lúc trước đã nhìn rồi, không có gì đẹp mắt, chỉ có mấy căn phòng, còn lại là đại sảnh, bên trong có mấy cây cột lớn.
Nhìn qua thì vô cùng chắc chắn đấy.
Thang máy không mở.
Ngoài trừ tầng một ra.
Mấy tầng còn lại, đều chưa có lắp đặt thiết bị qua.
Mấy người từ cầu thang bộ đến tầng hai, từ tầng hai trở lên đã là khu làm việc, ngoài trừ thang máy cùng hành lang ra, thì diện tích còn lại được chia thành bốn văn phòng, hai lớn hai nhỏ, lớn thì rộng khoản năm trăm mét vuông, nhỏ thì ba trăm mét, cho dù là văn phòng nhỏ, cũng chứa được không ít nhân viên.
Thang máy tổng cộng có sáu cái, bên cạnh còn có một thang máy dùng đê vận chuyển hàng hóa, mỗi một tầng đều có phòng vệ sinh.
Xem tổng thể, cũng không tệ lắm.
Gia hỏa Hà Vĩnh Xương này, tuy rằng keo kiệt một chút, nhưng về phương diện xây nhà, vẫn có chút môn đạo, Lữ Tiểu Vũ vừa ý nơi này, cũng không chỉ vì nguyên nhân vị trí thuận lợi.
Ở tầng hai đi dạo một vòng nhìn xem, Lục Dương nói ra: "Mau chóng tìm đội thi công lắp đặt thiết bị đến đây, trước tiên đem tầng hai cùng tầng ba trùng tu xong, tranh thủ trước năm mới có thể dời đến..."
Không giống như lắp đặt thiết bị biệt thự.
Lắp đặt thiết bị cho văn phòng đơn giản hơn.
Tìm một số người đến hỗ trợ, rất nhanh có thể làm xong.
"Ta cũng nghĩ như vậy."
Công ty có mấy ban ngành mà để ở trong trường học, cũng quá hạn chế phát triển rồi, đem chuyển đến bên này, lúc thông báo tuyển dụng người đến không có vấn đề...Những tầng khác thì cũng không cần lo lắng, hoàn toàn có thể một bên làm việc, một bên lên lắp đặt thiết bị...Bọn hắn lúc trước cũng thảo luận qua, bộ phận chăm sóc khách hàng cùng bộ phận EC sẽ chuyển tới đây, cho dù có một chút tạp âm cũng không ảnh hưởng gì.
"Nếu như đã lắp đặt qua thì tốt quá."
Nữ kế toán trẻ tuổi nói ra.
Lữ Tiểu Vũ nói: "Nào có chuyện tốt như vậy, nếu tòa nhà này đã lắp đặt thiết bị xong, thì sẽ có giá tiền khác, hơn nữa Hà Vĩnh Xương cũng nghèo sắp chết rồi, tiền đâu mà cải tạo."
Lục Dương cũng nói: "Công ty chúng ta tự tay lắp đặt thì yên tâm hơn, dù sao tòa nhà này cũng không lấy ra cho người khác thuê, coi như nơi này thành tổng bộ của công ty luôn."
Lữ Tiểu Vũ nói ra: "Chủ tịch, có muốn đặt tên cho tòa nhà này không?"
Lục Dương nhìn nàng: "Ngươi có ý kiến gì sao?"
Lữ Tiểu Vũ suy nghĩ một chút: "Mấy công ty con chúng ta đều có hai chữ Sơn Hải, nếu không thì trực tiếp đặt là Sơn Hải Đại Hạ đi, nghe rất oách đấy."
"Được, cứ dựa theo lời ngươi nói mà làm."
Cái tên này, Lục Dương cũng không có ý kiến gì, nếu là tòa nhà tổng bộ của công ty, thì tên của tòa nhà cũng phải liên quan đến công ty, bọn hắn có thể lấy mấy cái tên như, Sơn Hải, CCilicili,...tùy tiện tên nào cũng được, Sơn Hải Đại Hạ, nghe qua khí thế hơn một chút.
Tên đơn giản như vậy đã được đặt.
Một đoàn người từ tầng hai đi xuống, nhìn đại sảnh trống trải, Lục Dương nói ra: "Đại sảnh quá rộng rồi, tầng một này mở hai cái cửa hàng đi, một cái siêu thị, có thể giúp nhân viên chúng ta tiện mua đồ, cái còn lại mở quán cà phê...Nếu như nhân viên có bạn bè đến thăm, cũng có nơi để ngồi nói chuyện tán phét."
Nghe được Lục Dương nói vậy, nữ nhân trẻ tuổi kế toán kích động nói: "Chủ tịch, ngài thật là tốt bụng!."
Lữ Tiểu Vũ lườm nàng liếc nhìn, sau đó nói: "Cái này có thể, ta nhìn phụ cận quanh đây hơi vắng vẻ đấy, đoán chừng muốn mua đồ cũng bất tiện, để quay về ta sẽ tìm người thiết kế lại một cái, sau đó nói bên đội thi công một chút."
"Ừ."
Lục Dương gật đầu.
Xem xong khu vực làm việc ở tầng một, mấy người lại đí xuống dưới tầng hầm nhìn nhìn.
Bên này khá lá tối.
Mấy nữ sinh vẫn tương đối sợ hãi.
Lục Dương thì nhìn đơn giản một chút.
Từ tầng một xuống dưới, tổng cộng có hai tầng ngầm, tầng -1. tầng -2. tầng -1 tương đối nhỏ, so với đại sảnh tầng một thì không sai biệt lắm, bên này có thể mở một căn tin dành cho nhân viên, bất kể mình làm, hay để bên ngoài nhận thầu, tuyệt đối cũng có lợi....
Tầng -2 chính là bãi đỗ xe, diện tích rất lớn, vị trí đỗ xe cũng không ít, Lục Dương không có nhìn kỹ, hiên nhiên như vậy đủ lớn rồi, thậm trí bãi đỗ xe bên ngoài còn đủ cho bọn họ dùng.
Sau khi xem xong.
Lữ Tiểu Vũ đem cửa chính khóa lại.
Sau đó nói: "Tìm mấy bảo vệ tới đây nhìn xem."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Tuy rằng bên trong không có gì đáng ía, nhưng dù sao cũng là một công ty, cũng phải có người canh gác, lúc trước Hà Vĩnh Xương cũng tìm mấy tên thủ hạ nhân viên ở bên này nhìn, tuy nhiên, sau khi bán xong, mấy người kia cũng theo hắn mà rời đi rồi.
"Cái này giao cho ta đi."
Lục Dương nói ra.
"Ngươi quen được mấy người đáng tin cậy à?" Lữ Tiểu Vũ có chút tò mò hỏi.
Lục dương nghĩ tới Trương Bân cùng Tống Lão Hổ ở Miêu Thôn, sau đó nhẹ gật đầu, nếu như có thể mời bọn họ tới làm bảo vệ thì không có gì tốt hơn rồi, lần trước Lục Dương tận mắt còn nhìn thấy, Trương Bân chỉ dùng một chiêu liền quật ngã tên lừa gạt.
Đấy chính là tuyệt kĩ luyện ra từ chiến trường đấy.
"Vậy được, ngươi tìm đi, tìm không được, ta liên hệ đến mấy công ty bảo vệ uy tín..."
Lữ Tiểu Vũ không nói gì.
Xác định đóng cửa rồi, Lục Dương lái xe đi ra ngoài.
Trước đem ba người Lữ Tiểu Vũ trở về công ty.
Sau đó Lục Dương lái xe đến Miêu Thôn.