Tìm tới máy tính mà bản thân hay ngồi.
Chiêm Tuấn ngồi xuống, lấy ra một điếu thuốc Đế Hào, hít một hơi, sau đó mới bật máy tính lên.
Khởi động máy cùng đăng nhập hắn làm liền một mảnh.
Sao đó ấn mở năm cái web game Fantasy Westward Journey, nhập từng tài khoản mật mã vào, bắt đầu xếp hàng.
Vừa rồi Tiểu Hoa thu ngân nói hắn vào xếp gạch, kỳ thật chính là vào chơi trò này, hắn mở cho mình năm năm task, sau đó đăng nhập vào từng tài khoản một, mỗi ngày đều xoát nhiệm vụ cùng phó bản, mỗi tháng có thể kiếm được khoản ba nghìn tệ.
Những số tiền này, đủ để hắn thuê phòng, ăn uống, hơn nữa là chơi nét.
Tuy nhiên, trừ những cái đó ra, đừng nghĩ tới hắn có cái gì gọi là tiền tiết kiệm gửi ngân hàng.
Mỗi ngày đối với hắn đều tiêu diêu tự tại, lên mạng, tán gái, chơi game, quả thực mộng tưởng của đời học sinh. Chiêm Tuấn cũng không truy cầu nhiều lắm, nhưng hắn cũng xem thường những người công nhân cày ngày cày đêm, nhân sinh ngắn ngủi chỉ có vài thập niên, vì vậy, sao không tìm một cách sống thoải mái cho bản thân mình.
Nỗ lực mệt mỏi làm gì.
Khả năng cao vẫn là thất bại.
Hà tất phải cực khổ mỗi đêm.
Cái thế giới này nhiều phế vật như vậy, vì sao không thể có ta trong đó?
Về phận tại sao không mua máy tính, mà lựa chọn đến tiệm net.
Mỗi lần có tiền cơ bản hắn đều tiêu sài rất nhanh, nên căn bản không tồn tại cái thứ gọi là tiền mua máy tính, thứ hai là chơi ở tiệm nét thú vị hơn ở nhà, hắn thích bầu không khí ở đây, ở tiệm nét rât sôi nổi.
Đương nhiên là còn có nguyên nhân khác.
Nhìn thoáng qua Tiểu Hoa đang ở quầy thu ngân.
Đây chính là mộng tưởng mà hắn không thể với tới.
Một điếu thuốc hút xong.
Hàng đợi cuối cùng cũng kết thúc, nhân vật cũng vào game.
Chiêm Tuấn phục hồi tinh thần, hôm nay phó bản mới đổi mới, hắn hiểu được việc này rất bận rộn.
Quầy thu ngân tiệm nét.
Tiểu Hoa nhìn thoáng qua Chiêm Tuấn đang tập trung chơi game, nàng nhìn Chu Đình Đình, nói ra: "Đình Đình, nam sinh mê game không có tiền đồ, cũng không có lòng cầu tiến, tìm bạn trai ngàn vạn lần đừng tìm mấy ngươi như vậy."
"Đây chính là lý do ngươi không thích Chiêm Tuấn sao?"
Chu Đình Đình cười cười.
Tiểu Hoa lắc đầu: "Cũng không phải, chủ yếu gia hỏa này cũng quá hoa tâm rồi."
"Ta cảm giác hắn không phải hoa tâm, mà là hay nói giỡn, kỳ thật hoa là hắn muốn tặng cho ngươi, nhưng ngươi lại từ chối, vì để không bị mất mặt, nên hắn mới nói tặng cho ta, hắn biết ta cũng không nhận mà."
Chu Đình Đình phân tích nói.
"Sao, ngươi xem trọng hắn à? Ngươi đừng quên, ở dưới nhà có vợ nha, vợ của ngươi còn là đại lão bản đó, Chiêm Tuấn sao có thể so sách với vị ấy nhà ngươi được, là ta không có phúc khí kia..."
Tiểu Hoa nhìn thoáng qua Chiêm Tuấn, thở dài.
Gia hỏa này lớn lên cũng không tệ lắm, biết phấn đấu thì tốt rồi..
"Sao ngươi lại tới đây."
Thời điểm Tiểu Hoa vẫn còn đang thất thần, chợt nghe giọng nói của Chu Đình Đình vang lên.
Nàng ngẩng đầu nhìn lại.
Phát hiện một nam tử trẻ tuổi, có tướng mạo anh tuấn, từ bên ngoài đi vào, lớn lên không tệ, quần áo trên người cũng không lòe loẹt như Chiêm Tuấn, nhìn qua càng thấy tự nhiên.
Mấu chốt là.
Mấy người như này khẳng định có tiền.
Bởi vì nàng nhìn thoáng qua thấy được chìa khóa treo trên đai lưng của đối phương.
Audi a.
Đây chính là bạn trai có tiền kia của Chu Đình Đình sao, trong lòng Tiểu Hoa suy đoán.
Lục Dương đi đến trước quầy, nói ra: "Làm sao, ta không thể đến được a, thẻ hội viên lần trước còn sai chưa hết tiền đâu đấy, không thể tới đây chơi được à?"
Lục Dương không nói mình sang đây nhìn Chu Đình Đình.
Chu Đình Đình có chút đỏ mặt.
Mấy tháng không gặp, điều này làm cho nàng có chút khẩn trương.
"Ngươi là bạn trai của Chu Đình Đình?"
Tiểu Hoa ở bên cạnh hỏi.
"Đúng vậy a, ngươi chính là Tiểu Hoa phải không, Đình Đình thường xuyên nói về ngươi."
Lục Dương nhìn Tiểu Hoa, lớn lên coi như cũng được, dáng người cao gầy, nhưng đứng ở bên cạnh Chu Đình Đình, thì rõ ràng vẫn kém hơn một chút.
Chu Đình Đình có làn da trắng nõn đến nỗi không tưởng tượng nổi, cũng không biết khi hậu ở đâu mới dưỡng ra được.
Lục Dương chú ý ở trên quầy thu ngân còn có một chiếc laptop nhãn hiệu Asus.
Đây không phải chiếc laptop mình mua sao?
Lục Dương cười nói: "Sao lại mang laptop tới tiệm nét thế?"
Chu Đình Đình nói: "Bên phòng ở không an toàn, mấy ngày hôm trước ở khu chúng ta có một nhà bị kẻ trộm đột nhập vào, căn phòng bị lật tung không còn một mảnh vai, laptop của người ta cũng bị trộn đi."
Hóa ra nàng sợ bị trộm, nên mới mang laptop đến tiệm nét, điều này cũng phù hợp với tính cách của Chu Đình Đình, tuy nhiên cũng được thôi, hiện tại nàng cũng có xe điện rồi, coi như mang theo laptop đi làm, cũng không gây ra phiền toái.
"Ngươi sao lại tới đây? dây điện sửa xong chưa?"
Chu Đình Đình lại hỏi.
Lục Dương đến Miêu Thôn, còn do nàng gọi điện, Chu Đình Đình cũng biết sự tình dây điện bị cháy vào buổi trưa.