Giữa trưa, Lục Dương gọi đồ ăn ở bên ngoài đưa tới.
Tuy nhiên lần này đưa đồ ăn đến không phải tiểu nha đầu tên Tú Tú kia, xem ra nàng vẫn chuyên tâm làm việc ở quầy thu ngân, Lục Dương gọi không ít đồ ăn, còn có một phần canh chua cá, vì vậy kêu Từ Thi cùng Lữ Tiểu Vũ cùng một chỗ ăn.
Ăn cơm trưa xong.
Lữ Tiểu Vũ tiếp tục lên kế hoạch.
Từ Thi thì ở trong văn phòng tiếp tục vẽ manga của mình.
Lục Dương chơi game một hồi trên máy tính, cảm thấy quá nhàm chán, nghĩ đến mình còn ở lại đây, Từ Thi cũng có chút bó chân bó tay, cũng không dám tiếp tục vẽ bức kia nữa, hắn đứng dậy, nói ra: "Ta về ký túc xá trước đây."
"Ừ."
Từ Thi nhẹ gật đầu.
Nàng quay đầu nhìn Lục Dương rời khỏi phòng làm việc, lại đợi thêm một hồi, xác nhận Lục Dương đã về thật rồi, nàng mới đứng dậy, đóng cửa phòng làm việc lại, tiếp tục hoàn thiện bức vẽ kia của mình.
Bức vẽ này cũng sắp xong rồi.
Nhìn hình ảnh ở trong bức tranh, Từ Thi bất tri bất giác mà đỏ mặt, nhưng vẫn kiên trì đem các bước cuối cùng hoàn thành.
Bên ngoài vườn khởi nghiệp, trên đường đi.
Lục Dương đang gọi điện cho Trần Thu Nguyệt.
"Trong nồi còn cháo, nếu như em muốn ăn, hâm lại là được rồi."
"Biết rồi."
"Mà em đang làm gì thế?"
"Đang ngủ."
"Thật sự đang ngủ?"
Vừa rồi từ văn phòng rời đi, hắn đã nhìn thời gian một chút, cũng qua hai giờ chiều rồi, không nghĩ đến thời điểm này, Trần Thu Nguyệt vẫn còn đang ngủ, nhìn tiết tấu này như nàng muốn ngủ nguyên một ngày a.
Xem ra về sau không thể chơi lớn như vậy.
Trong lòng Lục Dương âm thầm nghĩ đến.
"Lục Dương."
Vừa cúp điện thoại, một giọng nói hùng hồn vang lên, kêu tên của hắn.
Lục Dương ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy lão bản siêu thị đang đứng ở cửa hàng của ông.
Lục Dương đi tới, lên tiếng chào hỏi: "Chu ca, sao lại ở bên ngoài vậy?"
"Đi ra ngoài hút thuốc."
Lão bản siêu thị gạt gạt điếu thuốc trên tay, điếu thuốc nhìn qua chỉ còn một nửa, hỏi hắn: "Thấy cậu từ vườn khởi nghiệp đi ra, chủ nhật cậu cũng không nghỉ ngơi à."
Lão biết rõ, Lục Dương ở vườn khởi nghiệp có mở một cái công ty, thỉnh thoảng nhân viên bên đó cũng chạy tới đây mua đồ ăn vặt, sau khi nghe ngóng cũng biết vài chuyện.
Lúc đầu lão hầu như tỏ ra không tin.
Lục Dương tuổi còn trẻ như vậy, mà dĩ nhiên là chủ tịch của một công ty hơn trăm nhân viên.
Về sau thấy bao nhiêu người đều xác định.
Lão càng ngày càng thêm bội phục Lục Dương.
Tuổi còn trẻ, vậy mà đã mở công ty, gia cảnh tốt lại có tài hoa, cũng khó trách tại sao quản lý đầu tư lại hiểu rõ như vậy, nên lão đối với Lục Dương thập phần cảm kích, nếu như không phải lần trước bị Lục Dương nhắc nhở, chỉ với một cổ phiếu bất động sản thôi, lão cũng phải tổn thất mấy vạn tệ rồi.
Lục Dương đối với lão bản siêu thị này có ấn tượng không tồi, gia hỏa này ngoài không biết chơi cổ phiếu ra, thì ngược lại những phương diện khác cũng không có khuyết điểm gì, thời điểm ban đầu mở siêu thị ở Bắc Môn, đối phương đã trợ giúp cho hắn rất nhiều, tất cả mọi thứ từ kệ chứa đồ đến giấy tờ, nơi cung cấp hàng hóa, vv, cảm hứng để Lục Dương đầu tư vào hợp đồng tương lai cũng do lão bản siêu thị nhắc nhở, vào kỳ nghỉ hè trước khi hắn tới đây.
So sánh với giúp đối phương tránh khỏi tổn thất mấy vạn tệ, thì thu hoạch của Lục Dương không thể nghi ngờ là lớn hơn một chút, hợp đồng tương lai, giúp hắn lời hơn mười triệu đô a.
"Chu ca, mấy ngày nay vẫn còn xem cổ phiếu sao?"
Hai người đứng trước cửa hàng trò chuyện, Lục Dương biết rõ lão bản siêu thị là một người đam mê đầu tư.
"Có a."
Vì để có thể chuyên tâm nói chuyện, lão bản siêu thị nhanh chóng rít vài hơi, điếu thuốc trên tay cũng càng ngày càng ngắn, ngắn còn một đoán, lão mới bóp tắt điếu thuốc, nói ra: "Mỗi ngày đều mở lên nhìn một chút, nhờ hồng phúc của cậu, nên đầu tư lời không ít tiền, mấy ngày trước thị trường cổ phiếu hoàng kim không tệ, nên ta mua một ít cổ phiếu liên quan đến vàng, cũng có tăng một chút."
Trước khi nghỉ hè.
Lão có hỏi qua Lục Dương, có nên đầu tư vào cổ phiếu hoàng kim hay không, lúc ấy Lục Dương không đưa ra một đáp án xác định, chỉ nói tận lực không mua, tuy nhiên nhìn giá vàng tăng lên chóng mặt, lão vẫn không nhịn được, đành mua một tí.
Nhưng đến bây giờ không thể nghi ngờ là một lựa chọn chính xác, hiện tại lão cũng lời được mấy vạn rồi.
"Cổ phiếu hoàng kim vẫn còn tăng sao?"
Lục Dương hỏi.
"Đúng vậy a, nhìn xu thế còn không tệ, đều phá đỉnh mới."Bộ dạng Chu lão bản vui tươi hớn hở, nhìn qua là biết hết sức vui vẻ, hắn nói tiếp: "Cậu tiền vốn nhiều hơn tôi, xem cổ phiếu chuẩn hơn một tí, có muốn mua thử một tí hay không, khẳng định nhìn xu hướng này có thể kiếm thêm mớ nữa."
"Tôi gần đây chơi hợp đồng tương lai."
Lục Dương nói ra.
Ặc.
Lão bản siêu thị không biết nói gì.
Đây là thế giới của chủ tịch sao?
Hắn chơi cổ phiếu còn cái hiểu cái không, vậy mà Lục Dương đã bắt đầu chơi hợp đồng tương lai rồi, đây quả thực đả kích hàng đâu a.
Trong lòng Lục Dương thì suy nghĩ lời lão Chu vừa nói, cổ phiếu hoàng kim vẫn còn đang tăng cao, kỳ thật điều này cũng là điều bình thường, dù sao, hợp đồng tương lai hôm qua mới có chút biến động nhỏ, với lại ngày hôm qua với hôm nay sàn giao dịch chứng khoán nghỉ ngơi, vì vậy chưa có ảnh hưởng gì.
Nhưng đến thứ hai thì không nhất định rồi.
Mặc dù nói.
Cổ phiếu với hợp đồng tương lai không phải là một thứ chung, cũng không liên quan chặt chẽ đến nhau, nhưng nói không ảnh hưởng thì cũng không phải vậy, huống chi lần này không giống nhau, lần chấn động này cũng không phải là chấn động phập phồng, mà để cảnh báo một thời kỳ tối tăm sắp xuất hiện.
Giống như sạt lở tuyết vậy, giá vàng bây giờ, sẽ là giá cao nhất trong vòng chín năm tới.
Dựa theo xu thế bây giờ, thứ hai giá mở cửa có thể tăng cao lên một chút, kéo một ít cừu non tiến vào, sau đó đoán chừng giá sẽ rất nhanh giảm xuống, chôn sống một đám người.
Nhìn Chu lão bản đang tự tin mười phần, Lục Dương cười khổ một tiếng.
Gia hỏa này.
Chơi cổ phiếu lâu như vậy, vẫn có thể sinh lời, thật đúng là kỳ tích rồi.
"Chu ca."
Lục Dương kêu lão bản siêu thị một tiếng.
"Ừ, sao vậy?" Lão bản siêu thị nhìn lại.
Lục Dương suy nghĩ một chút, nói ra: "Tôi chơi hợp đồng tương lai, giá vàng ngày hôm qua giảm xuống rồi, mặc dù giá vẫn còn đang giao động, nhưng xem ra vẫn là giảm xuống, vì vậy giá vàng không có cơ hội lên đỉnh đâu, thứ hai sàn giao dịch mở cửa, lão vẫn nên tận lực bán khống đi."
"Thiệt hay giả vậy, làm sao có thể xảy ra chuyện này."
Chu lão bản rõ ràng không biết chuyện này.
Lão tỏ ra hết sức ngoài ý muốn.
Vốn còn muốn dựa vào lần này, kiếm thêm một ít tiền, chuẩn bị cho con gái thêm chút đồ cưới. Thật không nghĩ đến, Lục Dương lại nói như vậy, đem mộng tưởng của lão đạp vỡ.
"Tôi chỉ đề nghị thôi."
Lục Dương vẫn như trước, không tỏ ra chắc chắn tuyệt đối.
Bản thân đề nghị đã là rất tốt ròi, nếu như lão Chu vẫn còn chưa hết hy vọng, vẫn còn cố níu, thì nên cho lão một bài học, có lẽ chuyện này cũng là một chuyện tốt, ít nhất là về sau không đầu tư cổ phiếu đến táng gia bạn sản.
Có ít người chưa nến qua đau khổ, vì vậy vĩnh viên không biết, cảm giác đau khổ là gì.
Nghĩ đến bạn thân của hắn kiếp trước chơi futures đến táng gia bản sản, nếu như có thể khuyên, thì Lục Dương sẽ khuyên lão bản siêu thị bỏ luôn chơi cổ phiếu, cái thị trường này, là nơi để cá mập săn bắp cá con, nếu muốn có lợi, một là biết bơi theo cá mập, hai là làm cá con để cá mập ăn, mà không thể nghi ngờ gì nữa, lão Chu đây chính là một cá con chính hiệu.