Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 517: Sĩ Diện Láo (1)




"Năm mươi tám nghìn lượt tải rồi."

Lữ Tiểu Vũ cũng không quay đầu lại nói, tuy nhiên lời vừa dứt, nàng lại ấn f5 một lần nữa, bổ sung: "Hiện tại là sáu mươi ngàn lượt."

Không đến mười phút.

Đã có sáu mươi ngàn lượt tải app.

Số lượt tải như vậy, cũng có thể nói là hết sức khủng khiếp, nhưng mà còn chưa tính theo con đường tải apk về cài, nếu tính chung lại một chỗ, cũng phải đột phá hơn trăm ngàn.

Nhòm người này, một mực đếm giờ ở trang web để có thể tải được, có thể nói đây là người dùng trung thành của CCilicili.

...

Chung cư Hoa Đình, khu mười hai.

Liễu Thanh Thanh cũng đem Csite tải về trên điện thoại, sau khi mở app, nàng mở khu video mình thích xem lên, ở trên đề cử khá nhiều video mới đổi mới.

Những tài khoản này đều được nàng theo dõi, đại bộ phận nói về hoa, còn có một số video về bác sĩ Trung Y soa bóp, mát xa các loại.

Mỗi ngày đi làm về nhà, niềm vui lớn nhất của nàng là xem hết mấy video mới của nhưng người này, học thứ ở trong video, nhờ đây, nàng cũng học được nhiều thứ hữu dụng, bây giờ ở khu video CCilicili, hầu như không có tiết mục gì nhảm nhí, giống như một bách khoa video loại nhỏ vậy.

Điều này cũng liên quan đến khán giả.

Mới bấm đổi mới video, Lão bác sĩ Trung Y nói ngồi lâu có nguy cơ bệnh tật, nói đến khiến người ta sợ hãi, Liễu Thanh Thanh nghe xong có chút bận tâm, muốn gọi điện nhắc nhở Lục Dương một chút, nhưng rồi lại do dự, giờ này, không biết Lục Dương có phải đang ở ký túc xá, hay ở một nơi nào khác.

Vừa đúng lúc này.

Điện thoại của nàng vang lên.

Là của Lục Dương gọi tới.

"Thanh thanh, CCilicili có APP rồi đấy, em tải xuống chưa?"

Lục Dương mở miệng liền nói chuyện này.

Liễu Thanh Thanh cười cười: "Em cũng vừa mới tải xuống xong."

"A, thế em thấy thế nào, dùng chưa?"

"Dùng rồi, không tệ đâu."

"Vậy là tốt rồi, anh gọi tới để nhắc nhở em một chút, em không phải ưu thích lên Csite coi video sao? Để sắp tơi anh nâng cấp băng thông cho cửa hàng bán hoa lên, không có việc gì làm có thể lên Csite coi video, để ban ngày bớt nhàm chán hơn."

"Được."

Liễu Thanh Thanh có chút cảm động.

Do dự một chút, nàng còn nói sự tình ngày hôm nay.

"Lục Dương, hôm nay có một nữ sinh đến tiệm của em mua hoa, còn thêm bạn QQ..."

Liễu Thanh Thanh đem câu chuyện nói ra một lần, không có giấu giếm điều gì, kể cả cuộc gọi của hai người.

Sau khi nghe xong.

Lục Dương trầm mặc một hồi, nói ra: "Không có chuyện gì, em không cần phải bận tâm."

"Ừ."

Vườn khởi nghiệp, bên trong phòng bộ phận kỹ thuật.

Lục Dương cúp điện thoại, nhìn Lữ Tiểu Vũ đang coi số liệu thống kê, nói ra: "Giám đốc Lữ, thời gian cũng không còn sớm nữa, ngươi nên về nghỉ ngơi đi."

"Chờ tí nữa."

Lữ Tiểu Vũ không ngẩng đầu nói ra.

"Cái này giao cho lão Chu chịu trách nhiệm là được rồi, nhanh về đi, về muộn qua, giáo sư Lữ lại làm khó ta." Lục Dương suy nghĩ một chút nói.

Nhưng người khác nghe vậy, đều mắt quái dị nhìn xem hai người.

Sắc mặt Lữ Tiểu Vũ hơi đỏ lên, nói ra: "Anh nói linh ta linh tinh, cha ta lúc nào làm khó dễ ngươi."

Tuy nhiên.

Nàng cũng bắt đầu dọn dẹp đồ đạc.

Nói một tiếng cáo từ, sau đó rời đi.

"Chủ tịch, ngươi ra mắt phụ thân của giám đốc Lữ rồi."

Nhìn Lữ Tiểu Vũ đi ra khỏi văn phòng, lão Chu mở miệng trêu chọc.

"Chớ đoán mò, phụ thân nhà nàng là lão sư dạy học của ta."

"A."

Lão Chu nhẹ gật đầu.

Nhưng trong lòng thì đang nói.

Nào có sự tình trung hợp như vậy, nhất định chủ tịch muốn làm tốt quan hệ với cha vợ sau này, nên mới cố ý chọn môn học đó, điểm tâm tư ấy chỉ có thể giấu được mấy người chưa trưởng thành thôi.

Đương nhiên.

Lời này, hắn cũng không dám nói ra.

"Lão Chu, việc còn lại giao cho anh, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi được rồi, tôi có chút việc đi trước." Lục Dương đuổi Lữ Tiểu Vũ rời đi, cũng có mục đích riêng của mình, dù sao ban ngày hắn cũng nói sẽ ở lại quan sát, nhưng cũng không thể nhìn chằm chằm tới tối được.

Lữ Tiểu Vũ không đi trước, hắn xấu hổ không dám ra ngoài.

APP vận hành bình thường, trên cơ bản không có vấn đề gì, kỳ thật coi như là có vấn đề, hắn cũng chẳng giúp được gì, còn phải nhờ vào lão Chu cùng Viên Húc Đông, Hoàng Hiệu, cùng với mấy nhân tài đại học Tsinghua giải quyết.

Hắn ở chỗ ngày, chỉ có tác dụng thao tác, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, lời của hắn sẽ là thánh chỉ, có thể khiến người khác an tâm khi làm việc.

"Chủ tịch, ngài cứ yên tâm, tôi sẽ xem trọng bên này."

Lão Chu cam đoan nói.

"Ừ."

Lục Dương nhẹ gật đầu, rồi rời đi khỏi bộ phận kỹ thuật, thang máy vẫn còn ở dưới tầng một, Lục Dương ấn xuống cái nút, sau đó lấy điện thoại gọi cho Trần Thu Nguyệt.

Chuyện của hắn và Liễu Thanh Thanh đã bị Trần Thu Nguyệt biết rồi, khẳng định bình dấm chua này, nhất định là đang tức giận, Lục Dương biết rõ tính cách Trần Thu Nguyệt, nếu không an ủi nàng, nàng sẽ giận dỗi rất lâu.

Điện thoại đả thông, nhưng không ai nhận.

Lục Dương cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều.

Ngồi trên thang máy, Lục Dương lại gọi thêm hai lần nữa, vẫn như trước là không có người nhấc.

Nhưng mà.

Chỉ một lúc sau, Từ Thi gọi điện thoại lại, chưa kịp nói, nàng đã nói trước: "Lục Dương, hôm nay Nguyệt Nguyệt tỷ có tâm tình không tốt."

Hiên nhiên.

Cùng ở trong một phòng, Từ Thi cũng biết chuyện Lục Dương gọi nhiều cuộc tới.

Cuộc gọi này, cũng là Từ Thi giải thích cho Trần Thu Nguyệt.

"Ta sắp tới dưới ký túc xá của ngươi rồi, ngươi nói nàng xuống đây một chuyến."

Lục Dương ở trong điện thoại nói ra.

"A, được rồi."

Trong phòng.

Từ Thi tội nghiệp đứng ở bên cạnh Trần Thu Nguyệt ,nói ra: "Lục Dương nói hắn đang đợi ở dưới, bảo ngươi đi xuống một chuyến."

"Không đi."

Trần Thu Nguyệt lắc đầu.

"Đi mà."

Từ Thi lắc cánh tay của nàng.

Nàng không muốn Lục Dương với Trần Thu Nguyệt lại có mâu thuẫn.

Hứa Dung Dung ở một bên cười nói: "Hoàng thượng không vội, thái giám đã gấp, đại tỷ không nóng nảy, ngươi vội vàng làm gì hả Từ Thi, chẳng lẽ lo cho ca ca ở phía dưới, lạnh đến đông cứng thành băng sao? Mà hiện tại cũng không phải mùa đông a."

Từ Thi bị nói như vậy thì đỏ bừng cả khuôn mặt.

Trần Thu Nguyệt nhìn thoáng qua Hứa Dung Dung, nói ra: "Suốt ngày chỉ biết bắt nạt Từ Thi."