Sau khi đợi mọi người ngồi xuống, Hà Vĩnh Xương xoay chiếc nhẫn ngọc thanh trên ngón tay một vòng rồi nói ra: "Chủ tịch Dương cùng giám đốc Lữ đều là người trẻ tuổi, vì vậy ta cũng đi thẳng vào vấn đề luôn, cái giá 250 triệu quả thực hơi ít, chúng ta xây dựng nơi này, cũng mất hơn ba năm rồi, vật liệu xây dựng cũng là loại tốt nhất, vì vậy dù sao cũng để cho chúng ta lợi nhuận một chút, cái giá 270 triệu đã rất rẻ rồi, giá tình bạn đấy."
Lục Dương cười cười không nói, nhìn thoáng qua Lữ Tiểu Vũ.
Lữ Tiểu Vũ thấy thế, nói thẳng: "Hà lão bản, theo tôi được biết, giá đất mà ngài đầu thầu được cũng không cao, 250 triệu ngài đã kiếm được không ít rồi..."
Hà Vĩnh Xương thở dài: "Hai người làm về mảng công nghệ nên không biết, chúng ta lăn lộn cũng không dễ dàng gì, giá đất cũng không thể đại biểu thành phẩm được, tiền nhân công đâu, tiền thuế nữa, chạy nhảy quan hệ khắp nơi,....nơi nào cũng phải dùng tiền cả, với lại cộng thêm xanh hóa Vườn Khu, nếu tính tổng cộng cũng hết 220 triệu rồi, bán cho hai người giá 250 triệu, ta thật sự lời không được bao nhiêu, nhìn hai người có thành tâm muốn mua, ta mới báo cái giá 270 triệu này, dù sao chúng ta cũng khổ cực vài năm rồi, cũng để cho chúng ta uống một miếng nước canh chứ..."
Giá thành phẩm 220 triệu?
Lục Dương khẽ cười một tiếng.
Cảm giác đối phương thối lắm.
Mảnh đất này được đối phương đấu thầu khá sớm, lúc đó, Lục Thành vừa mới bắt đầu giải tỏa, không chỉ bắt được cái giá tiện nghi, mà còn được thành ủy hỗ trợ tài chính, như vậy mảnh đất này, hai ba chục triệu là cao rồi.
Còn thành phẩm kiến trúc 200 triệu?
Tin được không?
Đương nhiên, lúc này không giống lúc xửa, hiện tại vùng giải tỏa phát triển không tệ, giá đất cũng vừa tăng lên một chút, nhưng coi là như thế, xây một tòa nhà cũng không hết nổi 200 triệu.
Lục Dương cười nói: "Chủ tịch Hà, chúng tôi đều mang theo thành ý tới đây, giá cả đã nói rất rõ ràng, tối đa là 250 triệu, nếu giá cao hơn con số này, tôi sẽ không gật đầu..."
Lữ Tiểu Vũ cũng nói.
"Hà lão bản, 250 triệu đã không ít rồi, ở Lục Thành, cũng không có mấy công ty có thể một lần xuất ra 250 triệu đâu...Hơn nữa công ty của chúng ta cũng không nóng nảy đổi địa phương mới, nếu ngài không đồng ý cái giá tiền này, chúng tôi cũng chỉ có thể tìm một nhà khác."
"Khu mới giải tỏa này chỉ có một mảnh của ta, chúng ta cũng là bên khai thác sớm nhát, vị trí cũng tốt nhất, bằng không hai người cũng không chọn trúng nơi này, với lại giá cả quý công ty nói quá thấp rồi."
Hà Vĩnh Xương là người từng trải.
Bất kể nói thế nào.
Ông cũng phải cắn chặt cái giá 270 triệu, con số này khá lớn.
Đừng nhìn không gian trả giá chỉ có 20 triệu mà coi thường, tuy 20 triệu đứng trong dãy số trăm triệu thì không phải lớn, nhưng nếu vận dụng thỏa đáng, cũng có thể ở Lục Thành mở một công ty bất động sản.
Bên phía Hà Vĩnh Xương không hạ giá, bên phía Lữ Tiểu Vũ một đồng cũng không thêm, cho rằng giá tiền của nàng đã phù hợp rồi.
Song phương đẩy lui đẩy tới.
Lục Dương nhàn nhã thưởng thức trà, trả giá không phải chuyện hắn giỏi, vì vậy trên cơ bản sẽ không mở miệng nói.
Tuy rằng Hà Vĩnh Xương lâu lâu dò xét giới hạn của hắn, nhưng Lục Dương cũng qua loa trả lời, đem quyền hạn giao cho Lữ Tiểu Vũ, hiển nhiên, dưới suy nghĩ của Hà Vĩnh Xương, Lục Dương so với nha đầu mồm mép nhanh miệng thì dễ đối phó hơn.
Thời điểm này.
Cửa phòng họp mở ra, một nhân viên ở công ty bất động sản đi vào, thần thái của hắn vội vàng đi tới, nhìn thoáng qua bọn Lữ Tiểu Vũ, sau đó đi tới bên phía Hà Vĩnh Xương.
Ghé vào lỗ tai lão, thì thâm vài câu.
Sắc mặt Hà Vĩnh Xương nghe xong thì hơi đổi.
Tuy nhiên, dù sao hắn cũng là người từng trải, rất nhanh sắc mặt Hà Vĩnh Xương đã như bình thường, còn phất phất tay, ý bảo thụ hạ nhân viên có thể rời đi.
Hà Vĩnh Xương đứng dậy: "Chủ tịch Dương, giám đốc Lữ, thật sự xin lỗi, bên chúng ta có tình huống phải giải quyết, về vấn đề giá cả, chúng ta sẽ thảo luận sau trong điện thoại."
"Được."
Lục Dương không nói gì.
Hà Vĩnh Xương vội vàng rời đi.
Nữ tử xinh đẹp cũng vội vàng đi theo, trước khi đi, nàng còn quay đầu hướng về Lục Dương vứt một cái mị nhãn, lại bị Lữ Tiểu Vũ hung hăn trợn mắt một bên đánh trở về.
"Biết rõ tình huống của bọn họ không?"
Lục Dương đứng dậy, có chút tò mò hỏi.
"Không biết."
Lữ Tiểu Vũ lắc đầu.
"A, chúng ta đi thôi."
Lục Dương cũng không nghĩ tới, Hà Vĩnh Xương lại lại một khúc xương khó gặm như vậy, cứ cắn chết ở cái giá 270 triệu, một chút cũng không giảm, hiện tại chỉ có hai lựa chọn, một là chấp nhận cái giá đấy, hai là tìm một nhà khác."
Vừa mới đi ra ngoài.
Lục Dương liền hiểu rõ, vì sao Hà Vĩnh Xương lại phải rời đi như vậy, ở bên kia cửa chính Vườn Khu, đã bị một đám người vây lại, ở chính giữa chính là một chiếc xe màu đen Landrover, đây không phải xe của Hà Vĩnh Xương sao?
Tình huống thế nào đây?"
Nhìn thoáng quá Lữ Tiểu Vũ.
Trên mặt bạn học cá con này nở ra một nụ cười.