Khi biết xong tin, ở Tuyết Hương một buối tối, bằng tiền sinh hoạt cả năm đại học, hơn nữa thời điểm biết nước sôi còn đắt tiền hơn mì tôm. Trong đầu Siêu ca chỉ còn một chữ.
"Đcmnc!."
Đinh Siêu có chút khiếp sợ, nói: "Thật sự có người đi tới chỗ đó chơi chứ?"
Lục Dương vừa cười vừa nói: "Có a, tuy nhiên trên cơ bản đều đi một lần rồi bai bai về sau."
"Ta vẫn nên đổi một chỗ mới đi."
Đinh Siêu tiếp tục lên mạng hoạt định kế hoạch du lịch của hắn, cái chỗ tên Tuyết Hương này đã bị hắn loại ra khỏi dang sách, dù sao hắn cũng không phải đại gia hàng real, đi không nổi mấy địa phương tiêu phí cao như vậy.
Lưu Lỗi cùng Lý Minh Bác nghe được Lục Dương nói, cũng rất kinh ngạc.
Chuyện này bọn hắn mới lần đầu tiên nghe nói qua, bất quá, ở trong ký túc xá, Lục Dương nổi danh với kiến thức rộng rãi, trên cơ bản nói gì, bọn hắn đề không hoài nghi.
"Lục ca, ngươi biết thật nhiều."
Trong mắt Lý Min Bác tràn đầy kính nể.
"Cũng bình thường thôi, bình thường thôi."
Lục Dương ngượng ngùng cười cười.
Bị bạn cùng phòng coi thành thần tượng, loại cảm giác này cũng rất kỳ quái.
Đinh Siêu tìm kiếm một hồi, cũng không có phát hiện địa phương nào để chơi đùa, liền tạm thời buông bỏ, dù sao, chuyện này cũng là hắn tự tiện quyết định, tiểu học muội kia có thể đồng ý hay không còn không biết, cũng không biết làm sao, từ khi xin số QQ đến nay, hai người vẫn chỉ nói chuyện trên mạng, cho dù bản thân hắn đã hẹn đối phương rất nhiều lần, nhưng đôi phương vẫn tìm khắp lý do để từ chối, điều này làm Siêu ca có chút bận tâm, có phải hắn làm gì không tốt rồi.
Đinh Siêu lắc đầu, quyết định không muốn nghĩ nhiều thêm, hắn quay sang, hỏi: "Lục ca, ngươi biết chuyện xảy ra tối hôm qua không?"
"Chuyện gì?"
Lục Dương tò mò hỏi.
Đinh Siêu cuồng tiếu nói: "Ngươi ơ bên ngoài không trở về, nên không biết chuyện vui hôm qua, đêm qua, có người ở ký túc xá nữ sinh gần chúng ta thả pháo hoa."
"Thiệt không?"
Lục Dương tỏ ra bộ dạng điềm nhiên như không biết gì, hỏi.
"Thiệt a."
Đinh Siêu rất cao hứng, hắn cười ha ha, nói ra: "Ngươi kia cũng quá đần rồi, đúng là một tên Nhị Hóa mà, ở bên ngoài ký túc xá nữ sinh đốt pháo hoa, nếu như bị bắt được, thế nào cũng bị nhà trường xử lý."
"Vậy sao?" Ngữ khí Lục Dương nghiêm túc hơn vài phần.
"Đúng vậy a."
Đinh Siêu thuận miệng nói ra, nhưng mà hắn đã cảm nhận ra ngữ khí Lục Dương có chút biến hóa, hắn kinh ngạc, hỏi: "Lục ca, ngươi làm sao vậy?"
Lục Dương bóp bóp nắm tay, nói ra: "Ngươi nói ngày hôm qua ta không ở ký túc xá, vậy ngươi đoán thử coi, lúc đó ta ở đâu?"
"Ta làm sao mà biết ngươi ở đâu chứ?"
Lưu Lỗi ở một bên kịp phản ứng, kinh ngạc nói: "Lục Dương, sự kiện ngày hôm qua, không phải ngươi làm chứ."
"Đúng vậy, chính ta cái tên Nhị Hóa này làm."
Lúc nói chuyện, Lục Dương hướng Đinh Siêu lao tới.
"Lục ca, có chuyện hảo hảo nói."
"Lục ca, quân tử động khẩu không động thủ."
"Lục ca, ngươi là đại ca của ta, ta sai rồi."
"A, đừng có đánh mặt mà."
....
Lục Dương khóa cổ lại, đem Siêu ca chế ngự, sau đó ở trên đầu của hắn cốc vài cái, gia hỏa này cũng không phản kháng, liên tục cầu xin tha thứ, lại nói tiếp mười lời xin lỗi, Lục Dương mới buông hắn ra.
Siêu ca xoa xoa đầu, nói ra: "Ài, ngươi cũng quá lớn gan rồi, chạy đến bên ngoài ký túc xá nữ đốt pháo hoa, cũng không sợ bị bảo vệ bắt sao?"
"Sợ cái gì, ta quen người ta, bắt được cũng không sao, hơn nữa còn không phải dễ dàng bắt ta được đâu." Lục Dương bình tĩnh nói.
"Sẽ không bị bắt sao?"
Tròng mắt Siêu ca đảo lòng vòng.
Lục Dương liền khám phá ra tiểu tâm tư của hắn, nói ra: "Siêu ca, ta đề nghị ngươi bỏ suy nghĩ đấy đi."
"Ài, ngươi biết ta nghĩ cái gì sao?"
Lục Dương liếc mắt nhìn hắn, nó ra: "Ngươi chỉ vểnh một bên mông lên, là ta biết ngay bữa sau ngươi muốn ăn gì rồi."
....
Thứ hai, chín giờ rưỡi sáng.
Theo giờ mở cửa sàn chứng khoán, lão Chu siêu thị một mực nhìn chằm chằm vào biểu đồ cổ phiếu trên máy tính, tuy rằng đã hỏi thăm chuyên gia, cũng lên diễn đàn tra xét, nhưng lời nói của Lục Dương ngày hôm qua, vẫn khiến hắn thêm lo lắng.
Vạn nhất nếu giảm, hắn sẽ mở luôn lệnh bán.
Tuy nhiên.
Mới bắt đầu phiên giao dịch.
Mấy cổ phiếu hắn nắm giữ, toàn bộ đều tăng nhẹ, Chu lão bản thở nhẹ một hơi, toàn bộ người đều thả lỏng xuống, xem ra, bác sĩ tài chính kia vẫn chuyên nghiệp, lợi hại hơn một tí.
Lục Dương tuy rằng rất lợi hại.
Nhưng dù sao cũng không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, hợp đồng tương lai cùng cổ phiếu có quan hệ gì chứ, coi như là có quan hệ, cũng không phải là rất lớn, nhìn xu thế cổ phiếu bây giờ, còn có thể phá đỉnh đi lên.
"Hắc hắc, lần sau gặp Lục Dương, nhất định phải nói chuyện này mới được ,không nghĩ tới hắn cũng có lúc nhìn lầm a."
Chu lão bản nhìn tin tức QQ.
Mở ra trang thanh toán ngân hàng, nhập vào số tài khoản đối phương, do dự một chút, lão Chu cũng không chọn lựa hội viên cả năm, mà lựa chọn giao một tháng tiếp, tổng cộng hết ba trăm chín mươi chín tệ.
Số cố phiếu hắn nắm trên tay, nay đã tăng thêm một phần trăm, hắn đầu tư vào cổ phiếu mười lăm vạn, cũng lời được hai nghìn rồi, nên số tiền hội viên ba trăm chín chín tệ này, thoạt nhìn cũng không thấm vào đâu.
Vẫn là đầu tư cổ phiếu thư thái.
Mới như vậy một hồi, đã lời hơn hai nghìn, mà hắn mở cái siêu thị này, một ngày lợi nhuận được bao nhiêu?
"Bác sĩ Lý, tiền phí hội viên tháng sau đã chuyển qua."
Nhìn tin tức chuyển khoản thành công sau đó, Chu lão bản gửi qua một tin nhắn.
"Lão bản, ô mai này bao nhiêu tiền một túi?"
Một nữ sinh cầm lấy túi ô mai hỏi.
"Ba tệ rưỡi."
Lão Chu liếc qua, nói.
"Đây."
Nhận ba tệ rưỡi tiền lẻ, Lão Chu tùy tiện ném vào trong ngăn kéo, cảm giác số tiền này cũng không có ý nghĩa.
Thời điểm này, lại có một người gọi hắn.
"Lão bản, ngươi giúp ta lấy thùng mì tôm này với, cao qua, ta với không tới."
"Được, ngươi đợi một lát."
Lão Chu mang theo một cái ghế tới, leo lên lấy thùng mì tôm xuống, bởi vì mì tôm rất ít người mua, nên trên cơ bản hắn toàn đặt chỗ cao nhất trên kê.
"Mì nào."
"Mì bò voi trắng."
"Được."